Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 108

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-07-14 04:58:37
Lượt xem: 408

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai cô nhóc em một miếng chị một miếng chia sẻ đá bào cho .

 

Tùy Thất kêu Thẩm Úc và Tả Thần bếp, quyết định một bữa thịnh soạn cho Duby.

 

Tùy Thất, từng nhóm lửa trong cái nóng khủng khiếp của Tinh cầu Thiên Mộc, lấy bếp cồn và nguyên liệu từ Kho Hàng Tùy Thân .

 

Thẩm Úc và Tả Thần tự giác nhận lấy nguyên liệu xử lý.

 

Nhà bếp cửa sổ, chật chội nóng nực.

 

Bây giờ Duby là một cô bé loài , lòng bàn tay thể biến điều hòa nữa.

 

Tùy Thất lấy quạt máy mà Liên Quyết tặng , bật công tắc, đông mấy viên đá đặt nắp quạt.

 

Ba bận rộn trong làn gió mát rượi gần hai tiếng đồng hồ, một bữa trưa vô cùng thịnh soạn.

 

Thịt kho tàu, cánh gà chiên Coca, thịt xối mỡ, gà xào Cung Bảo, cá hấp, khoai lang tẩm đường, súp lơ xanh xào tỏi, khoai tây sợi xào chua ngọt.

 

Ngoài còn năm phần sữa chua ướp lạnh, để món tráng miệng bữa ăn.

 

Năm quây quần thành một vòng tròn, lấy nước khoáng rượu, chạm ly xong lập tức cúi đầu và đồ ăn.

 

Duby vẫn dùng đũa, cô bé đeo găng tay dùng một , bốc ăn bằng tay.

 

Bốn Tùy Thất lượt gắp thức ăn cho cô bé, bát trong tay cô bé bao giờ trống, hai má Duby phồng lên: "Ừm, thơm quá, ngon thật."

 

Sau khi ăn uống no nê, Tùy Thất lấy một xấp giấy vụn từ Kho Hàng Tùy Thân , cắt thành những hình chữ nhật bằng , một bộ bài tây đơn giản.

 

Công nghệ ở thế giới tinh tế phát triển, ăn uống vui chơi luôn giải quyết bằng quang não.

 

Những trò chơi như kiểu bài giấy , còn ai chơi.

 

Tùy Thất giới thiệu bài tây cho bốn , đó giải thích chi tiết luật chơi Đấu Địa Chủ.

 

Sau ba ván chơi thử, mấy nhanh chóng quen tay, vô cùng hào hứng bắt đầu chơi.

 

"Ba đôi thông!"

 

"Không theo."

 

"Sảnh!"

 

"Không theo nữa."

 

"Tứ quý! Còn một lá."

 

"Quắc!"

 

 

Chơi đến năm giờ chiều, Duby và Muội Bảo trở thành thắng lớn nhất.

 

Tả Thần thua thảm nhất, Thẩm Úc và Tùy Thất .

 

Buổi tối, mấy tụ tập , náo nhiệt ăn lẩu.

 

Bảy giờ tối, trời tối.

 

Tùy Thất dẫn đồng đội xuống lầu, đến quảng trường bỏ hoang.

 

Quảng trường cũng cũ kỹ và đổ nát giống như những tòa nhà xung quanh, để lộ vô khung thép đỡ của những công trình từ gỗ sụp đổ.

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333

 

Những khung thép rỉ sét loang lổ do sự ăn mòn của năm tháng, nhưng vẫn sừng sững ngã.

 

Trong đó một thanh thép đặc biệt to khỏe, gắn chặt giữa hai bức tường cao cách mười mét.

 

Dưới sự hiệu của Tùy Thất, Tả Thần ném hai đoạn dây thừng lên, buộc chặt hai đầu thanh thép.

 

Tùy Thất lấy một ván gỗ dày phẳng, buộc bên hai đoạn dây thừng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-108.html.]

Cứ thế, một chiếc xích đu đơn giản thành.

