Bạch Tu ngắm bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện của Nhân Ngư nhỏ trong bể bơi và thầm nghĩ, vốn dĩ cũng chẳng ý định lời Kede mà nuôi nấng cô bé thành bạn đời. Cùng lắm thì coi như nhận nuôi một đứa trẻ thôi.
Tự tay nuôi một đứa trẻ lớn, để nó vợ ư? là chuyện nực ! Nói thiên hạ cho thối mũi!
Thế nhưng, kể từ khi phát hiện Nhân Ngư nhỏ những hành động hề giống một đứa trẻ, bắt đầu hoài nghi. Một đứa bé sơ sinh ngây ngô, chuyện giữ cách nam nữ chứ?
Cô bé bao giờ trộm quần áo, cũng cho phép đồ mặt . Hôm nọ, cố tình trêu là tắm chung, kết quả là cô bé sợ đến mức mặt đỏ bừng và một mực từ chối.
Ngay lúc đó , bên trong cơ thể nhỏ bé chắc chắn là một thiếu nữ đầy hai mươi tuổi. Cô sự đĩnh đạc của một phụ nữ trưởng thành nhưng cũng chẳng những hành vi ngây ngô của trẻ nhỏ. Ngày thường, cô chỉ thích soi gương, hoặc lẳng lặng một vẽ vẽ.
Yên tĩnh và ngoan ngoãn đến lạ. Anh đoán, đây hẳn là một cô gái trầm tính và dịu dàng.
Anh kẻ ấ/u d/â/m nhưng đủ kiên nhẫn để chờ một thiếu nữ thực sự trưởng thành...
…
Rất nhanh đó, thấy hối hận. Hối hận vì giữ kín trong lòng, việc gì thẳng với Nhân Ngư nhỏ gì chứ?
Giờ thì , đến giờ ngủ, Nhân Ngư nhỏ cớ đòi ngủ riêng phòng với !
Bạch Tu đen mặt: "Không , em còn nhỏ, lỡ tối ngã xuống giường hoặc vệ sinh thì !"
Linh Khê ngây ngô đáp: "Em… Khỏe mà. Tối… Em thể… Tự xe đẩy nhỏ vệ sinh. Em bật đèn, tự vệ sinh."
Nói một câu dài như , cái lưỡi nhỏ xíu của cô líu . Trẻ con đúng là điểm , lưỡi ngắn quá nên năng chẳng lưu loát!
Bạch Tu vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị: "Không , yên tâm. Đợi đến khi em 5 tuổi hẵng ngủ riêng!"
Lời phản bác đến đầu môi nhưng Linh Khê chẳng tài nào thốt . Cô tức tối nghĩ thầm: Anh rõ ràng là đang bắt nạt lưu loát!
"… mà… Anh … Em… Lớn mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-52-treu-gheo.html.]
"Anh thấy quen chút nào!"
Bạch Tu vốn đang sa sầm mặt nhưng khi giọng non nớt thốt những lời , bao nhiêu tức giận bỗng dưng tan biến hết. Dù , vẫn cố giữ vẻ mặt nghiêm nghị, cô với ánh mắt thoáng chút tổn thương: "Em nghĩ sẽ gì một đứa trẻ con ư?"
??? Anh là ý gì chứ? Linh Khê cảm thấy hình như ở Tinh Tế xem nhẹ vấn đề nam nữ thì !
Gương mặt nhỏ nhắn của cô chợt trở nên nghiêm nghị, cô lắp ba lắp bắp: "Anh là… Anh trai. Em gái… Lớn thì… Phải giữ… Khoảng cách!"
Bạch Tu đáp với vẻ vô cùng ngây thơ: " em lớn , em thậm chí còn tròn 1 tuổi nữa là."
...
Linh Khê chẳng buồn chuyện với nữa. Cô im lặng, hì hục trèo lên chiếc giường nhỏ của chui tọt trong, đó kéo chăn đắp kín và mặt tường, thèm đếm xỉa gì đến nữa!
Bạch Tu sững . Nhân Ngư nhỏ giận ? Chẳng hiểu thấy buồn ...
Bất chợt nổi hứng trêu đùa, rón rén bò đến bên chiếc giường nhỏ của cô, cất giọng dịu dàng từng thấy, khe khẽ hỏi: "Em giận ?"
"Anh cũng chỉ lo cho em thôi mà ~"
Linh Khê chỉ ngoáy tai cho đỡ ngứa! Cái đồ yêu nghiệt , dùng cái giọng đó chuyện chứ! Lỡ lớn lên, cô giữ mối quan hệ em trong sáng nữa thì ?
Sao thể quyến rũ một cô gái đang tuổi hoa mộng như chứ!
Cô kéo chiếc chăn nhỏ trùm kín qua đầu, quyết thèm giọng của nữa, hét lên bằng giọng sữa non nớt nhưng đanh đá: "Ngủ!"
"Được ."
Tiếng trầm ấm khẽ khàng vọng từ bên ngoài lớp chăn tai Linh Khê, khiến gương mặt nhỏ nhắn của cô nóng bừng lên ~
Rõ ràng là tỏng trẻ con thật , tại còn cứ như chứ!