Ngay giây phút ca phẫu thuật bắt đầu, tôi bỗng nghe tiếng “Đừng mà”. Tiếng hét ấy khiến tôi chết lặng - 1
Cập nhật lúc: 2025-12-28 03:49:40
Lượt xem: 361
Nằm bàn phẫu thuật của những năm thập niên 80, đang chuẩn phá t.h.a.i để cùng gã thanh niên tri thức lên thành phố lập nghiệp.
lúc đó, bỗng thấy tiếng thét ch.ói tai của con gái vang lên từ trong bụng:
[Mẹ ơi! Không bỏ con! Không con là c.h.ế.t chắc đấy!]
[Cái tên Hứa Văn Bân đó là một kẻ l.ừ.a đ.ả.o! Ở thành phố thanh mai trúc mã tâm đầu ý hợp ! Chỉ cần hai lên tàu hỏa, sẽ lừa sạch tiền bạc bán ! Lúc đó tiền phiếu, về cũng về nổi !]
[Cả con bạn giả tạo của nữa, cô bố sẽ nhận ông ngoại là tỷ phú và trở thành nhân vật tầm cỡ, nên cô đang chờ cơ hội để nhảy thế đấy! Mẹ ơi, lúc tuyệt đối ngu ngốc nữa !]
sợ đến mức run b.ắ.n , vội vàng bật dậy khỏi bàn mổ.
Đứa bé trong bụng lúc mới thở phào nhẹ nhõm:
[May quá, mạng vẫn còn, danh hiệu "Công chúa giới thượng lưu Bắc Kinh" của vẫn còn cứu !]
[Mẹ ơi! Con gái sẽ dẫn dắt "vả mặt" bọn họ, lấy tất cả những gì mất!]
1.
Nữ bác sĩ cầm một dụng cụ hình mỏ vịt tiến gần.
"Thả lỏng , nhanh thôi là xong mà."
bàn mổ, thất thần lên trần nhà.
Dù chuẩn tâm lý kỹ càng, nhưng khi cái dụng cụ lạnh lẽo đó chạm da thịt nhạy cảm nhất, vẫn kìm mà rùng một cái.
Nữ bác sĩ đeo khẩu trang, giọng chút ấm:
"Cô cứ cử động thế thì khó lắm, rốt cuộc phá nữa ?"
Lòng lạnh lẽo từng cơn, sắp mất đứa bé .
Chính ngày hôm nay, trộm 20 đồng tiền tiết kiệm mà chồng , Trần Mặc Tu mới dành dụm , để bỏ trốn cùng gã thanh niên tri thức Hứa Văn Bân lên thành phố hưởng phúc.
Còn về đứa trẻ, một khi quyết định theo , thì đứa con của Trần Mặc Tu nhất định bỏ.
Nếu , chúng bắt đầu cuộc sống mới ?
Lên thành phố với cái bụng vượt mặt, chắc chắn sẽ đời chê.
Chồng , Trần Mặc Tu, chỉ là một gã thợ sửa xe nghèo kiết xác.
Ngoài sức vóc lực điền và gương mặt coi cũng thì chẳng gì cả.
Kết hôn một năm, chúng thậm chí chẳng lấy một chỗ ở t.ử tế, ngày ngày rúc trong cái trạm sửa xe cũ nát, gió lùa tứ phía ở phía đông thị trấn.
quá chán ngán cảnh .
Ở bên , chẳng thấy chút hy vọng nào cho tương lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-giay-phut-ca-phau-thuat-bat-dau-toi-bong-nghe-tieng-dung-ma-tieng-het-ay-khien-toi-chet-lang/1.html.]
Ngay từ đầu, xem trọng cái vẻ nghèo hèn .
Nếu năm đó bố nợ bạc chồng chất, định đem bán để trả nợ, thì đời nào chịu gả cho hạng như .
Dù dốc hết vốn liếng một ngàn đồng để chuộc về, nhưng thể cho hạnh phúc ?
trách nhiệm với tương lai của chính và con cái chứ.
Đến cả cô bạn Hà Thanh Mai cũng vì cho mà khuyên nhủ:
"Tiểu Vân! Lựa chọn của cô là đúng đấy! Hứa Văn Bân là học, con của hai sẽ là thành phố! Thế chẳng hơn ở cái xóm nghèo gấp vạn ? Dù cô nghĩ cho thì cũng nghĩ cho đời chứ? Còn cái tên Trần Mặc Tu là cái thớ gì! Anh vốn dĩ xứng với cô."
Nghĩ đoạn, hạ quyết tâm đến trạm xá .
Nữ bác sĩ cầm dụng cụ áp sát.
nhắm nghiền mắt, chuẩn đón nhận nỗi đau da thịt và sự trống rỗng trong tâm hồn.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
lúc , một giọng trẻ con lanh lảnh, đầy gấp gáp bỗng nổ vang trong đầu :
[Mẹ ơi! Mẹ! Đừng bỏ con! Không phá con mà! Không con là c.h.ế.t chắc đấy!]
trợn trừng mắt, kinh hãi quanh.
Trong phòng phẫu thuật chỉ bác sĩ và y tá, họ dường như thấy gì cả.
Là ai đang ?
Giọng vang lên, là giọng của một bé gái.
[Hu hu hu! Cái tên Hứa Văn Bân đó là kẻ l.ừ.a đ.ả.o! Ở thành phố thanh mai trúc mã , lừa phá t.h.a.i chứ thực chất chẳng hề đưa cùng !]
[Chỉ cần hai lên tàu hỏa, sẽ lừa sạch tiền bán ! Lúc đó tiền phiếu, về cũng ! Mẹ ơi đừng tin lời quỷ kế của , mà bỏ con theo ga tàu là sẽ vứt bỏ đấy!]
Dụng cụ y tế lúc đưa trong.
Đây là ảo giác do quá tội mà ?
Giọng bắt đầu gào thét, dường như vô cùng uất ức!
[Còn cả Hà Thanh Mai nữa! Cô trọng sinh ! Kiếp chính cô theo Hứa Văn Bân hành hạ đến c.h.ế.t. Lúc cứu về làng, thấy sống nên kéo c.h.ế.t theo.]
[Cô bố sẽ nhận ông ngoại là tỷ phú và trở thành nhân vật tầm cỡ. Mẹ , ông sẽ tới nhận cháu trai ngay! Cô cố ý xúi theo Hứa Văn Bân là để tổn thương trái tim bố, cô mới nhảy thế!]
[Mẹ ơi đừng hồ đồ mà! Mẹ ở bên bố vượt qua giai đoạn khó khăn để trở thành phu nhân hào môn quyền quý chứ! Còn con, con là công chúa của giới thượng lưu Bắc Kinh!]
Trọng sinh? Kiếp ? Bố là tỷ phú?
Từng luồng thông tin ập đến khiến đầu óc cuồng.
[Xong đời , xong đời ! Cái kẹp đưa , sắp tiêu đời !]