NÀNG LÀ TẦM DƯƠNG? - 2

Cập nhật lúc: 2024-10-27 09:21:12
Lượt xem: 8,842

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho đến sáu năm , mới rằng, bởi vì phụ nữ yêu tên tự là——

 

Ngưng Ngưng.

 

03

 

Ngưng Ngưng, tên nàng là Lưu Ngưng Thâm.

 

Năm Thẩm Triệu mười tuổi, cha vì sủng mà diệt thê, khiến t.h.ả.m tử. Thẩm Triệu một đưa tang , đường về mắc kẹt trong gió tuyết, lạnh cóng và đói lả, suýt chút nữa c.h.ế.t.

 

Lúc đó, một cô bé cứu Thẩm Triệu lên xe ngựa của nàng, nàng cho uống canh nóng, nhét lò sưởi tay n.g.ự.c .

 

Nàng còn với Thẩm Triệu: "Ngươi tin rằng, đời , sẽ luôn yêu thương ngươi."

 

Cô bé chính là Lưu Ngưng Thâm.

 

Nàng phận, cha , lai lịch, như thể từ trung xuất hiện thế gian .

 

Thẩm Triệu chẳng màng đến điều đó.

 

Hắn yêu nàng, dù quanh nàng bao nhiêu nam nhân khác, vẫn chờ đợi, tin rằng si tình nhất, rằng cuối cùng nàng sẽ bên .

 

Tuy nhiên, đời như mơ, Lưu Ngưng Thâm cuối cùng từ chối .

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Nàng còn với một câu lạ lùng:

 

"A Triệu ca, , nhưng như chỉ thể nam phụ mà thôi."

 

Lưu Ngưng Thâm chọn một khác, động phòng hoa chúc, ân ái vô bờ.

 

Thẩm Triệu tổn thương sâu sắc, bỏ nơi khác, tự vùi trong lạc lối – cho đến khi gặp .

 

Hắn ngờ rằng, Lưu Ngưng Thâm .

 

Nàng cửa căn nhà tranh núi, mỉm Thẩm Triệu.

 

"A Triệu ca, tám năm qua vẫn tự đày đọa ở đây ?

 

"Muội mà, si tình nhất, luôn giữ trong sạch vì —"

 

Nụ của Lưu Ngưng Thâm bỗng cứng , vì nàng thấy một cô bé bước từ căn nhà tranh.

 

"Cha ơi." Đó là Ninh Ninh, con bé dùng tay nhỏ xoa mắt, "Con đói quá."

 

Con bé ngay lập tức thấy Lưu Ngưng Thâm: "Cha, cô là ai ?"

 

Thẩm Triệu xoa đầu Ninh Ninh, : "Ngoan, con nhà ."

 

Chờ đến khi cửa chỉ còn Thẩm Triệu và Lưu Ngưng Thâm, Thẩm Triệu hít sâu một :

 

"Ngưng Thâm, giữa và nàng quả thực nhiều chuyện, nhưng như nàng thấy, qua nhiều năm , cưới vợ, sinh con...

 

"Từ nay, chúng mỗi tự giữ lấy hạnh phúc của ."

 

Thẩm Triệu cúi đầu, bước nhà.

 

"A Triệu ca..."

 

Lưu Ngưng Thâm gọi .

 

"Lời thề non hẹn biển ngày xưa của , chẳng lẽ còn giá trị nữa ?"

 

Thẩm Triệu vẫn dừng bước.

 

"Thẩm Triệu!" Tiếng hét cuối cùng vang lên xé lòng.

 

"Nếu cho

 

"Ta chính là công chúa Tầm Dương thì ?"

 

Bước chân của Thẩm Triệu đột ngột khựng .

 

04

 

Khi hái t.h.u.ố.c trở về nhà, Thẩm Triệu biến mất.

 

Ninh Ninh, khuôn mặt đẫm lệ, ôm chầm lấy .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nang-la-tam-duong/2.html.]

Con bé : "Mẹ ơi, con sợ lắm, cha cần chúng nữa ?"

 

Con bé : "Mẹ ơi, cha thể vì phụ nữ đó mà hại chúng ? Không , con để cha hại , con sẽ bảo vệ !"

