Sắc mặt Hà Thanh Mai biến đổi, cô vội vàng biện minh:
"Tiểu Vân, cô là ý gì? kéo cô chẳng là vì cho cô , cô tiếp xúc nhiều hơn với học thức..."
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Nói đoạn, cô rút một xấp thư: "Được , vốn dĩ định giấu giúp cô, ai dè cô đối xử với như . Vậy thì hôm nay cũng nể nang gì nữa."
"Đây là những bức thư tình cô cho Hứa Văn Bân, lẽ nào cái cũng là giả ?"
Nhìn xấp giấy tay ả, lông mày nhíu c.h.ặ.t.
Trần Mặc Tu nhận lấy những tờ giấy trắng mực đen , đồng t.ử co rụt .
là nét chữ của , sai .
" nhận chữ của cô, Lâm Vân... Đến nước mà cô vẫn còn lừa ..."
" là chữ em ..."
c.ắ.n răng thừa nhận.
đó chẳng qua là những bài thơ văn mà Hà Thanh Mai nhờ chép hộ, lúc đó còn nhạo cô chọn mấy đề tài sến súa nổi da gà.
" Trần Mặc Tu, đây thư em cho Hứa Văn Bân, tin em!"
"Tiểu Vân, cô đừng tự lừa dối nữa. Lần nào cô chẳng ngưỡng mộ học thức của Văn Bân, hai còn lén lút gặp gỡ lưng ... Thôi bỏ , cũng chẳng buồn nữa."
7.
Cô ném cho tất cả một ánh mắt đầy ẩn ý để họ tự suy ngẫm.
Lời bỏ lửng giữa chừng càng dễ khiến tưởng tượng đủ thứ chuyện.
Xem hôm nay Hà Thanh Mai quyết tâm dìm c.h.ế.t cho bằng .
"Hà Thanh Mai, cô chuyện Hứa Văn Bân đối tượng ở thành phố ? Có định lừa bán lấy tiền ?"
dùng ngón tay ấn mạnh tim cô , như thấu tâm can cô :
"Những chuyện cô đều cả đúng ? Miệng thì vì cho , nhưng thực chất là đẩy hố lửa ? Hay là..."
cố ý hạ thấp giọng:
"Cô sớm bố của Trần Mặc Tu sẽ tìm về? Cho nên mới vội vàng ly gián quan hệ của chúng để cô sớm ngày nhảy chỗ?"
Lời của coi như lật ngửa bài.
"Sao cô ..."
Sắc mặt Hà Thanh Mai lập tức cắt còn giọt m.á.u.
"Cô... cô bậy bạ gì đó! Trần Mặc Tu chẳng chỉ là một tên trẻ mồ côi thôi ? Vì níu kéo mà cô bịa đặt trắng trợn!"
"Bố ?"
Trần Mặc Tu , Hà Thanh Mai đang hoảng hốt lo sợ.
Đôi mày nhíu c.h.ặ.t, sự nghi ngờ trong mắt càng sâu hơn, nhưng dường như cũng đ.á.n.h thấy điều gì đó .
Trần Mặc Tu lớn lên bằng cơm của trăm nhà, mặc áo của trăm họ.
Từ nhỏ luôn nghĩ là đứa trẻ bỏ rơi, cha , cũng chẳng ai yêu thương.
"Cô tưởng cái gì cũng ?"
Hứa Văn Bân thấy tình thế bất lợi, định dùng khích tướng kế để lừa :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-giay-phut-ca-phau-thuat-bat-dau-toi-bong-nghe-tieng-dung-ma-tieng-het-ay-khien-toi-chet-lang/5.html.]
"Nếu cô , tự về! Cắt đứt từ đây!"
Hắn cúi định nhặt tấm vé tàu đất lên.
Trần Mặc Tu nhanh hơn một bước, giẫm mạnh chân lên tấm vé nhét tay Hứa Văn Bân.
Giọng lạnh lẽo như băng đá:
"Cầm tiền biến ."
"Còn dám đến quấy rầy Tiểu Vân nữa, tao đ.á.n.h gãy chân mày!"
Con gái reo hò trong bụng:
[Tuyệt quá, bố tin lời quỷ kế của tụi nó, vẫn còn cứu !]
[Mẹ ơi! Tiếp theo nhất định rót "thuốc mê" cho bố , , là rót mật ngọt tình yêu mới đúng!]
Trần Mặc Tu dáng cao lớn, quanh năm việc nặng nên cơ bắp vô cùng rắn chắc.
Lúc khi nổi giận, khí thế tỏa cực kỳ đáng sợ.
Hứa Văn Bân sợ tới mức run cầm cập, dám hó hé thêm nửa lời.
Hắn nghiến răng nghiến lợi :
"Lâm Vân, cô là kẻ đầu tiên dám đùa giỡn đấy."
Nói xong, lủi thủi chạy mất dạng.
thở phào nhẹ nhõm, may mà Trần Mặc Tu vẫn sẵn lòng cho thêm một cơ hội.
Hà Thanh Mai cũng thể nán nữa, cô cố giữ bình tĩnh :
"Tiểu Vân, Trần Mặc Tu, hai ... hai cứ từ từ mà chuyện nhé, đây."
Dứt lời, cô cũng vội vã rời .
Trong sân lúc chỉ còn và Trần Mặc Tu.
Anh chẳng thèm liếc lấy một cái, xoay về phía chiếc máy cày, cầm lấy dụng cụ đập mạnh liên hồi như để trút bỏ cơn thịnh nộ và nỗi uất ức trong lòng.
, nút thắt trong lòng vẫn gỡ bỏ.
[Mẹ ơi! Bố đang giận, đang đau lòng lắm đó! Mẹ mau ôm bố ! Bố sắp "vỡ vụn" kìa!]
[À ơi~ cha già kính yêu của con~ ơi~]
Tiếng lòng của con gái bắt đầu cất tiếng hát, chẳng cái tính cách hoạt bát, lém lỉnh là giống ai nữa.
"Trần Mặc Tu."
thở dài một tiếng, bước gần, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy vòng eo săn chắc của từ phía , áp mặt tấm lưng đẫm mồ hôi.
Người đàn ông cứng đờ cả , hề đáp .
8.
nhẹ giọng :
"Em , bây giờ lời gió bay, khó để tin em ngay lập tức. em thề, mỗi câu mỗi chữ em đều là thật lòng."
Trước đây là do mù quáng, suýt chút nữa tự tay hủy hoại cả cuộc đời .
May con gái kịp thời đến cứu rỗi .
"Hứa Văn Bân thật sự hạng lành gì, còn Hà Thanh Mai cũng khẩu phật tâm xà, đầy rẫy mưu đồ."