Nụ cười trên khóe miệng người chơi số 70 lập tức đông cứng, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động trở nên trắng bệch: "Sao cô ta lại không gian lận chứ! Chắc chắn ban tổ chức đã nhầm lẫn rồi, các người điều tra lại đi…"
Lời chất vấn giận dữ đột ngột im bặt, màn sáng xanh lam xung quanh anh ta chuyển sang màu đỏ chói mắt, hoàn toàn ngăn cách tiếng động trong khu vực giới hạn.
Anh ta đ.ấ.m mạnh vào tường ánh sáng, không cam lòng gào thét, nhưng không một âm tiết nào có thể truyền ra ngoài.
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
Đồng hồ đếm ngược đang tạm dừng lại bắt đầu nhảy.
Lớp màn sáng màu đỏ xung quanh Tùy Thất lại trở về xanh lam.
Búp bê gỗ đang đứng yên bên dưới cũng bắt đầu khó khăn di chuyển.
Cách thời điểm kết thúc trận đấu vẫn còn tám phút, cứ đứng chờ như vậy thì thật đáng tiếc.
Tùy Thất nhìn đội quân búp bê gỗ đang lăn lộn bò trườn trước mê cung, đột nhiên nảy ra một ý.
Cô búng tay một cái, nhìn về phía người chơi số 68 bên trái, là một người anh trai cao lớn vạm vỡ cởi trần.
Anh trai mồ hôi nhễ nhại nhảy tới nhảy lui trong khu vực giới hạn, tay chân luống cuống vung vẩy dây điều khiển.
Dùng sức đến mức cơ bắp trên cánh tay cũng căng cứng, nhưng dây điều khiển trong tay lại không hề nể mặt thắt nút chết.
Tùy Thất di chuyển đến gần người chơi số 68: "Anh trai."
Anh trai cởi trần lau mồ hôi: "Sao vậy em gái."
"Hai ta làm một giao dịch đi." Tùy Thất nói thẳng: "Em gái giúp anh qua ải, sau khi trò chơi kết thúc, anh trả tinh tế tệ cho em gái làm thù lao, chịu không?"
"Cái đầu này của em cũng nhanh nhẹn đấy." Anh trai cởi trần vung vẩy sợi dây quấn quanh tay: "Anh trai vô cùng chịu, cho em gái năm trăm nghìn tinh tế tệ nhé, được không?"
"Thế thì quá được rồi!"
Tùy Thất nhanh chóng quay đầu, tập trung nhìn xuống mê cung bên dưới: "Búp bê gỗ nào là của anh trai, chỉ cho em gái xem."
Anh trai cởi trần số 68 chỉ vào búp bê gỗ nằm sấp ở lối vào mê cung, trên người mặc một chiếc áo bông to sụ, đang vặn vẹo bò trườn.
"Là bé bẩn nhất kia, vẫn còn ở lối vào, chưa nhúc nhích gì cả đấy."
Tùy Thất làm động tác ok, trong đầu gọi Duby: "Duby, có việc rồi!"
"Việc gì ạ?" Duby cẩn thận lắng nghe.
Tùy Thất đưa ra chỉ dẫn: "Đưa con búp bê gỗ mặc áo bông đang nằm sấp ở lối vào mê cung, đến lối ra."
Duby hành động vô cùng nhanh chóng, sau khi đặt búp bê gỗ của mấy người Tả Thần ở lối ra, cô bé chạy như bay đến lối vào mê cung, định vị chính xác búp bê gỗ mặc áo bông.
Từ lúc kẹp nó dưới nách, đưa đến lối ra mê cung, toàn bộ quá trình chỉ mất 83 giây.
Trên quang não của anh trai số 68 cũng hiện lên pháo hoa ảo và dòng chữ "Chúc mừng chiến thắng!".
Anh trai quay đầu khen Tùy Thất: "Ui uầy, em gái, em đúng là có năng lực đấy!"
Tùy Thất nhận lời khen này: "Đương nhiên rồi."
"Chị Tùy!" Tiếng hét khản đặc vọng lại từ phía đối diện.
Lý Nhị Cẩu đứng trong vòng tròn giới hạn cạnh Liên Quyết, vẫy tay nhảy tưng tưng: "Chị Tùy, chị giúp, giúp em nữa với, em trả tiền."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-103.html.]
