NGÀY ĐÍNH HÔN MẸ ĐÒI TIỀN NUÔI NẤNG, TÔI QUYẾT DỨT BỎ TÌNH THÂN - 6
Cập nhật lúc: 2025-11-25 06:32:31
Lượt xem: 162
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rồi như sực nhớ , cô hét lên:
“Đừng ! Không ! Không gì hết, OK?”
kịp mở miệng, cô bịt tai như trẻ con.
nhịn mà bật , Tiểu Đường cũng theo, giọng dứt khoát:
“Tiểu Mộng, cho thật xa. Đừng đầu .
Lúc nào rảnh, nhắn tin cho tớ một câu, bảo vẫn sống là .”
khẽ “ừ”.
Một chữ, mà nghẹn cả cổ.
Tối hôm đó, Tiểu Đường nhắn cho : mò đến tìm cô .
Cô chặn ngay cửa, tiễn bà về lời từ biệt.
Vài đồng nghiệp cũ cũng báo: đến công ty tìm , nhưng họ đều bảo nghỉ việc lâu , ai liên lạc .
“Tụi tớ đều che giấu tung tích cho . Mẹ vẻ điên tiết lắm.”
Xem bà bắt đầu phát điên thật .
Giờ chắc : nghỉ việc, trả phòng, bốc khỏi thế giới của bà như từng tồn tại.
Quả nhiên, đầy một tuần , nhận cuộc gọi từ lạ.
Nhìn là ai.
bắt máy. Giọng bà mệt mỏi, lạc giọng:
“Tiểu Mộng… con thật sự nghỉ việc ? Giờ con đang ở …”
đáp gọn:
“Bà để gì? Tìm cho dễ, tiếp tục hút máu?”
Bị dội nước lạnh, bà cuống lên ngay:
“Hôm đó cho con xem sổ mà! Mẹ nuôi con hết 180.000! Con trả cho !”
bật khẩy:
“Mẹ , bà thấy buồn ? Bà tưởng là ngân hàng , gửi tiết kiệm đòi rút cả gốc lẫn lãi?
Tiền đó coi như đầu tư thất bại.
Còn con, do con cầu xin bà sinh . Bà tự đẻ, tự chịu!”
“Tiểu Mộng!” – bà gào lên.
lạnh giọng:
“Bà sinh vì yêu thương. Bà sinh để cái máy in tiền nuôi hai ông em trai.
Bây giờ in nữa, bà gào cái gì?”
Bên im lặng.
Vài giây , bắt đầu tru tréo:
“Mày tưởng mày trốn cả đời !? Tao là mày! Tao nuôi mày, giờ mày dám bỏ tao? Tao sẽ đòi từng xu!”
lạnh:
“Yên tâm . c.h.ế.t ngoài đường cũng về.
Đừng mơ thêm đồng nào từ nữa.”
Bên nghẹn họng.
Hình như đầu tiên bà nhận — đùa.
Lúc , bà lôi chiêu bài cũ:
“Nếu ba con mày đối xử với thế … ông sẽ buồn lắm…”
nheo mắt, giọng như d.a.o cắt:
“Đừng lôi ba . Nếu mỗi ngày bà cúi đầu cung phụng hai thằng em, thì ba vẫn còn sống.
hỏi bà: nên c.h.ế.t là ba, là bác cả và thằng khốn Chu Dương?”
Mùa hè năm đó, đậu đại học.
Ba hứa tối sẽ dẫn ăn mừng.
kịp , điện thoại từ nhà bác cả gọi tới.
Mẹ kéo ba cùng — hóa Chu Dương đ.á.n.h vì yêu đương vớ vẩn, bác cả sợ quá dám mặt, lôi ba thế .
Kết quả, trong lúc hỗn loạn, hốt hoảng đẩy ba chắn.
Người duy nhất thương là ba .
Chấn thương sọ não. Không cứu .
Sau đó, bác cả khắp nơi kể:
“ là xui… Bao nhiêu , tới lượt ba con Tiểu Mộng…”
Không một lời xin , một câu chịu trách nhiệm.
đến đây, nghẹn giọng:
“Hồi đó Chu Dương còn nhỏ… là ngoài ý …”
“‘Ngoài ý ’? , ngoài ý của nhà bác cả, còn là kết cục định cho nhà .”
