Cô  vanh vách thực đơn ngay tại chỗ: "Cá lóc hoa hấp, cá kho tộ, cá phi lê xào tỏi, cá sốt chua ngọt, cá om dưa chua, cá hầm ớt, tôm rim dầu, tôm luộc."
 
"Anh  ăn gì em  nấy, đảm bảo , ngày, nào, trùng, lặp."
 
Lâm Hành Trạch còn  trả lời, một   mười bảy mười tám tuổi năng động vui vẻ  vọt  từ ngoài cửa, chỉ  Tùy Thất : "Anh, giữ  cô đầu bếp !"
 
Tùy Thất  hai  em, trong lòng thầm nghĩ: "Chênh lệch tuổi tác giữa hai  em  lớn đấy."
 
Lâm Hành Xuyên  đặt  đang cõng  lưng xuống,  nhíu mày : "Ngày nào cũng cá sống tôm sống, em sắp ăn đến phát ói ."
 
Lâm Hành Trạch vỗ vai  : "Hành Tuyết ?"
 
"Đi thăm chị dâu."
 
Lâm Hành Xuyên trả lời  trai xong, mở to hai mắt  Tùy Thất: "Trông cô  giống đầu bếp, mà ngược  giống tiểu thư nhà giàu hơn, thật sự  nấu ăn ?"
 
"Lát nữa  sẽ trổ tài cho   xem." Tùy Thất thành công giữ  mạng nhỏ  quên cứu , cô chỉ  Liên Quyết, : "Anh  là phụ bếp của , mổ cá đánh vảy vô cùng điêu luyện."
 
Liên Quyết từ nhỏ đến lớn  từng  bếp, bình tĩnh gật đầu: "Ừm."
 
"Được." Lâm Hành Xuyên cất cao giọng: "Vậy thức ăn trong thời gian  của chúng  sẽ do các  phụ trách."
 
"Không thành vấn đề." Tùy Thất vui vẻ đồng ý.
 
"Ưm ưm ưm~" Người  Lâm Hành Xuyên mang về  tỉnh , đang ngọ nguậy  đất.
 
Trong miệng    nhét một miếng vải,    nên lời.
 
Cố gắng vùng vẫy một lúc lâu, cuối cùng cũng  dậy .
 
Tùy Thất  kỹ, ôi chao, chẳng  là Giang Trần đây .
 
Lâm Hành Trạch  dùng chiêu cũ, đặt cây lao ngang n.g.ự.c Giang Trần, lạnh lùng : "Biết  việc, giữ  một mạng,    việc, chết."
 
Giang Trần  dọa đến run cầm cập,  khi nhận  tình hình hiện tại, bắt đầu nhíu mày suy nghĩ kỹ xem    gì.
 
Suy nghĩ một phút,   dùng hai tay  trói bằng dây thừng, khó khăn móc quả trứng rùa biển màu trắng  khỏi túi quần, lăn tròn đến bên chân Lâm Hành Trạch.
 
"Ư ư ư, ư ư."
 
Giang Trần  : Anh    trứng chiên.
 
Tuy nhiên, miệng    nhét, tay  trói,  phát   tiếng.
 
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow  Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Cây lao  n.g.ự.c ngày càng gần hơn,   nóng ruột  quanh, cố gắng tìm kiếm cứu viện.
 
Vừa  đầu ,  mắt đối mắt với ba  Tùy Thất, Muội Bảo, Liên Quyết.
 
Giang Trần ngơ ngác mất vài giây,  đó mừng như điên  Tùy Thất, miệng  ngừng phát  tiếng "ưm ưm ưm" cầu cứu.
 
Tùy Thất vô cùng thấu hiểu lòng  phiên dịch giúp  : "Anh trai,   bảo  cút ."
 
Cây lao trong tay Lâm Hành Trạch đ.â.m thủng áo ngoài của Giang Trần: "Xem  mày   sống nữa ."
 
"Ưm!?" Đầu Giang Trần lắc như trống bỏi.
 
"Ấy?" Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Tùy Thất vươn tay cứu giúp: "Anh trai, lúc nãy em   rõ lắm, hình như   là thợ nhóm lửa cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-116.html.]
 