Tùy Thất còn chưa nói gì, anh trai số 68 đã bắt đầu lên tiếng bênh vực cô, gân cổ hét lớn: "Tôi trả năm trăm nghìn, em không được trả ít hơn tôi đâu đấy!"
"Em trả sáu, sáu trăm nghìn." Lý Nhị Cẩu cũng gân cổ hét lớn đáp lại: "Búp bê gỗ đội mũ đầu chó, chó màu trắng kia là của em, rất dễ nhận ra."
Tùy Thất không ngờ Lý Nhị Cẩu lại ra tay hào phóng như vậy, đang định đáp lại "Được thôi".
Người chơi nữ số 67 ngay cạnh anh trai cởi trần cũng không kìm được nữa: "Tôi trả tám trăm nghìn! Giúp tôi qua ải nữa, con búp bê gỗ đeo nơ bướm màu xanh lá huỳnh quang kia là của tôi."
Người chơi số 103 cũng giơ tay hô lớn: "Còn tôi nữa, tôi nữa, tôi trả một triệu! Con búp bê gỗ mặc quần đùi hoa màu đỏ kia là của tôi, chỉ còn năm phút nữa thôi, mau giúp với."
Tùy Thất vui đến nở hoa: "Không vấn đề gì, giúp hết, giúp hết mà!"
Duby vừa ôm vừa cõng lại đưa thêm bốn búp bê gỗ đến lối ra mê cung.
Ba khách hàng nhìn dòng chữ "Chúc mừng chiến thắng!" trên quang não, cơ mặt giãn ra.
Duby ra tay vô cùng có hiệu suất, số lượng người chơi bỏ tiền nhờ Tùy Thất giúp vượt ải ngày càng nhiều.
Ban đầu Lâm Phong và Giang Trần còn cố gắng chịu đựng, không muốn mở miệng nhờ Tùy Thất.
Cho đến khi chỉ còn lại ba phút cuối cùng, búp bê gỗ của bọn họ vẫn đang lảng vảng gần lối vào mê cung, mới không thể không cầu cứu Tùy Thất.
Lâm Phong và Giang Trần không thiếu tiền, ra tay rất hào phóng.
Tùy Thất cũng không từ chối tiền, vui vẻ đồng ý.
Duby thanh lịch di chuyển tới lui giữa lối vào và lối ra mê cung.
Sau khi kết thúc trận đấu mười phút, hai chủ tớ kiếm được sáu triệu chín trăm nghìn tinh tế tệ.
Đồng hồ đếm ngược lơ lửng trên đầu về 0, khu vực giới hạn xanh lam tan biến, người chơi ôm búp bê gỗ của mình đi ra khỏi Tượng thần Psyche.
Thẩm Úc và Muội Bảo canh chừng ở cửa, tràn đầy vui mừng chuẩn bị chào đón các đồng đội trở về.
Nhưng ở lối ra chỉ thấy bóng dáng Tả Thần và Duby, Tùy Thất lại không biết đã đi đâu mất.
…
Thẩm Úc nhìn quanh: "Chị Tùy của chúng ta đâu?"
Tả Thần khoác vai cậu ta, cười nói: "Đi tìm người chơi nợ tiền viết giấy nợ rồi."
Muội Bảo ngẩng đầu hỏi: "Chị Tùy lại kiếm được tiền sao?"
"Còn phải nói à." Tả Thần dẫn bọn họ đến chỗ râm mát ngồi xuống: "Chị Tùy ra não, Duby ra sức, hai bên hợp sức, hai người đoán xem chị Tùy kiếm được bao nhiêu?"
Muội Bảo giơ năm ngón tay: "Năm trăm nghìn!"
Duby lắc ngón tay: "Không chỉ có nhiêu đó đâu nha~"
Thẩm Úc cố gắng đoán cao nhất có thể: "Năm triệu?"
"Sáu triệu chín trăm ngàn!" Tả Thần công bố đáp án: "Thế nào, trâu bò không?"
Thẩm Úc nghe xong cong khóe miệng: "Không chỉ thắng cuộc thi, mà còn kiếm được nhiều như vậy, giỏi c.h.ế.t đi được."
Muội Bảo nắm tay Tả Thần và Duby khẽ lắc: "Mau kể chi tiết đi, em muốn nghe."