NGÀY HUỶ HÔN, TA DỌN SẠCH PHỦ TRẠNG NGUYÊN - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-30 07:10:20
Lượt xem: 251

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tim khẽ nhảy lên một nhịp. 

 

Đây mới là nguyên nhân thật sự Tiêu Mặc Hành tìm .

 

Ta phủ nhận.

 

“Cố Bắc Thần ngu, nhưng sĩ diện, dễ khống chế. Hắn là hòn đá dò đường nhất.”

 

“Dân nữ là thương nhân, thương nhân coi trọng hồi báo. Nếu khoản đầu tư quan trường thất bại, chỉ thể đổi một cách khác để cắt lỗ.”

 

Tiêu Mặc Hành dậy, tới mặt .

 

Áp lực mạnh mẽ ập tới.

 

“Ngươi định cắt lỗ thế nào?”

 

Ta đón ánh mắt y, kế hoạch đủ để khiến Cố Bắc Thần vạn kiếp bất phục.

 

“Cố Bắc Thần vì lấy lòng Vĩnh Ninh quận chúa, từng hứa sẽ tặng nàng một cây san hô.”

 

“Cây san hô đó, là cống phẩm do dân nữ ngụy tạo, cướp từ tay bọn buôn lậu.”

 

“Vương gia, cái nhược điểm , đủ để đổi lấy một mạng của dân nữ ?”

 

Ý trong mắt Tiêu Mặc Hành càng sâu hơn.

 

Y giơ tay, nhẹ nhàng nâng cằm lên.

 

“Thẩm Thính Lan, ngươi còn tàn nhẫn hơn bản vương tưởng.”

 

bản vương thích thông minh.”

 

“Chuyện của Cố Bắc Thần, bản vương thể quản. Thậm chí, bản vương còn thể cho ngươi một cơ hội, để một vụ ăn lớn hơn.”

 

Y chỉ tấm bản đồ án.

 

Đó là bản đồ vận tải đường thủy của Đại Ngụy.

 

“Hộ bộ thượng thư gần đây thiếu tiền, đơn hàng vận chuyển đường thủy vẫn ai dám nhận.”

 

“Ngươi dám ?”

 

Ta tấm bản đồ , m.á.u trong lập tức sôi trào.

 

Vận chuyển đường thủy.

 

Đó là mạch m.á.u của quốc gia, cũng là lĩnh vực mà Thẩm gia luôn chen chân nhưng thể.

 

quyền vận chuyển đường thủy, Thẩm gia sẽ còn chỉ là hoàng thương bình thường, mà là cự ngạc thể thao túng kinh tế quốc gia.

 

Ta chút do dự, quỳ xuống dập đầu.

 

“Dân nữ nguyện vì vương gia trâu ngựa.”

 

Tiêu Mặc Hành .

 

“Đứng lên .”

 

“Từ hôm nay trở , ngươi là của bản vương.”

 

Khi rời khỏi phủ vương, trời tối hẳn.

 

Ta vầng trăng tàn nơi chân trời, khóe môi cong lên một nụ lạnh.

 

Cố Bắc Thần, ngươi tưởng tiền của Thẩm gia là xong

 

Không.

 

Địa ngục thật sự, mới chỉ bắt đầu.

 

Có con d.a.o là Nhiếp chính vương trong tay, sẽ từ mây, từng chút từng chút một, gọt ngươi thành bộ xương trắng.

 

Còn Vĩnh Ninh quận chúa…

 

Đã thích Cố Bắc Thần đến , thì sẽ thành cho các ngươi.

 

Để đôi “uyên ương bạc mệnh” các ngươi, mãi mãi rời trong vũng bùn.

 

6

 

Văn thư tiếp nhận quyền vận chuyển đường thủy ban xuống nhanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-huy-hon-ta-don-sach-phu-trang-nguyen/6.html.]

 

Ba ngày , cờ hiệu thương gia của Thẩm gia cắm kín các bến dọc Đại Vận Hà Kinh–Hàng.

