Não yêu đương của mẹ tôi - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-09 12:32:01
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạn cùng phòng sức gật đầu.

 

“Cậu điện thoại của cô ?”

 

Vừa lấy của Tống Trân Ái, lập tức gọi cho cô .

Đầu dây bên vang lên thanh âm lười biếng: “Ai đấy?”

 

“Tống Trân Ái, lập tức dọn sạch giường của , nếu thì cô tự gánh chịu hậu quả đấy!”

Nhàn cư vi bất thiện

 

cúp máy, đó video cảnh đống lộn xộn giường đăng trong nhóm lớp.

Ngay lập tức nhảy bênh vực: [Cậu ở ký túc nữa , để nhờ đồ một chút thì ?!]

 

Không cần cũng là tay sai của Tống Trân Ái, lạnh một tiếng, tag thẳng tên cô : [Tống Trân Ái, ba cô là đại gia, cho hỏi là đại gia nào ? Giới thiệu cho với?]

 

im thin thít. Nhóm lớp ngày thường ồn ào sôi nổi cũng trở nên lặng ngắt như tờ.

tag: [Cái túi khoe TikTok, là ba nào tặng cô đấy? Có thể cho đại danh ?] Kèm hóa đơn mua hàng và ảnh túi thật của .

 

vẫn im lặng.

Ngược , ba “chỉ cho một con nòng nọc” lập tức gọi điện tới, liếc qua một cái liền cúp máy. Ông gọi, tiếp tục cúp.

 

Muốn chỗ dựa cho Tống Trân Ái, còn xem đồng ý .

 

Ngay đó, cũng gọi tới. Lần máy.

“Vân Chân! Sao con bắt nạt Trân Ái? Chỉ là một cái túi thôi, con thiếu ?! Con như , con bé đối mặt với thế nào?!”

 

“Liên quan gì đến con?” dứt khoát cúp máy.

 

thật hỏi, bà Vân còn nhớ ai mới thật sự là con gái của ?

Cũng giống như năm đó, khi đ.á.n.h gãy hai cái răng, bà còn bận lo lắng cho Tống Trân Ái đang giả bộ ngất xỉu, ngừng kêu thét thúc giục gọi 120 đưa cô đến bệnh viện.

 

Tống Trân Ái đến kí túc xá nhanh, ướt sũng, cửa nức nở: “Vân Chân, xin , đây là giường của .”

 

nắm cổ áo cô kéo đến giường chỉ tấm bảng tên: “Biết chữ ? Đọc cho .”

 

lập tức òa , như thể đang bắt nạt cô tàn ác lắm .

 

Chó săn của cô bên cạnh hăng say video, bật , “Tính đăng lên mạng bắt nạt cô , để mạng mắng chửi? Các cùng hội cùng thuyền nhỉ? Cô ướt sũng, còn cô khô ráo sạch sẽ — Chuẩn tệ thế , chỉ đáng chấm điểm kém thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nao-yeu-duong-cua-me-toi/chuong-2.html.]

 

Sau đó chỉ điện thoại đang mở chế độ : “Không cần tốn công , tự từ đầu đến giờ ! Cả video cô mưa, còn cô mái hiên , cũng luôn.”

 

Không để ý đến sắc mặt cứng đờ bối rối của bọn họ, lạnh giọng: “Dọn sạch cho , ngay lập tức.”

 

Không còn cách nào, Tống Trân Ái chỉ thể dọn giường cho .

bên cạnh , quả thật cũng ngờ chung phòng kí túc xá với cô , đúng là xui xẻo tận mạng.

 

2

 

Điện thoại đổ chuông, liếc mắt qua, là oan gia Thẩm Yến, bèn nhấn nút , “Alo?”

 

“Chào Tổng Giám đốc Vân, kẻ hèn vinh hạnh mời cô ăn tối ?”

 

đang ở trường.”

 

đến đón.”

 

“Được.”

 

Cúp máy, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của Tống Trân Ái, nắm cằm cô nhắc nhở, “Nhớ kỹ, mà dám ném mấy thứ rác rưởi lên giường , sẽ vạch trần những lời dối của cô! Có ba là đại gia ? Cô là ma, những khác thể , còn rõ chắc?!”

Khi mượn ô của bạn cùng phòng cổng, chiếc Maybach của Thẩm Yến chờ sẵn. cũng khách sáo, trực tiếp mở cửa xe tiến .

 

“Tổng Giám đốc Vân bận rộn thật.”

“Còn thua xa Tổng Giám đốc Thẩm.”

 

Câu qua câu trêu chọc , mới để ý khung cảnh hai bên đường ngày càng trở nên quen thuộc. Không ngờ đưa đến nhà riêng.

 

“Hải sản mới về, mời đầu bếp đến nhà nấu .”

khỏi chắt lưỡi hai tiếng, “ là Tổng Giám đốc Thẩm, tài đại khí thô.”

“Hửm? Cái nào đại, cái nào thô?”

 

trợn mắt. Còn bày đặt mời ăn cơm, hóa là định tính kế lên đầu ?!

dậy định , vội kéo , xin : “Không chỉ là đùa một chút thôi ? Đừng giận, của , xin cô, nếu còn giận cô đ.á.n.h vài cái cũng !”

 

Đùa với ? Nếu là bây giờ còn là Vân Chân năm mười bảy mười tám tuổi, lẽ mặt sớm đỏ tưng bừng . hiện tại hai mươi tư tuổi, qua những năm tháng ngây thơ mộng mơ về mối tình đầu từ lâu .

 

Hải sản cùng rượu vang và sự hài hước của Thẩm Yến, tâm trạng của khỏi thả lỏng, sức ăn cũng nhiều hơn hẳn ngày thường.

 

Loading...