họ Vân, ông họ Diệp. Ông ở rể nhà họ Vân, bao giờ tiêu cho một đồng tiền, thậm chí từ nhỏ đến lớn còn từng ôm lấy một . Ông bao giờ yêu thương , vì thế khi ông đối xử với Tống Trân Ái, của thuở nhỏ thể sẽ ghen tị cùng ngưỡng mộ, nhưng lớn lên , chỉ đơn giản chấp nhận: Tình yêu của cha , nếu sẽ là hạnh phúc, cũng đừng nên cưỡng cầu.
Thẩm Yến kéo lòng: “Nào, để thương cô.”
Nhàn cư vi bất thiện
Anh khiến buồn — là leo thang, kịp hỏi ý kéo về nhà.
“Vợ cũng gặp cha chồng, thích em như thế, em còn ngại gì?”
nhớ hồi nhỏ đến nhà họ Thẩm chơi, giấu cho ông ngoại đưa về, nhịn mà bật , “Em chuẩn gì cả.”
“Chỉ cần em tới là vui .”
Dì Thẩm vẫn nhiệt tình như xưa, gọt hoa quả, bày bánh ngọt, nấu một bàn ăn thịnh soạn những món thích. Còn Thẩm Yến là ai, lẽ bà sớm quên mất .
Ăn xong, dì Thẩm giữ ở , nhưng vì kiên định trở về nhà, bà cũng giữ nữa, “Chân Chân, rảnh thì sang chơi nhé.”
“Vâng.”
Thẩm Yến đưa về: “Anh thể nhà uống ly nước ? Đồ ăn tối nay mặn, khát quá.”
“Biến .”
Tắm xong, nhắn tin cho . Không hiểu tâm huyết dâng trào, bước đến bên cửa sổ xuống, chợt nhận xe vẫn đỗ nhà, đang cạnh xe hút thuốc, nhắn tin trả lời .
là đàn ông, tâm nhãn nhỏ !
Điện thoại reo chuông, là một lạ. do dự một chút mới máy, “Alo?”
Giọng ở đầu dây bên vô cùng nhỏ nhẹ, mong manh như thể chỉ cần gió thổi là tan: “Bạn học Vân Chân, xin phiền. là Triệu Nam Nam, xin của cô từ mấy bạn cùng trường. chuyện của cô... cô đội ngũ luật sư, cô thể cho mượn họ một chút ?”
Triệu Nam Nam...
cô . Một cô gái từng xuất sắc, vu oan là tiểu tam, đồn là thai hôn nhân. Cô bịa đặt c.h.ử.i rủa đến mức mắc trầm cảm, thậm chí còn trở nên sợ hãi xã hội, nhiều tự sát nhưng may mắn cứu về. Cuộc gọi , cô lấy hết can đảm mới dám gọi.
“Được. Chị đang ở ? sẽ bảo trợ lý đến đón. Chúng kết bạn Wechat nhé, để xác nhận danh tính, cũng gửi ảnh trợ lý để chị nhận nhầm , ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nao-yeu-duong-cua-me-toi/chuong-5.html.]
Bên trả lời, chỉ những tiếng đứt quãng nghẹn ngào, nhưng dường như thấy tiếng tan nát cõi lòng.
Rồi điện thoại đột nhiên ngắt, hít sâu, gọi: “Thẩm Yến, đây.”
“Bảo bối, em thế sợ đấy.”
Không cần soi gương, cũng ánh mắt lúc hung dữ thế nào.
hít sâu mấy : “Nói chuyện nghiêm túc . Em từ nhỏ ương ngạnh, tiền, nên sợ họ hãm hại, nhưng những cả đời cũng vượt qua nổi. Thẩm Yến, em cần đội luật sư giỏi nhất của để giúp đỡ họ.”
“Lệnh của nữ vương đại nhân, tiểu nhân nào dám tuân.”
Khi trát của tòa án gửi , ban đầu đám tung tin bịa đặt còn cứng miệng, nhưng đó nhanh chóng đến xin : “Bạn học Vân, thật xin , đều tại mỡ lợn che mờ mắt, Tống Trân Ái xúi giục! Xin hãy tha thứ cho , dám nữa!”
Lại là Tống Trân Ái!
thể hiểu nổi, một con với đạo đức như vẫn trường top, nhưng nếu cô quyết tâm những chuyện thương thiên hại lí, nhất định tha thứ. Cho dù thật sự ảnh hưởng nhiều, nhưng bọn họ cũng cần hiểu : Internet vẫn trong vòng pháp luật, bọn họ quyền tự tung tự tác!
“Cô tại chúng dám tung tin bừa bãi như ? Ngoài Tống Trân Ái, còn cô hậu thuẫn nữa! Chính cô đích đến trường dàn xếp, mấy cũng ! Nghe bà là thiên kim nhà họ Vân, hẳn là cô ruột của cô ?”
chỉ cảm thấy như sét đánh.
Trong nháy mắt, lập tức hiểu — Người chống lưng cho Tống Trân Ái là . Mẹ cô những việc đó, nhưng những khuyên can, còn sức giúp cô che giấu.
Dạ dày cuộn lên cảm giác ghê tởm, vịn lan can, nôn thốc nôn tháo.
“Chân Chân.” Thẩm Yến lo lắng chạy đến đỡ vững.
Trong nháy mắt ôm lòng, đột nhiên .
Ngay cả với thiên kim tiểu thư thật sự nắm giữ quyền lực của nhà họ Vân mà Tống Trân Ái cũng dám giương nanh múa vuốt, thì với những khác, cô còn tàn độc đến mức nào? Trong tay cô dính m.á.u của bao nhiêu ? Còn của , kẻ những tội ác đó, chẳng lẽ ban đêm bà ngủ từng gặp ác mộng ? Vì như ?
“Thẩm Yến, đưa em đến gặp ông ngoại, ngay lập tức.”