NGÂM PHONG TỰ - 3

Cập nhật lúc: 2025-12-20 04:52:52
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta đến cuộc chiến giữa Yên Vương và Thái tử.

Trước khi c.h.ế.t, Lư Uyển Khê nhiều lời khoe khoang.

Nó oán hận Thái t.ử chọn nó, đáng đời thành tù nhân thềm.

Nó hỏi rốt cuộc gì mà đáng để Thái t.ử quan tâm.

Lúc đó mới , Thái t.ử vẫn luôn ý với .

ấn tượng sâu sắc gì về vị Trữ quân .

Chỉ một chuyện nhớ rõ.

Năm mười tuổi tham gia cuộc săn mùa xuân, kẻ trộm ám sát khách khứa.

Bọn trẻ con chúng cùng với Thái t.ử mắc kẹt trong rừng sâu.

Muội , cũng lạc mất thời điểm đó.

Ấn tượng duy nhất của về Thái tử, là dùng một con châu chấu đan bằng cỏ để an ủi đừng sợ hãi.

Con châu chấu , rơi mất ở nơi nào.

Một tháng , Quý Phi tổ chức yến tiệc thưởng hoa mời nữ quyến các gia tộc danh giá.

Kiếp vì bất hòa với Lư Uyển Khê nên tham gia, nhưng chủ động theo mẫu đến.

Lư Uyển Khê bất mãn với việc , nhưng đủ lý do để đến, còn nó khỏi cấm túc lâu, xung đột với .

Nó khéo léo xoay xở, luôn dùng những thứ mới lạ độc đáo để lấy lòng các hậu phi.

Đặc biệt quan tâm sâu sắc đến Mẫn Ngọc công chúa, ruột của Thái tử.

Việc cấm túc nửa tháng khiến nó ôm hận trong lòng:

“Tỷ tỷ từng cung, thật sợ tỷ sẽ mất mặt Lư gia.”

Ta lạnh nhạt liếc nó một cái:

“Quý Phi thích nhất là tự cho là thông minh, chi bằng ngươi lo cho chính lỡ lời còn hơn.”

Sự phản đòn của khiến sắc mặt Lư Uyển Khê tối sầm.

Quý Phi bình thường thể tiếp cận, đặc biệt trong ấn tượng của nó luôn thích giao du với ngoài.

Điều cũng nhờ nó kiếp nhất định khoe khoang với .

Giờ đây, cũng thể “ tương lai”.

Nó âm thầm chằm chằm , dường như hiểu vì tỷ tỷ vốn ôn hòa nhẫn nhịn nay trở nên khó chơi đến .

Nó trừng mắt với gì nữa, dù Hoàng cung cũng nơi thể tùy tiện phóng túng.

Đến Ngự Hoa viên, Lư Uyển Khê Mẫn Ngọc công chúa hân hoan nghênh tiếp:

“Uyển Khê tỷ tỷ, cuối cùng cũng chờ ngươi !”

Công chúa ngây thơ đáng yêu, thấy thì tò mò hỏi:

“Vị là ai?”

Lư Uyển Khê ngăn cách và Mẫn Ngọc công chúa.

mật khoác tay , những lời ngầm hạ thấp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ngam-phong-tu/3.html.]

“Đây là tỷ tỷ của , rụt rè sợ hãi dám gặp lạ, chẳng hiểu phép tắc gì. Nếu gì mạo phạm, xin tỷ tỷ tạ tội.”

Miệng tạ tội, nhưng mặt nhúc nhích.

Ta gạt tay Lư Uyển Khê hành lễ với công chúa.

“Lư Uyển Ngâm mắt Điện hạ, đầu tiên cung, xin Điện hạ rộng lòng thứ .”

Mẫn Ngọc công chúa đ.á.n.h giá , rộ lên:

“Uyển Khê tỷ tỷ, tỷ tỷ ngươi cử chỉ thanh nhã chừng mực, thật giống sợ hãi nhút nhát chút nào.”

Lư Uyển Khê vẫn đang cố gắng lấy lòng Thái tử.

Lời của Mẫn Ngọc công chúa nó thể phản bác, chỉ thể gượng mà tỏ ý đồng tình.

Mẫn Ngọc công chúa thể ở cùng các tiểu thư quan mãi.

Nàng vài câu với Lư Uyển Khê tìm bạn hữu của .

Nụ rạng rỡ của Lư Uyển Khê lập tức tối sầm .

Nó lạnh lùng :

“Tỷ tỷ thật thủ đoạn, mặt công chúa cố ý thể hiện, là mưu đồ gì ?”

Ta thưởng thức hoa Mẫu đơn bên cạnh:

“Công chúa thấy vụng về kém cỏi để tôn lên sự khôn ngoan của ngươi, ngươi ghen tị ?”

Lư Uyển Khê khinh miệt .

vẫn thấy rõ sự tức giận khiêu khích trong mắt nó.

“Cái loại ngu dốt chữ nghĩa như ngươi cũng xứng đáng để ghen tị?”

Nó hừ lạnh một tiếng thật mạnh với , phất tay áo dài hòa nhóm của nó.

Sự khinh miệt trong mắt nó hề che giấu, nhưng hiểu ý nó là gì.

vui vì thanh tĩnh, cần cái mặt đáng ghét của nó nữa.

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Yến tiệc thưởng hoa là ngắm hoa, thực chất là chốn giao thiệp của nữ nhân.

So kè giá trị gia tộc, đ.á.n.h giá xem ngươi xứng đáng để kết giao .

So với những lời qua tiếng , thích ca ca kể về núi sông sông lớn hơn.

Ta tìm một cớ rời khỏi yến tiệc thưởng hoa, một tản bộ thư thái.

Lần cung ý chính là tìm cơ hội tiếp cận Thái tử.

Sự xuất hiện của Mẫn Ngọc công chúa là một niềm vui bất ngờ, nếu thể thông qua công chúa mà tiếp xúc Thái t.ử thì còn gì hơn.

“Ngươi mà còn chuyên chú như , e là sẽ ngã mất.”

Giọng đột ngột vang lên lưng khiến giật .

Theo bản năng cúi đầu xuống, bước hụt một bậc thang đá .

thực sự ngã xuống, một bàn tay kéo lấy vai đưa đến một chỗ an .

Ta còn hết hoảng hốt, cứu buông tay .

“Đa tạ công tử...”

Ta lời lẽ cảm kích, khi liếc thấy khuôn mặt đến thì sững sờ.

Người mặt hình cao ráo thanh nhã, mắt sáng như tựa trăng rằm, chính là Thái tử.

 

Loading...