Ngày xuân đến muộn - Chương 5: Cô điên rồi à?
Cập nhật lúc: 2025-04-26 16:37:12
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Yểu và Giang Tứ Hoài hòa hợp. Tâm trạng của cô trở nên vui vẻ, thậm chí khi gió thổi qua, cô cũng cảm thấy lạnh.
Kể từ ăn cơm hôm đó, cô cũng gặp Ứng Chí. Hình như đó tìm cô chỉ vì lời cô hứa.
Giang Tứ Hoài mấy ngày liền đều chờ cô tan làm, và ngay khi cô tan làm, đưa cô dạo phố và ăn cơm.
Hôm nay, xe, Giang Tứ Hoài liền dẫn cô ăn gì đó. Thời tiết hôm nay , gió lạnh, chỉ ánh nắng ấm áp chiếu rọi.
Ôn Yểu mở cửa sổ để hít thở khí trong lành, vì cô cảm thấy say xe.
Giang Tứ Hoài lái xe trung tâm thành phố, vòng quanh một lúc đến một biệt thự riêng.
Ôn Yểu khỏi ngạc nhiên, mắt cô mở to khu vườn xanh tươi, cây cối mọc thành tầng tầng lớp lớp.
Dọc đường , những hầu chào đón, và một dòng suối nhỏ uốn lượn, tạo nên một cảnh quan .
Đến lúc cô nhận , tòa biệt thự núi.
Khi xuống xe, một hầu nhận chìa khóa xe từ Giang Tứ Hoài và dẫn , trong khi một hầu khác dẫn Ôn Yểu đến phòng của họ.
Nơi quá lớn, Ôn Yểu vốn dĩ là giỏi định hướng, cô thật sự sợ sẽ lạc.
Chưa bao lâu, cô thấy tiếng hầu gọi từ phía .
“Ứng , phòng của ngài ở đây, xin mời theo .”
Giọng nam đó chút lười biếng, Ôn Yểu , phát hiện Ứng Chí đang cùng một đám phía , chắc là đang bàn chuyện làm ăn.
Khi ánh mắt của lướt qua cô, một cảm xúc mạnh mẽ bùng lên trong lòng Ôn Yểu, khiến cô vội vàng và tiếp tục theo Giang Tứ Hoài.
Người hầu dẫn họ một căn phòng tầng hai, trang trí cổ điển, với bàn ghế gỗ, là giá trị hề rẻ.
“Chúng ở đây ?” Ôn Yểu kìm hỏi.
Giang Tứ Hoài vẻ mặt lo lắng của cô, nở một nụ đầy ẩn ý, ánh mắt như trêu đùa.
Anh bước đến gần Ôn Yểu, kéo cô lòng. Ôn Yểu tránh nhưng ôm chặt lấy eo.
Giang Tứ Hoài cúi xuống, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt cô.
“Yểu Yểu, chúng là yêu của , em ngại ngùng làm gì?”
Ôn Yểu mặt đỏ bừng, ánh mắt cô tràn đầy thẹn thùng, làm Giang Tứ Hoài cảm thấy một cảm xúc rung động mạnh mẽ.
Khi cúi đầu hôn cô, bỗng thấy tiếng của Khương Khoát.
“Giang ca, thứ chuẩn xong .”
“……”
“……”
Ôn Yểu vội vàng đẩy Giang Tứ Hoài , còn thì chỉ thể theo với ánh mắt đầy thất vọng.
Khương Khoát nhận phá vỡ bầu khí, liền liếc mắt Giang Tứ Hoài một cái, nhanh chóng lùi và đóng cửa, ngoài.
Ôn Yểu cúi đầu, hổ với Giang Tứ Hoài: “Chúng ngoài .”
Giang Tứ Hoài thể giấu sự khó chịu trong lòng, lặng lẽ theo cô ngoài, cảm thấy buồn bực.
Ra ngoài sân, họ thấy một bể bơi, xung quanh là những đàn ông trai và các cô gái xinh . Những hầu đang chuẩn BBQ, còn những khác thì đang uống rượu và chơi trò chơi.
Giang Tứ Hoài nắm tay Ôn Yểu, kéo cô về phía Khương Khoát, nhưng khi đến nơi, ngờ thấy Tô Dao Duệ cũng mặt ở đó.
Cô đang ghế sofa, tay cầm ly rượu vang đỏ, trang phục ôm sát cơ thể màu đỏ càng tôn lên vóc dáng hảo của cô.
“Tứ Hoài, cũng đến ?” Cô mỉm , đôi môi đỏ quyến rũ.
Giang Tứ Hoài cô, khỏi nhíu mày. “Sao cô đến đây?”
Tô Dao Duệ chu môi, “Sao thể đến? Rốt cuộc đây luôn đưa đến đây mà.”
Ôn Yểu hiểu ngay sự khiêu khích trong câu đó, nhưng cô tranh cãi với Tô Dao Duệ. Cô chỉ lặng lẽ mỉm với cô .
Khương Khoát thấy khí chút căng thẳng liền vội vàng bước đến hòa giải.
“Đi thôi, Giang ca, chúng chơi trò chơi .”
Giang Tứ Hoài tiếp tục chuyện, liền đồng ý và theo.
Khương Khoát “chơi trò chơi,” nhưng thật chỉ là chơi phi tiêu.
Mọi trong nhóm đều là bạn của Giang Tứ Hoài, là những thuộc tầng lớp thượng lưu, họ chơi thoải mái, trong tay mỗi đều ôm một cô gái .
Ôn Yểu cảm thấy lạnh, dù cô mặc áo khoác lông, nhưng vẫn thoải mái.
Khương Khoát đưa phi tiêu cho Giang Tứ Hoài, nhưng chỉ cầm lấy, nghịch trong tay như đang thưởng thức gì đó, giọng lười biếng hỏi Ôn Yểu:
“Em chơi ?”
