"Chị Elise, chị dùng dị năng Ảo Giác ?"
Elise đắc ý : "Đó là đương nhiên, mỗi Nhân Ngư thuần huyết đều sở hữu dị năng về mặt tinh thần!"
"Ờm, chị dùng nhiều ?"
Mặt Elise đỏ lên: "Chưa… Mấy vị quý tộc hành tinh chủ tinh thần lực hề thấp, trình độ nửa mùa như chị đây nào dám thử chứ ~"
"Ở hành tinh chủ, thường dân hiếm khó tìm. Ít nhất là từ lúc lớn lên ở hành tinh chủ tới giờ, chị từng gặp một thường dân nào cả, nên cũng chẳng ai để thử…"
Linh Khê gạt mấy vạch đen trán: " là thật…"
Elise ghé tai cô, với vẻ thần bí: "Chị thấy khi em còn mạnh hơn chị chút đó, tự bảo vệ chắc thành vấn đề . tuyệt đối đừng dại dột thử với Bạch Tu nhà em nhé, nổi tiếng là cao thủ về dị năng Tinh Thần đấy!"
Linh Khê vội vàng gật đầu: "Hóa lợi hại , em nhất định sẽ giữ cách với !"
Elise: "... Ờm, giữ cách thì chắc cần nhỉ?"
Linh Khê với giọng đầy ẩn ý: "Chị hiểu …" Nói , cô chạy biến phòng tắm thăm bé Nhân Ngư Mạn Mạn.
Elise: "…" Tiêu , tiêu , lỡ Bạch Tu xúi con bé tránh xa thì… Bình tĩnh, bình tĩnh nào, chuyện liên quan đến ~
Trong phòng tắm.
"Bé Mạn Mạn ơi, chị đến thăm em nè!"
Trong bồn tắm, bé Nhân Ngư Mạn Mạn đang đáy bồn thổi bong bóng. Thấy , bé chỉ nghiêng đầu liếc một cái tiếp tục thổi bong bóng…
"Ặc…"
Linh Khê cũng nhảy từ chiếc xe đẩy nhỏ của bồn tắm. Lúc Mạn Mạn mới phản ứng, bé vẫy chiếc đuôi nhỏ xíu còn yếu ớt của và quật về phía Linh Khê.
"Bụp!" Linh Khê né . Còn Mạn Mạn thì mất thăng bằng, tự xoay một vòng tròn vo đúng kiểu ba trăm sáu mươi độ luôn…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-55-chua-dung-bao-gio.html.]
"Ha ha ha ~" Linh Khê ngặt nghẽo, tiếng còn thu hút cả Elise xem.
Bé Nhân Ngư Mạn Mạn thấy "con cá lớn" bắt nạt , thấy đang tủm tỉm , bé lập tức bĩu môi, chớp chớp mắt cố rặn một giọt nước mắt.
Rồi bé sụt sịt bơi phía Elise mách lẻo…
Linh Khê giơ hai tay lên đầu hàng: "Ờm… Em vô tội mà…"
Elise vỗ về xoa đầu bé Nhân Ngư Mạn Mạn, tuy gì nhưng bụng nghĩ, nhà đông con nít đúng là vui thật, ha ha…
Chợt nhớ việc Kede dặn dò, cô với Linh Khê: "Bé Khê Khê , tối nay em ngủ ở nhà chiị nhé, đên nay Bạch Tu về ."
Linh Khê ý kiến gì: "Anh tăng ca ạ?"
Elise lắc đầu: "Không , là họp gì đó…"
"Ồ, em cũng ạ."
Elise ha hả: "Tối nay chị thể ôm em ngủ ~"
Linh Khê còn kịp ý kiến gì thì bé Nhân Ngư Mạn Mạn tỏ thái độ . Bé con cứ giật tóc ngừng để biểu thị sự phản đối!
Linh Khê xòe hai tay : "Đó chị thấy , công chúa nhỏ nhà chị chịu kìa."
Elise buồn gỡ tóc khỏi tay bé Nhân Ngư dỗ dành: "Ngoan nào, thương Mạn Mạn nhất mà, trêu chị Linh Khê của con thôi."
Linh Khê đột nhiên giơ tay dấu dừng : "Khoan chị ơi, vai vế đúng . Em gọi chị là chị, con gái chị gọi em là chị, thế chẳng xưng hô loạn hết cả ?"
Elise: "...?" Loạn ? Có ruột thịt gì , xưng hô thế nào mà chẳng .
Linh Khê xua tay tỉnh queo: "Thôi kệ ạ. Sau Mạn Mạn cứ gọi thẳng tên em là , khỏi cần xưng hô gì, tuổi bọn em cũng chênh nhiều."
Elise : "Ừ cũng , xưng hô loạn cũng chẳng quan trọng, cứ mỗi một kiểu gọi là ."
Linh Khê len lén lè lưỡi. Suýt nữa thì cô quên mất đây là Tinh Tế, hình như quá coi trọng vấn đề xưng hô cho lắm.