Ngày xuân đến muộn - Chương 36: Để anh giúp em sấy tóc
Cập nhật lúc: 2025-05-10 17:00:26
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối hôm đó, Ôn Yểu vừa mua ít đồ cho cha mẹ xong thì trời đã sẩm tối.
Vừa bước vào sảnh, Romantic đã chạy tới chân cô, quấn quýt không rời, đuôi vẫy không ngừng. Cô ngồi xuống vuốt ve nó.
Dương Nguyệt Cầm hỏi đùa:
“Con mua con ch.ó này à?”
“Không ạ, là anh ấy nuôi.”
Dương Nguyệt Cầm không nói gì, chỉ quay người chạy vào phòng, mang ra vài gói ngải cứu.
“Trước khi ngủ, ngâm chân một chút cho ấm.”
Ôn Yểu thoáng do dự. Nghĩ đến việc mình đang ngủ trong phòng Ứng Chí, nếu anh không thích mùi ngải thì sao?
Cô lắc đầu từ chối:
“Trong nhà có lò sưởi mà mẹ, con không cần đâu.”
Đúng lúc đó, Ứng Chí vừa từ công ty về. Dương Nguyệt Cầm thấy anh thì lập tức gọi:
“Ứng Chí, quản vợ con đi. Con gái mẹ không nghe lời, không biết có chịu nghe lời chồng không.”
Giọng bà giờ nhẹ nhàng hơn hẳn so với buổi sáng.
Hôm nay bà đã nhìn thấy rõ — Ứng Chí thật sự rất quan tâm đến con gái mình. Cuối cùng bà cũng yên tâm hơn một chút.
Nghe hai chữ “vợ chồng”, mặt Ôn Yểu bất giác đỏ lên.
Ứng Chí chẳng ngần ngại, bước tới nhận lấy gói ngải từ tay mẹ vợ, mỉm cười:
“Vâng, mẹ yên tâm. Tối nay con sẽ giám sát Yểu Yểu ngâm chân cẩn thận.”
Ôn Yểu kéo tay áo anh, nhỏ giọng trách:
“Anh đứng về phe mẹ em từ lúc nào vậy…”
Dương Nguyệt Cầm lườm con gái một cái:
“Là vì tốt cho con thôi.”
Rồi quay sang dặn dò Ứng Chí:
“Ứng Chí, tối để ý con bé nhé. Mỗi lần vào đông tay chân nó đều lạnh cóng.”
Ôn Yểu bất đắc dĩ đứng đó, còn Ứng Chí thì nghiêm túc gật đầu ghi nhớ.
Tối đến, ăn cơm xong, Dương Nguyệt Cầm ngồi phòng khách xem phim truyền hình. Ôn Yểu không biết nên ở chung với Ứng Chí thế nào trong phòng, nên quyết định ngồi cùng mẹ xem phim.
Thấy hơi buồn chán, cô ra bàn lấy ít đồ ăn vặt. Dương Nguyệt Cầm liếc nhìn:
“Đã xem thì xem cho đàng hoàng.”
Nhưng Ôn Yểu vẫn cứ thích vừa ăn vừa xem.
Cô ngồi đó lột hạt dẻ cười, vừa ăn vừa cười. Dương Nguyệt Cầm đành im lặng, không nói nữa.
Ứng Chí xử lý xong việc, bước tới ngồi cạnh Ôn Yểu. Anh không quan tâm phim gì đang chiếu, chỉ nhìn cô cười vui là thấy đủ.
Thấy cô lột hạt dẻ vui vẻ, anh cũng lấy thêm một đĩa, rồi giúp cô lột.
Cuối cùng, thành ra anh lột, cô ăn.
Dương Nguyệt Cầm để ý thấy từ sớm, nhịn không được nhắc khéo:
“Ứng Chí, có một số chuyện đừng chiều nó quá, không lại hư.”
Ôn Yểu giờ mới để ý đến người ngồi cạnh mình, bèn lên tiếng cãi lại:
“Con có làm gì đâu…”
Ứng Chí lột hạt dẻ cuối cùng, đặt vào đĩa, khóe môi cong lên:
“Mẹ, con thích Yểu Yểu như vậy.”
Đối với anh, làm những việc này không có gì to tát. Anh muốn làm thì làm thôi. Nếu phải nói lý do, thì là: anh muốn cô sống thật thoải mái.
Ôn Yểu ngẩng mặt tự hào nhìn mẹ, Dương Nguyệt Cầm chỉ biết mím môi im lặng, tiếp tục xem phim.
Khi đang mải xem phim, cô thốt lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-xuan-den-muon/chuong-36-de-anh-giup-em-say-toc.html.]
“Em thấy nam chính không yêu nữ chính thật lòng. Anh ta chỉ cho cô ấy những gì anh ta có thể, trong giới hạn của mình. Cuối cùng không đến được với nhau, chỉ vì khoảng cách thân phận à?”
