Ngay giây phút ca phẫu thuật bắt đầu, tôi bỗng nghe tiếng “Đừng mà”. Tiếng hét ấy khiến tôi chết lặng - 4

Cập nhật lúc: 2025-12-28 03:54:26
Lượt xem: 1,294

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng gọi của khiến Trần Mặc Tu sực tỉnh, lập tức bước tới chắn mặt

 

lùi mạnh một bước, né xa khỏi gã họ Hứa .

 

" , theo ! Anh điếc mà còn tìm đến đây?"

 

Thấy lật mặt, Hứa Văn Bân lộ vẻ khinh khỉnh: 

 

"Chính miệng cô lúc nào cũng theo , giờ giở quẻ nữa ? chuẩn xong xuôi hết , cô định đùa giỡn đấy hả?"

 

"Hứa Văn Bân! Anh định lừa ai!"

 

"Ở thành phố chẳng đang cô thanh mai trúc mã đợi ? Anh định lừa đến ga tàu bán lấy tiền, mặc xác tự sinh tự diệt chứ gì?"

 

"Anh tưởng gì chắc?"

 

Bị trúng tim đen, mặt Hứa Văn Bân đỏ gay, ánh mắt bắt đầu hoảng loạn: 

 

"Cô... cô bậy bạ gì đó? quân t.ử chính trực, rõ ràng vì thật lòng yêu cô nên mới đưa cô lên thành phố đổi đời."

 

lạnh một tiếng: 

 

"Dụ dỗ vợ khác mà cũng dám tự xưng là quân t.ử chính trực! tuy ít học, nhưng hạng trí thức mặt dày như thì đúng là hiếm thấy!"

 

Dưới cái sững sờ của , rút từ trong túi tấm vé tàu nhăn nhúm, ném thẳng mặt !

 

"Cầm lấy tấm vé gặp con thanh mai trúc mã của địa ngục !"

 

Mặt Hứa Văn Bân tái mét: "Tiểu Vân, em... em nhảm nhí gì thế! Anh thanh mai trúc mã nào!"

 

"Không quen ?" 

 

nhếch mép, "Có cần bưu điện thị trấn gọi điện về Ủy ban khu phố nhà để hỏi ? Hỏi xem cô thanh mai trúc mã nào sắp cưới ? Có chỉ chờ ngày về để kết hôn với cô ?"

 

Hứa Văn Bân rối loạn, chỉ thẳng mũi

 

"Cô... cô ngậm m.á.u phun !"

 

Nhìn thấy thái độ kiên quyết của , đổi giọng đầy cay cú: 

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

 

"Được lắm! Hóa là cô nỡ xa gã thợ sửa xe bẩn thỉu chứ gì! Thật là hạng điều!"

 

"Dù cũng chán so với hạng tiểu nhân hẹp hòi như !"

 

Cãi , đổi hướng tấn công, chỉ bụng mà gào lên: 

 

"Cô ngủ với ngủ với Trần Mặc Tu, cái t.h.a.i trong bụng chắc gì là giống của ai! Cô phá, là định bắt đổ vỏ, đầu mọc đầy cỏ xanh chắc!"

 

Câu giống như mồi lửa châm thùng t.h.u.ố.c nổ.

 

Trần Mặc Tu ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt sắc như d.a.o lướt qua Hứa Văn Bân chòng chọc

 

Hà Thanh Mai bên cạnh liền "đổ thêm dầu lửa", thì vẻ đang bênh vực nhưng thực chất là đang dội nước bẩn lên thương tiếc.

 

"Đồng chí Văn Bân, đừng bậy mà! Tiểu Vân nhà chúng hạng đó... Có điều, dạo quả thực thường xuyên chạy qua chỗ ..."

 

"Chẳng lẽ hai thực sự ..."

 

trợn tròn mắt, xua tay rối rít: "Cô ăn xằng bậy gì đó! ngủ với bao giờ? Đứa bé là của Trần Mặc Tu!"

 

"Trần Mặc Tu, đừng tin họ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-giay-phut-ca-phau-thuat-bat-dau-toi-bong-nghe-tieng-dung-ma-tieng-het-ay-khien-toi-chet-lang/4.html.]

Hứa Văn Bân lạnh, chỉ n.g.ự.c

 

"Trên n.g.ự.c cô chẳng một vết bớt màu đỏ hình con bướm ? Đó chính là bằng chứng!"

 

một vết bớt như thế n.g.ự.c, đó là chuyện vô cùng kín đáo. 

 

Nếu cởi áo , tuyệt đối thể thấy .

 

Ngay khi định lên tiếng phủ nhận, Trần Mặc Tu gầm lên một tiếng, giọng khàn đặc đầy đau đớn:

 

"Đủ !"

 

Anh , ánh mắt tràn ngập sự thất vọng và nghi ngờ. 

 

Anh bắt đầu lung lay.

 

"Lâm Vân, em thật cho , đứa bé ... của ?"

 

"Có em bàn tính chuyện bỏ trốn với từ lâu ?"

 

6.

 

Đối mặt với sự chất vấn của Trần Mặc Tu, sự vu khống của Hứa Văn Bân và màn "đổ thêm dầu lửa" của Hà Thanh Mai, tức đến mức cả run bần bật nhưng rơi cảnh tình ngay lý gian, trăm miệng cũng khó lòng bào chữa.

 

giải thích thế nào đây? 

 

Chẳng lẽ rằng đứa con gái chào đời kể cho chuyện?

 

"Em chuyện đó! Tại tin em?"

 

Trần Mặc Tu , đôi mắt ngân ngấn lệ.

 

"Anh tin em thế nào đây? Anh lấy cái gì để tin em? Anh tư cách để ảo tưởng rằng đứa bé trong bụng em là của ?"

 

Ba câu hỏi liên tiếp như đẩy chảo lửa mà nung nấu. 

 

Tiếng lòng của con gái cũng tức tối thôi:

 

[Đồ tra nam! Con tiện nhân ! Bố ơi đừng tin họ! Con chắc chắn 100% là cốt nhục của bố mà! Mẹ ơi, mau nghĩ cách chứng minh !]

 

[Mẹ ơi! Đừng để bố lạnh lòng!]

 

Chứng minh? Chứng minh bằng cách nào? Đến chính còn chẳng để minh oan cho .

 

[Á á á, tại thế , cái thời đại xét nghiệm DNA ?]

 

Nhìn đôi mắt vằn tia m.á.u của Trần Mặc Tu, tim đau như kim châm. 

 

Anh vốn là lầm lì, ít , giờ sỉ nhục như , chắc chắn là đau lòng đến cực điểm.

 

"Trần Mặc Tu." 

 

cố gắng giữ giọng bình tĩnh, thẳng mắt

 

"Lâm Vân em tuy bản lĩnh gì lớn lao, nhưng vẫn hai chữ liêm sỉ thế nào!"

 

"Lúc em theo , em là một cô gái trong trắng. Đứa bé là của ai, chẳng lẽ trong lòng ?"

 

đó từng d.a.o động bỏ trốn cùng Hứa Văn Bân, nhưng thề trời đất, bao giờ điều gì quá giới hạn.

 

"Từ khi theo , bao giờ em gặp riêng Hứa Văn Bân ? Lần nào chẳng là Hà Thanh Mai kéo em cùng?"

 

lập tức chĩa mũi dùi về phía Hà Thanh Mai để phân tán hỏa lực. 

Loading...