“Mẹ sống cả đời ch.ó cho nhà ngoại, kéo ba c.h.ế.t theo.
Nếu hôm đó ba c.h.ế.t, thì cũng sẽ c.h.ế.t dịp khác, vì bà cứ kéo ông bao cát!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-dinh-hon-me-doi-tien-nuoi-nang-toi-quyet-dut-bo-tinh-than/6.html.]
Mẹ giở giọng bi lụy:
“Mẹ cũng ba con c.h.ế.t… Sau khi ông mất, chỉ còn chống đỡ…”
nhạt:
“Chống đỡ? Thôi diễn ! Sau khi ba mất, cho một đồng!
Tiền học, tiền sống, tự thêm, mò từng đồng!”
Cũng vì thế mà sổ ghi chép của bà chỉ dừng lúc 18 tuổi.
Bởi từ ngày ba mất, nhận thêm bất cứ thứ gì từ bà.
Bà nuôi — tự nuôi .
“Mẹ chỉ hai đứa em trai. Không lo cho họ thì ai lo?”
lạnh lùng đáp:
“Không ai bắt bà lo.
Bà thì tự kiếm tiền mà lo, đừng kéo con gái c.h.ế.t chung.”
cúp máy.
Chấm dứt dây dưa.
Bên phía bác cả, Tiểu Đường tiếp tục gửi về những bản tin nóng bỏng tay.
Mẹ bán cả xe, cắm vàng, mượn nợ — gom đủ 188.000 tệ, vác tới nhà gái xin xỏ.
xong, chỉ nhếch môi.
nhờ Tiểu Đường in một tập hồ sơ gửi thẳng cho nhà gái.
Bên trong là bộ chứng cứ: Chu Dương năm xưa gây chuyện, khiến ba mất mạng.
Tiểu Đường trợn tròn mắt:
“Cái mà công khai thì đúng là nổ b.o.m giữa trời quang!”
nhờ cô in , phát cho hàng xóm quanh nhà gái.
Làm cho chuyện thành scandal cả khu.
“ , nhớ năm đó vụ c.h.ế.t vì bảo vệ thằng cháu nào đó, rùm beng cả khu phố…”
“Chị cả nhà đó đúng là kỳ nữ, hi sinh chồng, giờ hi sinh luôn cả con.”
“Khổ con gái chị , thấy mà đau lòng…”
Phía nhà gái tức tím mặt, đập bàn tuyên bố:
Hủy hôn. Trả sính lễ. Không qua nữa.
Tiểu Đường kể :
Chu Dương quỳ gối cầu xin, nhà gái lắc đầu .
Cô bạn gái cũ tát cho hai cái, mắng cả nhà là lũ lừa đảo, mặt dày, vô liêm sỉ!
Nghe xong, như gió xuân.
Mối hận lớn trả. Gọn gàng, sạch sẽ.
đổi sim, đổi cả cuộc đời.
Chỉ giữ liên lạc với một — bạn của - Tiểu Đường.
đến một thị trấn nhỏ, sống yên bình như từng quá khứ.
Hai năm , Tiểu Đường nhắn:
Mẹ ngã, gãy chân.
Nằm viện.
Không ai chăm.
Hai ông chỉ ló mặt đúng ngày đầu.
Sau đó bốc .
Bà gọi Tiểu Đường, hỏi ở .
Tiểu Đường trả lời thẳng:
“Không . Không liên lạc .”
nhắn :
“Đừng kể chuyện của họ cho tớ nữa. Nghe chỉ tổ bẩn tai.”
Dù bà cũng thiếu tiền.
Không ai chăm? Thì thuê.
Vài tuần , Tiểu Đường viện suốt ngày nhắc tên .
Nói bà áy náy. Nói cả đời chỉ tiếc với .
động lòng.
Bà từng nghĩ cho .
Trong mắt bà, chỉ là cái máy bơm tiền, cái thẻ ATM .
Giờ máy bơm m.á.u nữa, bà tiếc đến đứt ruột.
Còn thì .
Vì … bắt đầu một cuộc đời họ.
Và sẽ bao giờ đầu .
HẾT