Dương Nguyệt Cầm lườm cô:
“Chuyện ngoài đời như thế đâu có thiếu.”
Nói xong, bà hơi khựng lại. Lời đó... chẳng phải đang nói Ứng Chí hay sao?
Ứng Chí chỉ nhìn nam chính trong phim một cái, rồi quay đi.
“Anh không giống vậy.” Giọng anh rất nhẹ. Như là đang trả lời cô, cũng như trả lời mẹ vợ.
Ôn Yểu quay sang nhìn anh, cười nhẹ:
“Em biết. Em chỉ đang nói phim thôi.”
Dương Nguyệt Cầm thấy hai người cứ một câu qua lại tình tứ, đứng dậy:
“Được rồi, mẹ về phòng ngủ đây.”
Bà đi rồi, Ôn Yểu quay sang nhìn Ứng Chí:
“Vậy… mình cũng đi ngủ thôi?”
Ứng Chí gật đầu, nắm tay cô kéo lên lầu.
Bàn tay cô bị bao trọn trong tay anh. Trong khoảnh khắc đó, chẳng hiểu vì sao… chỉ một cái nắm tay thôi, cô đã cảm thấy rất hạnh phúc.
Hai người trở lại phòng ngủ. Ứng Chí bước ra ngoài, không rõ định làm gì.
Ôn Yểu tắm xong, tóc còn nhỏ nước khi cô bước ra thì thấy Ứng Chí đã ngồi ở mép giường. Dưới chân anh là một chậu nước ấm, trong không khí phảng phất mùi ngải thảo thơm dịu.
Thấy cô đứng yên, anh nhướng mày hỏi:
"Đứng đó làm gì vậy?"
Ôn Yểu chậm rãi bước tới. Cô thật không ngờ anh thực sự chuẩn bị chậu nước cho mình.
Cô ngồi xuống mép giường, đưa chân vào ngâm. Nước ấm vừa đủ, rất dễ chịu.
Ứng Chí cầm lấy chiếc khăn trong tay cô, bắt đầu lau tóc cho cô.
"Sau này, anh sẽ giám sát em ngâm chân mỗi tối."
Ôn Yểu ngoan ngoãn ngồi yên để anh lau tóc. Nghe vậy, cô chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Một lát sau, anh tiếp tục sấy tóc cho cô, trong lúc đó cô cũng vừa ngâm xong chân.
"Anh đi tắm đi." – Cô nói khi anh vừa sấy xong, hơi nóng làm gò má cô ửng đỏ.
Ứng Chí nhìn gương mặt đỏ hây của cô, cong khóe miệng cười:
"Ừ."
Anh cầm áo choàng rồi đi vào phòng tắm. Ôn Yểu thu dọn qua rồi nằm lên giường.
Lần này, cô không nằm sát mép giường nữa mà chui sâu vào trong chăn. Cô nghĩ ngợi:
"Đã có giấy đăng ký kết hôn rồi, có xảy ra chuyện gì thì cũng đâu có sao? Hợp pháp mà."
Nghĩ vậy, cô thấy yên tâm hơn. Không rõ bao lâu sau, Ứng Chí bước ra.
Ôn Yểu ló đầu khỏi chăn, nhìn thấy tóc anh vẫn còn nhỏ nước. Những giọt nước trượt từ mặt xuống cổ, rồi rơi trên n.g.ự.c anh.
"Em chưa ngủ à?" – Anh vừa lau tóc, vừa nhìn cô bằng ánh mắt sáng rực.
Cô bật dậy khỏi giường, cười khẽ:
"Để em sấy tóc cho anh."
Ứng Chí khựng lại một giây, rồi không nói lời nào, đi tới ngồi bên mép giường.
Ôn Yểu ngồi đối diện anh, bắt đầu sấy tóc. Mỗi khi tay cô chạm vào tóc anh, khoảng cách giữa hai người lại rút ngắn thêm một chút. Hơi thở của cô thoảng bên tai anh, hòa lẫn cùng luồng khí nóng từ máy sấy.
Ứng Chí khẽ nuốt một ngụm, ánh mắt sâu thẳm. Anh hơi nghiêng người về phía sau, định giữ khoảng cách.
Nhưng Ôn Yểu lại vô thức nghiêng người về phía anh để tiếp tục sấy. Khoảnh khắc ấy, khoảng cách giữa hai người gần sát đến mức anh run lên một chút.
Cô vẫn chăm chú sấy tóc, không nhận ra rằng Ứng Chí đã nắm lấy cổ tay mình. Trước khi kịp phản ứng, cô đã bị anh kéo vào lòng.
"Anh..." – Cô còn chưa nói hết câu thì môi đã bị chạm khẽ một cái.