Tùy Thất đành  đặt tay lên cánh tay  một  nữa, đợi đến khi tiếng thông báo của bộ chuyển đổi vang lên, quả quyết đổi Liên Quyết về  phe xanh.
 
Liên Quyết lập tức buông lỏng sự kìm kẹp với cô, hai    đầu  chạy về phe .
 
Muội Bảo chống xẻng sắt xuống đất, chống nạnh  ở khu vực ranh giới chờ Tùy Thất và Duby.
 
Trước mặt còn  Tả Thần và Thẩm Úc đang giữ tư thế phòng thủ.
 
Tùy Thất và Duby  chạy  khu vực màu đỏ, những  chơi  cướp đủ bóng điểm  hẹn mà cùng tấn công bọn họ.
 
Duby xoay  đá bay, trong lúc váy phấp phới, chân  như roi sắt quét ngang, lập tức đánh ngã mấy  chơi lao tới.
 
Các  chơi đồng loạt ngã xuống đất, tiếng kêu la thảm thiết vang lên liên tục.
 
Muội Bảo, Tả Thần và Thẩm Úc còn  kịp  tay.
 
Chỉ còn  năm mươi giây cuối cùng, Tùy Thất nhận lấy bóng điểm màu đỏ từ tay Duby, đưa cho Tả Thần và Thẩm Úc: "Mau về  phe xanh ."
 
Hai    nhiều, nhấc chân chạy như bay về phía khu vực màu xanh.
 
Tùy Thất ôm bóng điểm màu xanh, Duby và Muội Bảo bảo vệ cô ở giữa.
 
Còn những  chơi  cướp đủ bóng điểm,  bắt đầu ôm đầu  rống.
 
"Hu hu hu, xong ,  chỉ cướp  63 quả,   thua chắc ."
 
"Lần   chơi  tay quá hung tàn,  thật sự phục ."
 
"95 điểm của , bây giờ còn  59, ban tổ chức thối tha,  hận các !"
 
"Tiêu  tiêu ,  lấy  mười triệu tiền thưởng ."
 
"Tay c.h.ế.t tiệt,  mày cướp chậm thế!"
 
" chỉ còn thiếu hai, hai quả nữa thôi, thật đáng, đáng tiếc quá."
 
Giọng  cà lăm đặc trưng của Lý Nhị Cẩu dễ dàng lọt  tai Tùy Thất.
 
Cô  đầu  , Lý Nhị Cẩu đang  ở phía bên  cô, buồn bã cụp mắt.
 
Cô thấy , lấy hai quả cầu thủy tinh từ trong lưới điện , ném qua: "Lý Nhị Cẩu, bắt lấy."
 
Lý Nhị Cẩu ngơ ngác ngẩng đầu lên, bóng điểm đập  trán cô  hai cái, lăn tròn xuống đất,   chơi bên cạnh nhanh tay chộp .
 
Tùy Thất: "…"
 
Lý Nhị Cẩu ôm trán đỏ bừng, vẻ mặt ngơ ngác: "Ai đánh, đánh lén ?"
 
Tùy Thất cạn lời vẫy tay với cô , Lý Nhị Cẩu lạch bạch chạy đến bên cạnh cô, gọi một tiếng: "Chị Tùy."
 
Tùy Thất đưa cho cô  hai quả nữa: "Cầm lấy."
 
Ngay khoảnh khắc Lý Nhị Cẩu nắm chặt bóng điểm, đồng hồ đếm ngược về 0, trận đấu kết thúc.
 
【Hết giờ, xin các  chơi  di chuyển, chờ đợi kết toán điểm.】
 
【Đang kết toán điểm… kết toán xong.】
 
【Chúc mừng đội Trốn Khỏi Bệnh Viện Tâm Thần, trở thành đội  đầu trong trận đấu , tổng cộng nhận  527 điểm.】
 
【Chúc mừng đội Săn Lùng Hoang Dã, tổng cộng nhận  472 điểm.】
 
【Chúc mừng đội Phá Hiểu, tổng cộng nhận  413 điểm.】
 
…
 
【Ba trận đấu  thưởng  kết thúc  , cảm ơn sự tham gia nhiệt tình của các  chơi!】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-107.html.]
 
