Nặng Nợ Tình Duyên - Chương 88
Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:46:49
Lượt xem: 0
Tôi đứng tựa lưng bên ngoài, nghe vừa đủ câu chuyện của chị My, tự nhiên lòng thương cảm của tôi trỗi dậy, ban đầu mới nghe vài câu tôi còn bất ngờ và không tin đó là lời nói của chị My đâu vì với tính nết của chị My không dễ gì chị nói ra được mấy lời đẹp đẽ vậy, nhưng nghe tiếp những câu sau thì tôi đã chắc chắn được đó là chị My, và những lời chị nói là lúc chị đã hối hận và thay đổi bản thân rồi. Nên sau khi tôi đi giải quyết việc của tôi xong tôi quyết định quay lại kho, đứng ở bên ngoài ngó đầu vào tôi gọi chị
" Chị My ơi...ra đây em có việc hỏi chị này?
Chị My bước ra ngoài trong một bộ đồ lao công đã cũ, mái tóc rối bù được buộc vội lên, cả gương mặt bây giờ chẳng còn chút phấn son nào cả mà thay vào đó là nét đẹp bình thường giản dị nhất. Nhìn chị lúc này tự dưng hai mắt tôi rưng rưng như không thể nào tin được chị My lại thành ra thế này.
Ngước mặt nhìn thấy tôi đứng, chị My định vội trốn tránh quay đi nhưng tôi đã kịp bước tới vội vã nắm lấy tay chị. Tôi gọi lên hai tiếng
"Chị hai…!
Nước mắt phút chốc chảy dài xuống hai bờ má, tôi nghẹn giọng nhìn chị với tất cả thâm tình. Còn chị My thoáng bất ngờ hai mắt mở trân nhìn tôi. Rồi chị nhếch môi hỏi
" Mày tìm tao làm gì nữa. Tìm gặp để hả hê đúng không?
Tôi lắc đầu. Đưa tay quệt ngang dòng lệ
"Em không có ý đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-88.html.]
Chị My bật cười, giọng nói đầy kiêu ngạo trong ánh mắt là sự thù hận dành cho tôi
" Mày không có ý đó nhưng mày lại muốn mượn tay chồng mày để hại tao thành ra như thế này. Từ trước giờ mày luôn đóng vai người tốt, nhưng tâm mày lại quá ác độc. Mày nghĩ mày rơi nước mắt là tao tin mày hiền lành hay sao? Mày sai rồi bản chất xấu xa của mày dù có giấu kín và che đậy thế nào thì tao cũng nhìn ra thôi.
Dứt lời chị My lạnh lùng vung tay hất mạnh tôi ra, trong lúc lảo đảo cũng may tôi bám chặt được cánh cửa nên không bị ngã. Tôi thở phào, trong tim vô thức đập thình thịch do bị hoảng sợ.
Nhìn thấy tôi xém ngã chị My cũng xanh mặt, định đưa tay ra kéo tôi lại nhưng thấy tôi đã an toàn nên chị liền quay mặt nhìn chỗ khác. Tôi hiểu chị không phải cố ý.
Đứng đối diện với chị My, mặc dù chị không nhìn tôi, nhưng tôi vẫn nói ra mấy lời
"Dù chị có nghĩ em thế nào thì em cũng không giải thích đâu vì một khi người ta không tin mình giải thích cũng chỉ bằng thừa. Nhưng em chỉ muốn nói với chị thế này, dù mẹ và chị đã từng đối xử với em thế nào thì em vẫn xem hai người là người nhà, dù chị ghét em chị vẫn là chị hai của em, nên không bao giờ em nghĩ đến chuyện em sẽ hại chị hoặc nhờ ai đó hại chị cả.Hôm nay gặp chị ở đây thật sự em rất bất ngờ. Nên em mới gọi chị ra hỏi cho rõ mọi chuyện là thế nào? Em có thể giúp chị được gì hay không? Nhưng bây giờ chị đã nghĩ em không tốt thì đành thôi vậy. Em về đây.
Nói hết câu, tôi nhìn chị My một lần nữa, gạt nỗi buồn, tôi bước chân đi, ban đầu tôi cứ nghĩ tôi hận chị lắm vì chị không tốt với tôi và chỉ mong sau này tôi và chị đừng dính dáng gì đến nhau nữa. Nhưng không hôm nay tôi mới chợt hiểu ra một điều, dù không chung một dòng m.á.u nhưng đã từng ở chung nhà, từng cùng nhau gọi hai tiếng tình thâm thì mãi mãi tôi vẫn xem chị là người nhà.
" Ngọc Đào?
Chân tôi đang bước bất ngờ khựng lại, nghe tiếng chị gọi tôi quay gắt lại nhìn. Rồi hai chị em ôm lấy nhau bật khóc nức nở một trận cho tâm trạng nhẹ nhàng trở lại...Một lúc sau buông nhau ra, cùng ngồi chung trên chiếc ghế đá. Chị My nhẹ đưa tay sang sờ vào chiếc bụng nho nhỏ mới nhô ra của tôi. Chị mỉm cười e ngại hỏi tôi
"Em bé được mấy tháng rồi Đào?