 

Đêm hôm , nước mắt rơi như mưa ngừng, kéo dài suốt cả đêm.

 

Khi trời sáng, lau khô nước mắt, tìm Lưu Ngưng Thâm.

 

Ta ngờ rằng, nàng cũng đang tìm .

 

"Hôm qua gặp ngươi ." Nàng nhạt, "Ta thực sự xem, phụ nữ thô kệch nào quyến rũ A Triệu ca, khiến thề cả đời chờ , nuốt lời.

 

"Giờ ngươi, cũng chẳng gì."

 

Ta gì, chỉ về phía Thẩm Triệu đang cạnh nàng.

 

Hắn đầu tránh ánh mắt .

 

"Thẩm lang, phu thê tám năm, thậm chí dám một ?"

 

Ta thở dài.

 

Thẩm Triệu cúi đầu, im lặng.

 

Nhìn bộ dạng của , hiểu rõ, đàn ông còn chút gì để thể hy vọng nữa.

 

Thôi .

 

"Lưu Tiểu thư, đến chỉ để bàn chuyện với cô. 

 

"Từ nay về , con sẽ liên quan gì đến Thẩm Triệu nữa, cần chu cấp, cần quan tâm, từ nay coi như xa lạ.

 

"Điều kiện là, cô can thiệp cuộc sống của chúng , đặc biệt— hại con gái ."

 

Lưu Ngưng Thâm sững một chút, đó bật lớn.

 

"Tên ngươi là Tô Nguyệt đúng ?" Nàng nhắc đến tên , "Ngươi dám quyến rũ đàn ông thuộc về , bây giờ còn rút lui sạch sẽ ?

 

"Một kẻ hèn mọn, một nữ tử quê mùa—ngươi xem, ngươi xứng đáng thương lượng điều kiện với bản công chúa ?"

 

Ta , ngươi là công chúa giả mạo kiểu gì đây.

 

lời kịp thốt , một cơn đau nhói từ phía truyền đến. Ta đầu , thấy Thẩm Triệu với đôi mắt đỏ ngầu, đang cầm gậy giơ lên.

 

Khoảnh khắc ngã xuống, thấy gương mặt đầy thỏa mãn của Lưu Ngưng Thâm.

 

Nàng : "A Triệu, yên tâm, nhất định sẽ cho phò mã."

 

05

 

Khi tỉnh , đang ở bên bờ sông, tay chân xích bằng sợi xích sắt nặng nề.

 

Trước mặt , dòng nước chảy xiết, sóng gầm thét dữ dội.

 

Lũ lụt hoành hành suốt mấy tháng nay, bao nhiêu dân chúng hai bên bờ ly tán vì nó.

 

Thế nhưng, lúc , đều tụ tập bên bờ sông, họ hô vang khẩu hiệu.

 

"G.i.ế.c yêu nữ! Tế thần sông!"

 

"Cầu công chúa trừ diệt yêu nữ cứu sinh linh!"

 

Đứng giữa bệ cao chính là Lưu Ngưng Thâm, mái tóc dài xõa xuống, trong tay nàng cầm một thanh bảo kiếm sắc bén.

 

Yêu nữ là ? Ta theo phản xạ nghĩ.

 

ngay lập tức, nhận quá ngây thơ.

 

Lưu Ngưng Thâm giơ kiếm lên, chỉ một tấm ván gỗ lớn.

 

Trên tấm ván, một hình bóng nhỏ bé đóng đinh đó.

 

Khi nhận bóng dáng đó, tim như ai đó xé nát—Ninh Ninh! Ninh Ninh của !

 

Ninh Ninh cũng đồng thời thấy , hình nhỏ bé bật : "Mẹ ơi! Mẹ ơi!"

 

Ta đau đớn tột cùng: "Lưu Ngưng Thâm! Ta sẽ g.i.ế.c ngươi! Thẩm Triệu! Thẩm Triệu! Đó là con của ngươi!"

 

Thẩm Triệu phía Lưu Ngưng Thâm, lặng lẽ như một tảng đá.

Loading...