Ôn Yểu lắc đầu, nhỏ giọng với :
“Hồi học, mấy môn thể dục em dở tệ lắm.”
Giang Tứ Hoài xong liền bật , giọng mang theo chút giễu cợt:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-xuan-den-muon/chuong-5-co-dien-roi-a.html.]
“Vậy lát nữa em chuẩn chịu phạt .”
Ôn Yểu chớp mắt, hiểu Giang Tứ Hoài gì.
chỉ một lát , cô liền hiểu cái gọi là “chịu phạt” trong miệng là gì.
“Nếu tới đông đủ thì lát nữa chơi phi tiêu . Ai thua thì nhảy xuống bể bơi hoặc phạt uống rượu nhé.” – Khương Khoát hứng thú .
Ôn Yểu ngơ ngác Giang Tứ Hoài, còn thì cô với ánh mắt ngẩn ngơ. Anh nhịn , đưa tay nhéo má cô một cái.
“Đừng sợ, ở đây .”
Khương Khoát vốn là thích náo nhiệt, trò chơi bắt đầu, cầm ba cây phi tiêu lên tay.
Tư thế vẻ lười biếng, nhưng tay ném thì cả ba phi tiêu đều trúng vòng trung tâm – mỗi mũi 50 điểm.
Trương Đình cũng chịu thua, nhanh chóng ném tiếp ba cây. Hai cây 50 điểm, một cây 60 điểm, tổng điểm cao hơn Khương Khoát một chút.
Khương Khoát vốn thực lực của Trương Đình, bĩu môi, gọi lớn: “Giang ca, tới lượt đó.”
Giang Tứ Hoài liếc mắt , bước thẳng đến vạch vàng. Eo thẳng tắp, động tác ném nhẹ nhàng, ba cây phi tiêu bay thành từng đường parabol mắt giữa trung.
Khi thấy kết quả, khóe môi Khương Khoát giật giật.
Chỉ trong chớp mắt, đám xung quanh xôn xao bàn tán.
Ba cây – đều trúng vòng 60 điểm. Không thể điểm nào cao hơn thế nữa.
“Giang ca, kiểu chơi chắc từng thua bao giờ nhỉ?” – Khương Khoát nhịn cảm thán.
Giang Tứ Hoài khẽ , bên cạnh Ôn Yểu.
Thấy , Khương Khoát gọi: “Ôn Yểu, tới lượt cô .”
Ôn Yểu lập tức căng thẳng, lòng bàn tay toát đầy mồ hôi.
Giang Tứ Hoài dịu dàng, xoa đầu cô.
“Chơi , đừng sợ.”
Ôn Yểu mím môi, lặng lẽ gật đầu bước tới, cầm lấy ba cây phi tiêu.
Cô trông căng thẳng, tay duỗi thẳng , còn run rẩy, cây đầu tiên ném chỉ ... 10 điểm.
Khương Khoát chằm chằm bật : “Mười điểm!”
Giang Tứ Hoài lạnh mặt liếc , Khương Khoát lập tức im bặt.
Ôn Yểu hít sâu định tinh thần, hai cây còn ném hơn nhưng cũng chỉ 15 điểm.
Cô chắc chắn thua.
Những tiếp theo lượt ném, ai cũng cao điểm hơn cô.
Ôn Yểu trong lòng càng thêm mất tự tin.
Đến khi Tô Dao Duệ là cuối cùng bước , Khương Khoát khoát tay: “Không cần chơi nữa cũng kết quả , Tô Dao Duệ là do Giang ca dạy đấy, mà thua nổi Ôn Yểu.”
Câu dứt, khí lập tức trở nên gượng gạo.
Trương Đình nhíu mày, Khương Khoát giữ miệng mồm, liền đá một phát.
“Im miệng .”
Khương Khoát cũng nhận lỡ lời, vội vàng im bặt, dám về phía Giang Tứ Hoài.
Tô Dao Duệ khẽ nhếch môi , đôi mắt long lanh về phía Giang Tứ Hoài.
“Cũng chắc , Tứ Hoài dạy tiểu thư Ôn còn kỹ càng hơn dạy em nữa chứ?”
Lời khiêu khích quá rõ ràng, đến Ôn Yểu dù bỏ qua cũng thể.
Cô mỉm nhẹ: “Tôi giỏi mấy trò , thua cô cũng là chuyện bình thường.”
Tô Dao Duệ nhướng mày, ánh mắt vẫn dõi theo Giang Tứ Hoài. chỉ cúi đầu Ôn Yểu.
Trái tim Tô Dao Duệ thoáng run lên, cô hất tay, phi tiêu bay thẳng ngoài.
Mọi đều nghĩ phạt chắc chắn là Ôn Yểu, nhưng ngờ... Tô Dao Duệ mới là thua cuộc.
“Tôi thua .” – Cô điềm tĩnh.
Ôn Yểu gì. Cô tin Tô Dao Duệ thua là vì .
“Rút thăm , chọn một hình phạt.” – Trương Đình lên tiếng cả Khương Khoát, sợ buông lời nào .
Tô Dao Duệ nhún vai: “Tôi chọn nhảy xuống bể.”
Nói , cô cởi áo choàng ngoài , rõ ràng là chuẩn thật.
Tuy đang là mùa thu, nhưng ở núi trời lạnh hơn nhiều so với đồng bằng, mà bể bơi thì chẳng khác gì hầm băng.
“Cô điên ?” – Giang Tứ Hoài đột nhiên lên tiếng, khiến khí vốn đang ồn ào chợt im lặng.
Mọi đồng loạt về phía , như đang chờ đợi sẽ làm gì tiếp theo.