【Trên tinh cầu hoang dã mạt thế, sinh tồn là  hết!】
 
【Chúc    một ngày cuối cùng vui vẻ!】
 
Âm cuối điện tử ngân dài vang vọng  nền trời cam đỏ, trời  tối, các  chơi liên tục tham gia ba trận đấu đều mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần.
 
Điểm mà đội Trốn Khỏi nhận   chia đều cho bốn , mỗi  131 điểm, ba điểm dư , tính cho Tùy Thất.
 
Duby góp sức nhiều nhất, Tùy Thất  cộng thêm mấy điểm cũng  hợp lý.
 
Cô  khách sáo với đồng đội, trực tiếp nhận lấy.
 
Sau khi chia điểm xong, bốn  một búp bê gỗ dìu dắt nương tựa ,  về căn hộ nhỏ tầng năm quen thuộc, lúc lên cầu thang, hai chân run rẩy.
 
Mấy  tắm rửa qua loa, trải chiếu  đất ngủ tạm,  đặt lưng xuống  ngủ  .
 
Duby  cần ngủ, cô bé   ghế sô pha, chỉnh hướng gió điều hòa thổi về phía mấy .
 
Ngày thứ hai mươi mốt sinh tồn  Tinh cầu Thiên Mộc, thời tiết vẫn nóng như lò hấp.
 
Tám giờ sáng, Duby đúng giờ hấp thụ giá trị sinh mệnh.
 
【Giá trị sinh mệnh -1, giá trị sinh mệnh của NPC Duby  đầy, quyền hạn trải nghiệm    mở, thời hạn 12 tiếng.】
 
Tùy Thất lập tức tỉnh táo,  bật dậy như lò xo.
 
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow  Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên Monkeydtruyen, vậy nên nếu thương mình thì mọi người hãy đọc trên Monkeydtruyen:3333
Duby   cửa sổ, ánh mắt trong veo như nước, nụ  rạng rỡ như ánh sáng.
 
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên vai cô bé, như khoác lên  Duby một lớp voan mỏng màu vàng.
 
Cả  cô bé như tắm  trong ánh nắng, mái tóc dài màu trắng bạc rực rỡ chói mắt, óng ả như lụa.
 
Đó là mái tóc tự mọc  của cô bé, bộ tóc giả màu bạc ban đầu   tháo  đặt sang một bên.
 
Những đường vân gỗ ẩn hiện  da cô bé  đây    biến mất,  còn thấy chút dấu vết nào của  hầu búp bê gỗ nữa.
 
Muội Bảo, Tả Thần và Thẩm Úc  tỉnh dậy từ sớm, đang  khoanh chân bên cạnh cô bé, véo tay, chọc má, tết tóc.
 
Duby  ngay ngắn, mặc cho bọn họ nghịch ngợm.
 
Khóe mắt Tùy Thất cong cong mang theo ý , cô  dậy  đến  mặt cô bé  xuống: "Hôm nay Duby của chúng    gì? Các  chị sẽ chơi với em."
 
...
 
Duby buột miệng : "Em  nếm thử đá bào  nữa."
 
Lần  ăn, cô bé vẫn   vị giác, chỉ  nhai nhai nhai,     thứ đó  vị gì.
 
"Được." Tùy Thất lập tức lấy máy  đông cấp tốc, sữa và bột trái cây , bắt đầu .
 
Đá bào vị sữa, vị dâu, vị táo và vị cam, mỗi loại  một phần.
 
Duby múc một muỗng đá bào vị sữa, chậm rãi đưa  trong miệng.
 
Đá bào mát lạnh thơm ngọt khuấy động ngũ quan mới sinh của cô bé, mang đến cảm giác mát mẻ và ngọt ngào  nay  từng .
 
Duby cảm nhận cảm giác mới lạ ,  tự chủ  mở to mắt: "Lạnh quá, ngọt quá, thì  là vị ."
 
"Ngon thật." Cô bé cong mắt .
 
Muội Bảo đưa đá bào vị dâu cho Duby: "Duby, em thử cái  , cái  cũng ngon lắm."
 
Duby nếm một miếng: "Ừm! Ngon thật."
 
Nói xong  múc một muỗng đút  miệng Muội Bảo: "Chị cũng ăn ."