 

Ta kho hàng ở bến Thông Châu, công nhân khuân vác bao lương thực như đàn kiến.

 

Mỗi một bao lương, đều đồng nghĩa với bạc trắng chảy phòng sổ của Thẩm gia.

 

Đặc quyền do Nhiếp chính vương ban cho quả thật dễ dùng.

 

Những trạm thu thuế từng gây khó dễ cho Thẩm gia , thấy lệnh bài đen mạ vàng trong tay , kẻ nào kẻ nấy cúi đầu khom lưng, thậm chí dám kiểm tra hàng hóa.

 

“Thính Lan.”

 

Sau lưng vang lên một giọng khàn khàn.

 

Ta đầu, thấy Cố Bắc Thần.

 

Chỉ mấy ngày gặp, gầy rộc hẳn .

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Chiếc trường sam cũ kỹ moi từ , giặt đến bạc phếch, gấu tay áo còn sờn rách.

 

Hắn chằm chằm lệnh bài trong tay , trong mắt đầy tơ m.á.u đỏ ngầu.

 

“Ngươi thật sự… trèo lên Nhiếp chính vương ?”

 

Ta cất lệnh bài , thần sắc bình thản.

 

“Cố đại nhân quả là tin tức linh thông.”

 

Cố Bắc Thần xông lên hai bước, Triệu quản sự dang tay chặn .

 

Hắn cách cánh tay của Triệu quản sự, gào về phía :

 

“Thẩm Thính Lan, ngươi còn hổ ? Trước chân hủy hôn với , chân bò lên giường Tiêu Mặc Hành? Ngươi đúng là tự cam hạ tiện!”

 

Ta phất tay, hiệu cho Triệu quản sự lui xuống.

 

Sau đó bước tới mặt Cố Bắc Thần, giơ tay tát thẳng một cái.

 

“Chát!”

 

Gọn gàng, vang dội.

 

Cố Bắc Thần đ.á.n.h đến choáng váng, ôm mặt với vẻ thể tin nổi.

 

“Ngươi dám đ.á.n.h ?”

 

“Đánh chính là ngươi.”

 

Ta rút khăn tay lau lau bàn tay, ghét bỏ ném sang một bên.

 

“Cố Bắc Thần, kẻ đầu óc dơ bẩn thì cái gì cũng dơ bẩn.”

 

“Ta và Nhiếp chính vương là quan hệ hợp tác. Ta y vận chuyển lương thực, y bảo bình an. Đây là ăn.”

 

“Còn ngươi thì ? Đường đường trạng nguyên lang, ở Hàn Lâm viện biên tu sổ sách, chạy bến tàu bà tám lắm lời?”

 

Sắc mặt Cố Bắc Thần lúc xanh lúc trắng.

 

Hắn nghiến răng :

 

“Hàn Lâm viện ư? Nhờ phúc của ngươi, bộ Lại tư đức thiếu sót, ép văn thư nhậm chức của xuống ! Giờ chỉ là một tiến sĩ nhàn rỗi, đến bổng lộc cũng !”

 

“Đó là ngươi đáng đời.”

 

Ta lạnh:

 

“Năm đó ngươi nhục ở yến Quỳnh Lâm, thì nên nghĩ tới ngày hôm nay.”

 

Cố Bắc Thần hít sâu một , đột nhiên “bịch” một tiếng quỳ xuống.

 

“Thính Lan, thật sự cùng đường .”

 

“Quận chúa thèm để ý tới , đồng liêu chèn ép , ngay cả khách điếm cũng đuổi . Ngươi cho vay chút tiền ? Không nhiều, chỉ năm trăm lượng… , ba trăm lượng thôi!”

 

“Chỉ cần vượt qua cửa ải , chờ gặp quận chúa, giải thích rõ ràng, nhất định sẽ trả ngươi gấp đôi!”

 

Hóa vẫn là vì vị quận chúa đó.

 

Ta dáng vẻ hèn mọn của , trong lòng gợn lấy một tia sóng nào.

 

Loading...