Người hết, trời ngoài cửa sổ cũng tối đen như mực.
chuyển cho Trì Việt và hai “bố chồng” mỗi 1.000 tệ.
Xem như cảm ơn vì giúp diễn trọn vở kịch đời.
Phải. Tất cả chỉ là kịch. Không vị hôn phu nào cả, cũng chẳng đám cưới nào.
Ba họ đều là diễn viên thuê.
Lần đầu bạn trai, chuyện, phản ứng đầu tiên là:
“Nhà trai đưa bao nhiêu sính lễ?”
“Chị họ con chỉ học hết cấp ba lấy mười vạn. Con học đại học danh tiếng, bằng?”
Nghe câu đó xong, lập tức chia tay.
thể để thêm nào hút m.á.u như nữa.
Ngay khi tin con trai bác cả bạn gái, nhà gái đòi 188.000, quyết định:
Thuê diễn viên, dựng lễ đính hôn giả, đòi từng đồng vắt từ m.á.u .
Hai diễn viên đóng bố chồng mà xót xa:
“Con … con với cái đám họ hàng … đúng là độc.”
“Con đừng buồn. Đời con còn dài, vướng mãi với mấy như .
Con chắc chắn sống hơn tất cả bọn họ.”
chỉ gật đầu. Cả rã rời như rút sạch linh hồn.
Lúc chia tay, Trì Việt ôm thật chặt, giọng trầm ấm:
“Chị , gì, cứ tìm em. Em giúp hết .”
Dừng một chút, nháy mắt :
“Lần em lấy tiền nữa !”
bật , lau nước mắt gật đầu:
“Nhớ đó! Miễn phí cho chị nha!”
Tạm biệt Trì Việt, bắt taxi đến nghĩa trang ngoài thành.
“Ba … hôm nay con một chuyện… ba giận con …”
xuống mộ ba, lau lớp bụi phủ dày.
Chắc lâu ai tới. Cũng chẳng ngạc nhiên. Mẹ còn bận "cống nạp" nhà ngoại mà.
kể cho ba hết chuyện, giấu một chữ.
“Ba con chăm sóc vì khổ cả đời… nhưng ba , con nghĩ , cái khổ đó là bà tự chọn.”
“Bà hai ông em bòn rút bao năm, quyền từ chối. bà .
Bà còn kéo cả con cây rút tiền phụ. Ba ơi… con mệt .”
“Con thể tiếp tục gọi bà là nữa…”
đặt tay lên bia mộ, di ảnh ba:
“Ba… con .”
Rồi bắt taxi thẳng sân bay.
Công việc nghỉ. Nhà trọ trả. xa, thật xa, bắt đầu cuộc đời.
đổi điện thoại.
vẫn chờ — vì còn một vở kịch khác diễn xong...
Chưa đến mấy ngày, gọi đến, giọng như bốc hỏa:
“Tiểu Mộng! Tiền hả!? Hôm đó rõ ràng thấy trong thẻ 188.000, giờ cánh mà bay là !?”
nheo mắt, giọng thản nhiên:
“Tiền ? chuyển ~”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngay-dinh-hon-me-doi-tien-nuoi-nang-toi-quyet-dut-bo-tinh-than/5.html.]
Mẹ phát điên:
“Đồ súc sinh! Mày cố tình chơi tao đúng !? Tiền mày chuyển !?”
“Cậu mày đang chờ sính lễ, giờ ăn với nhà gái đây!?”
đưa điện thoại xa, ngáp đáp:
“Cậu cưới vợ liên quan gì đến ? Con cưới chứ con ?”
“Đừng lảng! Tao hỏi 188.000 tiền sính lễ nhà họ Kỳ đưa !?”
“À, cái đó hả? chia tay Trì Việt . Tất nhiên là trả tiền cho còn gì.”
Mẹ rú lên:
“Cái gì!? Mày trả !? Mày điên !?”
“Chẳng lẽ giữ tiền nhà , kiện ? Bà thành tội phạm hả?”
Bà bắt đầu hoảng:
“ hai đứa đính hôn mà? Sao chia tay? Vẫn cơ mà?”
khẩy:
“Bà là , thêm cả lũ hút m.á.u kèm — ai dám cưới nữa?”
“... nhưng ký giấy đoạn tuyệt mà! Sau đòi hỏi gì con nữa!”
Giọng bà bắt đầu yếu ớt, xoay sang chơi bài tình cảm:
“Con , cho địa chỉ nhà họ Kỳ , qua xin , năn nỉ...”
bật ha hả:
“Cưới mà còn nhà bên ở ?
Bà quan tâm yêu ai, chỉ chăm chăm lo tiền sính lễ bao nhiêu?”
“Bản lĩnh thì tự tìm .”
Nói , dứt khoát cúp máy.
Ngay đó, gọi ngay cho Tiểu Đường — bạn của .
“Đường , giúp tớ điều tra nhà bác cả với.
.”
Nhà Tiểu Đường sát cạnh nhà bác cả, đến nửa ngày, cô điều tra chuyện như lật bàn tay.
Thì cái thẻ chứa tiền sính lễ của — lẳng lặng đưa cho bác cả, để ông dùng tiền cưới vợ cho con trai – Chu Dương.
Hôm “lễ đính hôn” của , bác cả cũng mặt, thấy thẻ là tiền sính lễ, hai bèn hí hửng nhập mật khẩu thử xem. Thấy bên trong đúng 188.000 tệ, chẳng chẳng rằng, chuyển sạch sẽ qua tài khoản nhà gái bên .
Ai ngờ “lễ”, nhà gái mang thẻ ngân hàng rút tiền, tra dư thấy tài khoản trống trơn.
Phẫn nộ đỉnh điểm, bên gái kéo cả họ hàng qua nhà bác cả c.h.ử.i te tua từ sáng tới tối, nghỉ giữa hiệp.
Tiểu Đường gọi cho , giọng đầy hả hê:
“Tiểu Mộng, bên nhà gái bên như buff full sát thương, càn quét luôn! Bác chú mợ gì bên đó dắt đến nhà bác , c.h.ử.i từ cửa cửa , nguyên ngày tắt giọng!”
xong ngặt nghẽo, đến chảy nước mắt — bật luôn.
Nếu “lễ đính hôn” đó là thật… nếu ngây thơ tin tưởng, để giữ sính lễ —
thì bà ngần ngại móc sạch tiền của để dâng lên cho bác cả cưới vợ cho thằng con quý hóa của ông .
Bà vì “giấc mơ cưới vợ cho cháu trai” mà phá hoại lễ đính hôn của chính con gái .
Thảm quá. Đáng thương cho — là vai phụ trong cuộc đời chính .
Tiểu Đường ngập ngừng:
“Tiểu Mộng, ? Cậu đang ở …”