Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Nhìn ánh mắt chút khoan nhượng của Trần Mặc Tu, sang biểu cảm lạnh nhạt của , cô toan tính của bại lộ.
"Anh hết chuyện cho cô ? Được! Trần Mặc Tu, đừng hối hận! Cô chẳng hề yêu thật lòng !"
"Không thì , sớm muộn gì cũng sẽ trở thành địa vị cao sang cho xem!"
Cô hằn học xong sập cửa bỏ .
và Trần Mặc Tu mỉm , rào cản và hiểu lầm giữa chúng cuối cùng tan biến.
11.
Cuối cùng, cuộc sống cũng quỹ đạo.
Sau khi vết thương ở chân lành hẳn, Trần Mặc Tu bắt đầu việc hăng say hơn bao giờ hết.
Anh giao bộ tiền bạc cho quản lý, trao cho sự tin tưởng tuyệt đối.
Anh , dành cho con một cuộc sống nhất.
Tay nghề sửa xe của vốn giỏi, giá cả công bằng nên khách từ khắp mười phương tám hướng đều tìm đến.
Cuộc sống của chúng còn chật vật, túng thiếu như nữa.
an tâm dưỡng thai.
Tiếng lòng của con gái giờ đây trở thành "bàn tay vàng" cho gia đình .
Con bé thường xuyên nhắc nhở chúng tránh những rắc rối vụn vặt, hoặc chỉ dẫn cho hai vợ chồng giúp đỡ đúng để kết thiện duyên.
[Thím Trương đưa con trai sang vay tiền, tuyệt đối đừng cho mượn nha ! Anh nợ nần chồng chất trả nổi nên định bỏ trốn đấy, còn giả thông tin vay nữa, chủ nợ sẽ tìm đến nhà đòi cho xem.]
[Bác gái mới chuyển đến cạnh nhà kìa, con gái bác sẽ gả cho đại tá quân khu đấy, bảo bố kết giao nhé.]
Về chuyện bố của Trần Mặc Tu, hai vợ chồng ngầm hiểu ý , ai nhắc nữa.
Phúc họa, cứ đợi đến khi ông xuất hiện tính .
Vài tháng , con gái cất tiếng chào đời.
Kể từ giây phút đó, còn thấy tiếng lòng của con bé nữa.
Những giao tiếp kỳ diệu trong giai đoạn đặc biệt sẽ mãi là bí mật sâu kín nhất giữa hai chúng .
Trần Mặc Tu bế con gái tay, gã đàn ông thô rách mà đỏ hoe mắt, ngây ngô như một đứa trẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-giay-phut-ca-phau-thuat-bat-dau-toi-bong-nghe-tieng-dung-ma-tieng-het-ay-khien-toi-chet-lang/8-het.html.]
Anh bỗng : "Thật , đây từng trú trong chuồng ch.ó nhà em một đêm. Lúc đó đói đến mức chịu nổi, chính em lén bưng bát cơm thừa canh cặn đến cho ."
khựng , trong ký ức bắt đầu hiện lên hình ảnh năm đó.
Khi kể với bố, nhưng ông chỉ đuổi :
"Đứa trẻ hoang ở thế , để bố đuổi nó ."
Lúc đó còn nhỏ, tâm tính đơn thuần và lương thiện:
"Thôi mà bố, dù cũng là cơm thừa thôi mà..."
Ngày đó, thường lén giấu thêm vài miếng thức ăn ngon xuống lớp cơm, nhặt sạch những mảnh vụn mà bố cố tình vứt bát.
Sau đó, lặng lẽ đặt bát cơm xuống rời .
Suốt nửa tháng trời như thế, cho đến một ngày đứa trẻ biến mất.
Không ngờ, đứa trẻ năm nào chính là Trần Mặc Tu.
đặt tên con gái là Trần Hy, với ý nghĩa là "Hy vọng".
Vào ngày tiệc thôi nôi của con bé, nhà đón tiếp vài vị khách mời mà tới.
Họ ăn mặc vô cùng chỉnh tề, khí chất phi phàm.
Dẫn đầu là một đàn ông lớn tuổi tóc bạc hai bên thái dương, gương mặt toát lên vẻ uy nghiêm cần giận mà vẫn khiến nể sợ.
Đó chính là bố của Trần Mặc Tu.
"Bố cho đón con nước ngoài mà con mãi chịu , chẳng lẽ cứ để lão già đích tìm đến tận nơi ?"
Ông Trần Mặc Tu, ánh mắt giấu nổi sự xúc động nghẹn ngào.
Điều gì đến cuối cùng cũng đến.
Trần Mặc Tu tỏ bình thản, hề sự kích động oán hận như hằng tưởng tượng.
"Năm đó ông bỏ rơi , giờ tìm về, chẳng lẽ thấy quá muộn ?"
Mẹ của Trần Mặc Tu qua đời ngay khi sinh .
Bà là nơi khác đến, ai bà từ tới, cũng chẳng ai rõ bà còn thích nào .
"Con trai, năm đó bố cũng nỗi khổ riêng."
"Lúc bố quyết định ăn xa, bố con m.a.n.g t.h.a.i con..."
Giờ đây, những đứa con mà ông nuôi dưỡng đều là lũ ăn cháo đá bát hoặc hạng vô dụng, chẳng ai đủ sức gánh vác gia sản.
Ông thể để sự nghiệp cả đời đổ sông đổ biển.
Trần Mặc Tu vội vàng nhận tổ quy tông ngay lập tức.
Anh khẳng định cuộc đời do chính bàn tay tạo dựng.
Trần Kiến Quốc thấy con trai khí phách và bản lĩnh như thì vô cùng hài lòng.
Ông cũng dành sự ưu ái đặc biệt cho "con dâu" là đây.
Bằng nỗ lực của bản cùng một chút hỗ trợ từ bố, Trần Mặc Tu trở thành một nhà kinh doanh nổi tiếng khắp vùng.
Còn về Hà Thanh Mai, kẻ trọng sinh thì ?
Cô từng dựa những thông tin để kiếm một khoản tiền, nhưng vì cách kinh doanh nên cuối cùng cũng trắng tay.
Không cam lòng, cô tìm cách dò la tin tức của Trần Mặc Tu, nhưng bao chèo chống thành, cô gia đình ép gả cho một đàn ông tầm thường.
Thế nhưng tâm tính cô vốn cao ngạo, chịu cam chịu cảnh nghèo hèn?
Cuộc sống của cô từ đó luôn trong cảnh cơm lành canh ngọt, ngày ngày chìm đắm trong sự hối hận muộn màng.
Về phần Hứa Văn Bân, trục xuất về quê quán vì vi phạm đạo đức, trở thành trò cho cả vùng.
Nghe thấy những tin tức , lòng chẳng còn chút gợn sóng.
Bởi vì, những ngày tháng của bây giờ mới chính thức bắt đầu.
__Hết__