NGÀY HUỶ HÔN, TA DỌN SẠCH PHỦ TRẠNG NGUYÊN - 9

Cập nhật lúc: 2025-12-30 07:11:23
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vĩnh Ninh quận chúa chộp lấy chén rượu bàn, hung hăng ném thẳng mặt Cố Bắc Thần.

 

“Ai cho ngươi vay? Bản quận chúa thiếu chút đồ đó của ngươi ? Chính ngươi tham hư vinh, còn kéo bản quận chúa xuống nước!”

 

Rượu hòa lẫn với m.á.u, chảy dọc theo gương mặt Cố Bắc Thần.

 

Cuối cùng, tuyệt vọng .

 

Hắn đầu , giữa đám đông xem, tìm kiếm một điều gì đó.

 

Rồi thấy .

 

Ta ngay đầu cầu thang, lặng lẽ bộ cảnh tượng .

 

Ánh mắt bình thản, như đang một con kiến sắp c.h.ế.t.

 

“Thẩm Thính Lan…”

 

Cố Bắc Thần dường như hiểu điều gì, khàn giọng gào lên:

 

“Là ngươi! Là ngươi bày mưu tính kế! Tiền trang Vạn Lợi là của ngươi! Cây san hô cũng do ngươi sắp đặt!”

 

“Lý đại nhân! Ta tố cáo! Là Thẩm Thính Lan hãm hại !”

 

Lý thượng thư thậm chí thèm liếc lấy một cái, trực tiếp đá mạnh một cước n.g.ự.c Cố Bắc Thần.

 

“Đồ hỗn trướng! C.h.ế.t đến nơi còn dám vu oan cho khác?”

 

“Thẩm cô nương là quý khách của phủ Nhiếp chính vương, mấy ngày nay đều bận rộn lo liệu lương thảo vận chuyển cho triều đình, lấy thời gian để ý tới loại vô như ngươi?”

 

“Dẫn !”

 

Cố Bắc Thần kéo .

 

Một chiếc giày của rơi đất, quan sai qua giẫm nát thương tiếc.

 

Yến tiệc tan rã trong vui.

 

Vĩnh Ninh quận chúa tức giận đập phá cả căn phòng, cuối cùng trong ánh mắt chỉ trỏ của , chật vật lén rời bằng cửa .

 

Ta đợi đến khi tất cả đều hết, mới chậm rãi bước xuống lầu.

 

Ta bước đến chiếc bàn lúc nãy đặt huyết san hô.

 

“Đáng tiếc thật.”

 

Triệu quản sự phía , hạ giọng hỏi:

 

“Thưa tiểu thư, cây san hô đó… thật sự là cống phẩm ?”

 

Ta mỉm : “Đồ giả.”

 

“Ta cho dùng nhựa cây nhuộm màu trộn với bột xương , ngay cả con dấu thép phía cũng là tìm thợ khắc riêng.”

 

“Còn cây thật, vẫn đang khóa trong kho của Thái hậu.”

 

Triệu quản sự hít một ngụm khí lạnh.

 

“Vậy… tại Thượng thư Hình bộ …”

 

“Bởi vì Lý thượng thư là của Nhiếp chính vương.”

 

Ta nhẹ nhàng vuốt ve mảnh hổ phách còn sót từ san hô rơi xuống.

 

“Ở kinh thành , thật giả quan trọng.”

 

“Quyền lực là thật, thì nó là thật. Quyền lực là giả, thì nó chính là giả.”

 

“Cố Bắc Thần thua ở chỗ, tưởng rằng tài hoa là quyền lực. Nào , chỉ là một quân cờ vứt bỏ trong ván cờ quyền lực mà thôi.”

 

Ta xoay bước ngoài.

 

“Đi lo liệu một chút bên đại lao Hình bộ.”

 

“Đừng để c.h.ế.t quá nhanh.”

 

“Ta còn ngục, tặng món ‘đại lễ’ cuối cùng.”

