Giữa mùa hè oi ả, quan đạo rợp bóng cây xanh, từng cỗ xe ngựa nối tiếp , chậm rãi tiến về phía , khiến những dân đang việc đồng ruộng đều ngẩng đầu lên, "Hôm nay chuyện gì thế nhỉ, nhiều phú quý nhàn nhân về phía Tây Sơn , chẳng lẽ bên đó xảy chuyện gì ?"
Có , "Dưới chân Tây Sơn một nông gia lạc khách điếm, nhiều văn nhân mặc khách thích đến đó, chắc những cũng ."
"Trông vẻ chỉ là văn nhân, mà còn phú quý."
Từng cỗ xe ngựa đó trông khác hẳn ngày thường, phức tạp tinh xảo, thấy vô cùng phú quý.
Sáng sớm, ánh dương xuyên mây mà , xuyên qua bóng cây rọi xuống quan đạo, tạo thành quang ảnh loang lổ lay động, cùng hoa đỏ lá xanh điểm xuyết, tạo nên cảnh sắc hữu tình, khiến ngừng cảm thán, thật sự quá đỗi mỹ lệ. Vô sự một nhẹ, đều cảnh sắc tú lệ quan đạo cho mê mẩn, nhao nhao thò đầu ngoài ngắm .
Tô Nhược Cẩm tựa cửa xe ngựa, tận hưởng gió nhẹ sương mai, lòng khoan khoái: “Thật dừng tại khoảnh khắc .”
Dương Tứ Nương quanh năm du lịch, cảnh gặp bao nhiêu, cũng cảnh sắc giờ khắc cho mê mẩn, buột miệng thốt lên: “Chẳng trách tỷ tỷ ở Úy Châu bên , thật sự quá .”
Dương Đại Nương Tử lời , mặt mỉm , vì cùng đến Du Lâm tìm mẫu và các ? Nàng tư tâm, nàng bồi dưỡng nhi tử thành tài, chờ đợi cơ hội đưa đang ẩn náu ở Du Lâm về bên , đến lúc đó tiến thể nhập kinh thành, lùi thể thủ tại nơi xa kinh thành, cuộc sống cũng khác biệt là bao.
Giữa trưa, cuối cùng cũng tới nông gia lạc.
Nông gia lạc sớm rộng gấp đôi so với ba năm , trái mở rộng nhiều, điều đổi vẫn là cây xanh rợp bóng, suối chảy ngừng, tĩnh mịch đẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-thang-muu-sinh-cua-con-gai-tieu-quan-kinh-thanh/chuong-353-thanh-phong-du-thien-3.html.]
Tô Nhược Cẩm đầu : “Đa tạ Cẩn ca ca.”
Dưới sự chỉ dẫn của Triệu Lan, một năm , Tam Thái dẫn mở rộng nông gia lạc, chỉ , sự dẫn dắt của nông gia lạc Tô Ký, các thôn dân gần đó nhà cũng mở các nông gia lạc nhỏ, dành cho các văn nhân du sơn ngoạn thủy nghèo khó hoặc bách tính bình thường trong thành tới nghỉ ngơi.
Tô Nhược Cẩm vội vã tới nông gia lạc nửa sườn núi, mà dọc theo bờ ruộng nhanh, suốt đường ngắm vườn rau của nàng, các loại rau củ đang sinh trưởng tươi , dưa chuột cà tím, hẹ đậu lông, còn mướp, bầu nậm, đậu cô ve dẹt... thật sự gì nấy, đầy đủ thứ.
Nàng dẫn Mao Nha hái mười mấy quả dưa chuột, rửa qua nước xong, liền chia cho ăn: “Mọi đều khát , ẩm cổ họng chút .”
Nàng ăn hỏi: “Hàn qua năm ngoái cho mang về trồng ?”
Quản sự nông gia lạc cuối cùng cũng cơ hội tiến lên, vội vàng đáp: “Hàn qua trồng ở phía Đông, nơi đất xốp hướng về phía mặt trời. Đây là đầu tiên chúng trồng, hoa nở nhưng hình như đậu mấy quả.”
Hàn qua chính là dưa hấu thời hiện đại, nhưng dưa hấu hiện đại qua cải tạo ruột đỏ vỏ xanh, ngọt mọng nước, hàn qua lúc cắt , trông giống như tổ ong, từng khối ruột xanh đỏ xen kẽ, hấp dẫn, ăn cũng thật sự ngon.
Thế nhưng, trong thời đại vật chất khan hiếm , thứ hàn qua xí và ngon miệng như vẫn là món mà chỉ thiên hoàng quý tộc mới thể hưởng dụng.
Năm đầu tiên trồng, Tô Nhược Cẩm cũng kỳ vọng gì nhiều, hiện tại nàng về kinh, dự định tìm vài lão nông và trồng cây ăn quả giỏi, tiến hành cải tạo dưa hấu, một năm thì hai năm, cho đến khi gần giống dưa hấu hiện đại, đến lúc đó, thứ thần khí giải nhiệt chắc chắn sẽ kiếm nhiều tiền.
Đợi khi tới nơi trồng hàn qua, nàng xổm xuống xem quả dưa non, ừm… cái ngày ngày canh giữ ngoài đồng ! Nàng chọn một quả lớn nhất, bảo cắt , quả nhiên ngoài dự đoán, ruột chẳng mấy đỏ, xanh thì trắng, ăn hết một miếng dưa, thể ăn hai miếng ruột đỏ là may .
Thôi bỏ , việc chuyên nghiệp vẫn nên để chuyên nghiệp , Tô Nhược Cẩm chuẩn chi trọng kim mời lão nông phát triển hàn qua.