 

lên tấm ván, hai tay nắm lấy hai bên dây thừng, hai chân nhẹ nhàng đạp lên đất thả , xích đu chậm rãi bay về phía .

 

Cảm nhận làn gió nhẹ lướt qua má, Tùy Thất nở nụ : "Đu xích đu, ở quê chị, thuộc về hạng mục thể thiếu của tuổi thơ."

 

"Mọi thử ?" Cô dừng xích đu , hỏi.

 

Bốn còn trăm miệng một lời: "Muốn."

 

Bọn họ xếp hàng xích đu, ai nấy đều đu lên cao.

 

Tiếng trong trẻo vui tai vang vọng khắp quảng trường trống trải, những tàn tích xung quanh bao phủ bởi bầu khí vui vẻ, cũng còn hoang vắng như nữa.

 

Tùy Thất và Duby song song xích đu, Tả Thần và Thẩm Úc đẩy ở phía .

 

Gió thổi bay mái tóc bạc của Duby, cô bé rạng rỡ, nụ mặt bao giờ tắt.

 

Ánh trăng dịu dàng xuyên qua khe hở của những đám mây, rải xuống một vầng sáng mờ ảo.

 

Thời gian gần tám giờ, cơ thể Duby bắt đầu xuất hiện những dòng dữ liệu điện tử giống như .

 

Cánh tay đang khoác lên vai cô bé của Tùy Thất, khỏi siết chặt hơn.

 

Khi xích đu bay lên đến điểm cao nhất, cô bé dựa tai Tùy Thất, thấp giọng thì thầm một câu.

 

Xích đu từ từ hạ xuống, Duby cất cao giọng : "Hôm nay em thật sự vui, tạm biệt, các chiến hữu của em."

 

Âm cuối tan khí, cơ thể Duby dần trở nên trong suốt, cuối cùng hóa thành những đốm huỳnh quang màu xanh lam, chậm rãi bay lượn tan biến giữa đất trời.

 

Xích đu rơi về vị trí cũ, bóng đó, chỉ còn một Tùy Thất.

 

Cô cúi đầu, mái tóc ngắn lòa xòa che khuôn mặt, rõ biểu cảm.

 

Muội Bảo nghẹn ngào gọi một tiếng "Duby", nước mắt chảy thành hàng.

 

【Ban tổ chức, các là đồ trái tim! Duby của chúng chỉ là một em bé 21 ngày tuổi thôi, các thể để em biến mất như hả!】

 

【Cô bé mới một ngày thôi mà, sắp ngất giường .】

 

【Muội Bảo và Duby của chúng thiết như , ban tổ chức các nỡ chia cắt bọn trẻ chứ!】

 

【Lần đầu tiên rơi nước mắt vì NPC, còn gì để nữa.】

 

【Duby tạm biệt , thì nhất định sẽ gặp , đúng … đúng ?】

 

【Duby giống đến mấy cũng là NPC, thành nhiệm vụ là offline, cô bé con thật sự, thể gặp .】

 

【… những lời lạnh lùng vô tình lý trí như .】

 

【Vốn còn đang vui vì chị Tùy và Liên Thần tương tác, Duby một phát là nước mắt tuôn trào luôn.】

 

【Người tuyến lệ thấp, xem nổi cảnh , hu hu hu.】

 

【Rất thể.】

 

【A, nhóc con của chị Tùy mất , chắc chắn chị đang cúi đầu thầm.】

 

【Không thể nào, thấy mặt đất chân chị Tùy vết nước mắt nào.】

 

【Người phụ nữ kiên cường như chị Tùy nhà , nước mắt luôn chảy trong.】

 

【Ban tổ chức mau một bộ sưu tập tượng Duby , thể bớt chửi các vài câu.】

 

【Tượng sánh với Duby sống sờ sờ chứ. Khóc lớn.jpg】

 

【Một huyết thư, xin ban tổ chức hồi sinh Duby.】

 

【Hai huyết thư, xin ban tổ chức hồi sinh Duby.】

 

Loading...