【Sống một ngày ở sa mạc khó, cầm cự hai mươi mốt ngày thật sự ?】
【Lo cái gì chứ, đây là trò chơi, điểm vật tư mà.】
【Có tìm còn khó .】
【Người khác thì , nhưng mị tin chị gái xì !】
【Chị gái xì và đội Trốn Khỏi nhà , tuyệt đối sẽ dễ dàng về với cát bụi như .】
【Hy vọng là thế.】
Thử thách tinh cầu hoang dã gian nan nhất, thường chỉ cần môi trường sinh tồn khắc nghiệt nhất.
Sa mạc, một nơi tự mang filter t.ử vong.
Chênh lệch nhiệt độ ngày đêm cực lớn, nhiệt độ ban ngày cao 50°C, ban đêm thể hạ xuống 0°C.
Vừa thể nóng c.h.ế.t , nhưng cũng thể lạnh c.h.ế.t .
Chưa kể còn bão cát, say nắng, mất nước, côn trùng độc cắn…
Mỗi một thứ trong đây đều thể dễ dàng lấy mạng sống của con .
Chậc, khó sống thật.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
【Chúc mừng các chơi thành công đáp xuống Tinh cầu Isha.】
【Bây giờ là tám giờ đúng theo giờ tinh tế, thử thách sinh tồn vòng thứ năm chính thức bắt đầu!】
【Xin tuân thủ quy tắc duy nhất của trò chơi: Cấm g.i.ế.c hại các chơi khác.】
【Trên tinh cầu hoang dã mạt thế, sinh tồn là hết!】
Tiếng thông báo đầy sức sống của ban tổ chức kết thúc, bốn đội Trốn Khỏi lập tức mở quang não, kiểm tra vật tư.
Tùy Thất điên cuồng cầu nguyện: Xin mấy đấy, nhất định Thẻ Hộp Mù tạo vật tư dùng bình thường!
Nếu cả đám húp cát ngay trong ngày đầu tiên mất.
Khoảnh khắc nhấn mở kho vật tư, trong đầu Tùy Thất cũng vang lên giọng điện t.ử quen thuộc.
"Chúc mừng bạn nhận Túi Bánh Mì Nướng Mật Ong x 1, Nước Khoáng 750 ml x 1, Thuốc Giải Nhiệt x 1, Dây Thừng Ni Lông x 1."
Cô ôm chặt quang não của : Thẻ Hộp Mù SSS, chị mãi yêu cưng!
Muội Bảo mở một con búp bê cừu nhỏ nhắn dễ thương bằng vải đeo một bình nước nhỏ.
Thẩm Úc nhận một chiếc khăn lụa cảm giác mát lạnh màu trắng, dài chừng ba mét.
Tả Thần nhíu mày cuộn màng bọc thực phẩm trong tay: "Vô dụng!"
Tùy Thất nhận lấy cuộn màng bọc thực phẩm từ tay , xoay hai vòng, đó cất Kho Hàng Tuỳ Thân: "Anh hiểu , thứ ích lắm đấy."
Tả Thần xin chỉ giáo: "Có tác dụng gì ?"
Tùy Thất chớp mắt: "Đến lúc đó sẽ ."
Thẩm Úc đưa khăn lụa trong tay qua: "Chị Tùy, xem khăn lụa ."
Tùy Thất sờ tấm vải mỏng, vô cùng hài lòng với cảm giác mát lạnh mà nó mang .
Đại lão Tùy đưa ý kiến chỉ đạo: "Chia bốn phần, thành khăn trùm đầu quấn quanh đầu chúng ."
Cô giải thích: "Giữ cho đầu mát mẻ, thể giảm thiểu nguy cơ say nắng hiệu quả."
Ba đồng đội giơ ngón tay cái với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-258.html.]
Thẩm Úc lời xé khăn lụa .
Bốn mỗi lấy một miếng, hỗ trợ buộc cho đối phương.
Muội Bảo ôm đầu : "Quả nhiên mát hơn thật."
Tả Thần mím đôi môi bắt đầu khô khốc: "Bây giờ chúng thế nào?"
Tùy Thất chỉ cồn cát ở cách đó xa: "Lên chỗ cao, quan sát địa hình phía , đó tìm một nơi râm mát thể nghỉ tạm."
Cô lấy chai nước khoáng từ trong Kho Hàng Tuỳ Thân , dặn dò: "Mỗi uống một ngụm, ngậm trong miệng, giữ cho miệng và họng ẩm ướt."
Bốn mỗi ngậm một ngụm nước, về phía cồn cát cao.
Lớp cát mềm điểm tựa, mỗi bước một bước đều tốn nhiều sức lực.
Đặc biệt là khi leo lên dốc cát, một bước, lùi hai bước.
Dưới nhiệt độ năm mươi mấy độ C, sa mạc nóng đến mức cực đoan, ngay cả khí cũng trở nên ngưng trệ, chẳng lấy một tia mát mẻ.
Đi bộ trong môi trường , mỗi tiếng thể đổ một lít mồ hôi.
Sau khi mấy đội Trốn Khỏi liên tục hai mươi phút, mồ hôi chảy như suối.
Mồ hôi rơi xuống nền cát bỏng rát, lập tức bốc thành một làn khói trắng.
Chỉ chiếc khăn lụa mát lạnh quấn đầu là thể mang chút mát mẻ.
Ngụm nước ngậm khi xuất phát nuốt xuống từ sớm.
Tiếng thở dốc nặng nề hết đợt đến đợt khác vang lên.
Trong khi bốn vẫn còn cách cồn cát một đoạn đường dài.
Tiếp tục kiên trì thêm mười phút, Tùy Thất dừng , lấy chai nước khoáng uống hai ngụm, đó đưa cho đồng đội phía .
Nguồn nước quý giá, còn khi nào mới tìm điểm vật tư.
Bọn họ khát, nhưng ai dám uống nhiều.
Mỗi chỉ dám nhấp một hớp, ngậm một ngụm trong miệng, là cất Kho Hàng Tuỳ Thân ngay.
Kế đến quấn khăn lụa lên, tiếp tục cúi đầu về phía .
Tùy Thất vài bước, bước chân chợt dừng .
Các đồng đội lưng cô: "?"
Tả Thần thò đầu , chỉ thấy cách bọn họ hai mét, một con rắn hổ mang màu đen đang chậm rãi chui khỏi cát.
Thỉnh thoảng cơ thể nó lắc lư trái , dường như thể tấn công bất cứ lúc nào.
Tùy Thất cứng đờ : "Các em, một chuyện, quên với ."
Tả Thần lập tức hỏi: "Chuyện gì ?"
Từ trong kẽ răng, cô nặn một : " sợ rắn hổ mang."
Nói xong, Tùy Thất nhắm nghiền mắt, đầu nghẹo sang một bên, ngã thẳng .
Tả Thần, Muội Bảo và Thẩm Úc: "!!!"
…
Cơ thể rắn hổ mang đối diện lập tức căng cứng, con rắn nọ chằm chằm bốn Tùy Thất.
Tả Thần giơ tay đỡ lấy Tùy Thất ngất xỉu, cõng cô lên lưng .