 

Tờ khế ước vay nặng lãi năm nghìn lượng , vẫn đang giấu trong n.g.ự.c.

 

Lãi đẻ lãi con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-huy-hon-ta-don-sach-phu-trang-nguyen/9.html.]

 

Đợi đến khi khỏi ngục, nếu còn thể .

 

Thứ nợ , cả đời cũng trả nổi.

 

Còn , đến lúc bẩm báo với Nhiếp chính vương .

 

Màn mượn d.a.o g.i.ế.c , dùng coi như cũng khá thuận tay.

 

10

 

Nền đại lao Hình bộ ẩm ướt, rải đầy rơm rạ mốc meo.

 

Cố Bắc Thần co rúm trong góc tường, mặc áo tù, phía loang lổ những vệt m.á.u sẫm, đó là “quy củ” dạy dỗ trong ngục.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Nghe thấy tiếng bước chân, đột ngột ngẩng đầu lên.

 

Nhìn thấy , trong mắt bùng lên tia hy vọng, lăn bò nhào tới bên song sắt.

 

“Thính Lan! Thính Lan, nàng đến cứu đúng ?”

 

“Ta trong lòng nàng vẫn còn ! Nàng cầu xin Nhiếp chính vương , chỉ cần c.h.ế.t, cái gì cũng nàng! Ta nguyện trâu ngựa cho Thẩm gia!”

 

Hắn vươn tay định chộp lấy gấu váy .

 

Triệu quản sự giẫm một chân lên tay , nghiến mạnh.

 

“A!!!”

 

Cố Bắc Thần kêu t.h.ả.m, rụt tay .

 

Ta bảo khiêng đến một chiếc ghế, xuống phía song sắt.

 

“Cố Bắc Thần, đến để tính sổ với ngươi.”

 

Ta lấy từ trong tay áo tờ khế ước vay nợ mà ký ở tiền trang Vạn Lợi, trải mặt .

 

“Nhìn cho kỹ ?”

 

“Năm nghìn lượng tiền vốn, lãi năm phân. Mấy ngày nay lãi đẻ lãi con, cộng thêm tiền phạt quá hạn của ngươi, hiện giờ ngươi nợ một vạn lượng.”

 

Cố Bắc Thần trừng to mắt, chằm chằm dấu tay đỏ tươi khế ước.

 

“Tiền trang Vạn Lợi… là do ngươi mở?”

 

Ta gật đầu.

 

“Không chỉ tiền trang Vạn Lợi.”

 

“Cả cây huyết san hô , cũng là sai bán cho ngươi.”

 

“À, cho ngươi một bí mật. Cây san hô đó là đồ giả, từ bột xương và nhựa cây, con dấu thép phía cũng là giả.”

 

Cố Bắc Thần sững .

 

Biểu cảm của từ chấn kinh, chuyển sang đờ đẫn, cuối cùng biến thành cơn điên cuồng tột độ.

 

“Giả… giả…”

 

“Nàng dùng đồ giả hại tù?!”

 

“Thẩm Thính Lan! Ngươi là độc phụ! Lòng ngươi ác thật!”

 

Hắn nắm c.h.ặ.t song sắt, điên cuồng lay mạnh, gào thét lao c.ắ.n .

 

Ta bình thản phát điên.

 

“Ác?”

 

“Cố Bắc Thần, lúc ngươi sỉ nhục tại yến tiệc Quỳnh Lâm, chẳng lẽ ác ?”

 

“Lúc ngươi cầm tiền của lấy lòng nữ nhân khác, giẫm lên mặt mũi để trèo lên cao, chẳng lẽ ác ?”

 

“Ta chỉ là đem từng thứ, từng thứ một mà mấy năm nay ngươi nợ , lấy mà thôi.”

 

Cố Bắc Thần mềm nhũn ngã xuống đất, ánh mắt tan rã.

 

“Vì … vì Nhiếp chính vương giúp ngươi?”

 

“Hắn là nhân vật lớn như , để mắt tới một nữ t.ử thương hộ như ngươi?”

 

Loading...