Tùy Thất  Giang Trần từ  xuống : ", là thợ nhóm lửa của em,    giỏi nhóm lửa."
 
"Nếu cô   ,  sẽ tha cho đối phương một mạng." Lâm Hành Trạch lạnh lùng liếc  Tùy Thất: "Bữa trưa giao cho cô,   , món lên bàn bữa  là ba  các ."
 
Anh  dùng lao chỉ  Tùy Thất, Liên Quyết và Giang Trần.
 
"Ra khỏi phòng  rẽ ,  thẳng đến cuối dãy là nhà bếp, hải sản thì tự lấy." Lâm Hành Trạch  xong lập tức khoác vai em trai rời .
 
Thẳng đến khi tiếng bước chân của hai     biến mất, Tùy Thất mới   thả lỏng, ôm Muội Bảo thở phào một  dài.
 
Muội Bảo nép  n.g.ự.c cô: "Chị Tùy, NPC vòng  đáng sợ quá."
 
Tùy Thất xoa đầu cô nhóc: "Đừng sợ, chị  tay nghề, em  sức mạnh, chúng   c.h.ế.t ."
 
Muội Bảo cực kỳ tự tin nắm chặt nắm đấm: " , nếu họ dám ăn chúng , em sẽ một phát đ.ấ.m bay họ."
 
"." Tùy Thất giơ ngón tay cái lên: "Là như  đấy."
 
Cô nhấn mở quang não, báo bình an trong nhóm chat bốn , Tả Thần và Thẩm Úc đều  trả lời.
 
Tùy Thất  lo lắng nhíu mày, Muội Bảo vỗ vai cô: "Chị Tùy, lúc em tìm chị  nước,  thấy  Thần và  Thẩm cùng  cuốn sang một bên khác ."
 
"Vậy thì ." Tùy Thất  yên tâm: "Hai  ở cùng , dù  cũng an  hơn."
 
 lúc , giọng  thờ ơ của Liên Quyết vang lên: "  giỏi mổ cá đánh vảy lắm."
 
"Đơn giản cực kỳ." Tùy Thất đáp  : "  thể dạy , mổ hai ba con là thành thạo ngay."
 
Liên Quyết đáp một tiếng "Được",  dậy  đến bên cạnh Giang Trần, tháo dây thừng  cổ tay   xuống, gỡ miếng vải trong miệng   .
 
Giang Trần mấp máy miệng,  mở miệng  hét lên với Tùy Thất: "Cô là đồ phiên dịch giả, suýt chút nữa thì hại c.h.ế.t  !"
 
...
 
Tùy Thất   để ý đến  , gân cổ hét lớn: "Anh trai, em nhận nhầm  ,     thợ nhóm lửa của em…"
 
"Ấy  , chị ơi, chị." Giang Trần vội vàng  đổi thái độ: "Em sai , là em lắm mồm,  sai ."
 
Anh  thành khẩn cảm ơn: "Cảm ơn chị Tùy  cứu em."
 
Tùy Thất ngạc nhiên : "Sao hôm nay    tiếng  thế?"
 
Giang Trần nhắc đến là thấy đau tai: "Chị Nhung véo tai   mấy ngày, bảo   gặp chị   chuyện cho tử tế, tuyệt đối   chống đối chị."
 
"Biết  lời Lục Nhung,  cũng  tính là quá ngốc."
 
"Không   , chị Nhung đè   đánh." Giang Trần xoa cổ tay đỏ ửng: " cũng   nhóm lửa, chị  dạy  đấy."
 
"Anh đang  lệnh cho  ?" Tùy Thất hỏi ngược .
 
Giang Trần  tình nguyện  đổi giọng điệu: "Xin chị dạy em nhóm lửa,   chứ?"
 
Tùy Thất  hề nuông chiều  ,  thẳng: "Khuyên  chú ý giọng điệu một chút, coi chừng  phế bỏ chức vụ thợ nhóm lửa của  đấy."
 
Anh  bĩu môi: "Biết , chị Tùy~"