Nắng Ấm Dịu Dàng - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-10-25 12:46:21
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

17

Ông chủ Xuân Giang Lâu đặc biệt giữ phòng riêng tầng cao nhất cho Tần Triệu Dương, từ đây thể ngắm cảnh kinh thành về đêm.

Vì nụ hôn , lúc mới bắt đầu ăn cơm, Tần Triệu Dương còn chút bối rối.

khi khuyến khích uống hai chén rượu, tình hình liền mất kiểm soát.

Hắn bắt đầu gắp thức ăn cho , chất đầy những món ngon mặt , cứ .

Nụ khiến chút rùng .

“Phu nhân, nàng thật sự lợi hại.”

“Tại ?”

“Lúc ở tiệm thấy nàng xử lý việc thoăn thoắt, dường như cả đều tỏa sáng. Ta thật sự kinh ngạc và vui mừng, ngờ nàng lén lút nhiều chuyện như lưng . Nói thật, nếu đổi , chắc bằng nàng và a tỷ .”

“Chỗ lợi hại của còn nhiều lắm.” Có lẽ vì uống chút rượu nên bất giác cho Tần Triệu Dương về hoài bão lớn lao trong lòng .

“Ví dụ như?” Hắn tò mò hỏi.

Ta ghé sát tai thì thầm:

“Ví dụ như và a tỷ đang dự định xây dựng một trường học dành cho nữ tử, dạy cho họ cách tự lập, vững giữa cuộc đời. Nếu nữ tử cũng thể sách hiểu chữ, thì gì thua kém nam nhân chứ? Không cần dựa trượng phu, cần nhờ cậy con cái, đó mới thực sự là tương lai tươi sáng.”

Ta rõ ràng cảm nhận trong ánh mắt Tần Triệu Dương thêm một tia tôn trọng.

, nếu nữ tử cũng sách hiểu chữ, tuyệt đối thua kém gì nam nhân.”

Ta khẽ thở dài:

con đường chắc chắn dễ .”

Hắn nắm lấy tay :

“Dù thế nào cũng thử , bất kể thành công thất bại, luôn dấn bước đầu tiên.”

Cúi đầu bàn tay đang nắm lấy tay , trong khoảnh khắc , cảm thấy dù phía khó khăn thế nào, cũng sẽ luôn ở bên cạnh .

18

Tần Triệu Dương dường như mở chiếc hộp đựng tâm sự của , còn giữ thứ trong lòng nữa.

Hắn :

“Ta thật sự nhớ phụ mẫu , nhớ ca ca và . Nếu họ còn sống, nhất định cũng sẽ yêu mến nàng như .”

Hắn :

“Phu nhân, nàng ? Hôm đó khi trở về phủ, thấy nàng cổng chờ đón , cảm giác như trái tim trống rỗng bấy lâu nay bỗng lấp đầy.

Trước đây phủ Hầu lạnh lẽo, cô quạnh bao. Chính nàng mang sức sống trở nơi .

Nàng giống như ánh mặt trời chiếu rọi cuộc đời .”

Hắn :

“Ta thật sự may mắn vì c.h.ế.t, chỉ vì gặp nàng, mà còn vì nàng sống cả đời trong phủ lạnh lẽo .”

Ta bỗng nhiên hiểu , lẽ lúc mới chính là con thật của Tần Triệu Dương.

Một Tần Triệu Dương trưởng thành trong sự bảo bọc của phụ mẫu và trưởng.

Sự ít và lạnh lùng chẳng qua chỉ là chiếc mặt nạ mà dùng để che giấu con thật của mà thôi.

Bởi vì gánh vác trách nhiệm của Hầu phủ, bởi vì gánh lấy kỳ vọng của gia tộc, buộc tạo một vẻ ngoài lạnh lùng, cứng rắn.

Có lẽ ngay từ lúc phụ mẫu và trưởng rời xa nhân thế, chôn giấu con nhiệt huyết, tràn đầy sức sống của .

Ý nghĩ lóe lên trong đầu, liền nắm lấy tay Tần Triệu Dương, lời hứa gần như là lời thề:

“Về , sẽ luôn ở đây.”

Tần Triệu Dương hiểu ý .

Hắn dậy bước đến bên cạnh , vùi đầu n.g.ự.c , bắt đầu nức nở khe khẽ.

Rồi thấy tiếng lòng đang thút thít:

【Cuối cùng cũng ôm phu nhân . Ta mà, phu nhân thật mềm mại, ôm thích quá!】

Nếu đang thấy , thật sự ném qua cửa sổ cho !

19

Mấy ngày , thánh chỉ của bệ hạ ban xuống, Tần Triệu Dương thăng Tấn Bắc công, còn cũng phong cáo mệnh phu nhân.

Đây là điều bao giờ dám mơ đến.

Khi Tần Triệu Dương mang thánh chỉ về, mặt tràn đầy vẻ kiêu hãnh, còn chỉ ngẩn ngơ thánh chỉ mà thốt lên lời nào.

“Vui đến ngây ?” Hắn hỏi.

Ta lắc đầu:

“Thật cũng hẳn là vui, vì đây là cái giá lớn mà trả. Mặc dù vui mừng nhưng cũng nặng nề.”

Tần Triệu Dương , nụ môi càng thêm rạng rỡ:

“Quả nhiên chỉ phu nhân mới đau lòng cho như .”

Khi đang việc ở tiệm, a tỷ đến chúc mừng trở thành quốc công phu nhân, nhưng trong lòng thấy bất an.

lúc đó, nha trong phủ vội vàng chạy đến tiệm, hốt hoảng hét lớn:

“Không ! Quốc công gia nạp !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nang-am-diu-dang/chuong-5.html.]

Ta vội vã trở về phủ, hóa là mấy vị tộc lão nhà họ Tần lấy lý do rằng Tần Triệu Dương con nối dõi, đưa cháu gái của họ phủ , thực chất là nhòm ngó tài sản phú quý của quốc công phủ.

Còn đến cửa thấy giọng của tộc lão:

“Trên đời nhà nào mà con trai nạp chứ.”

Tần Triệu Dương lạnh lùng đáp:

“Nhà nạp.”

Trong lòng đầy vẻ chán ghét:

【Lão già c.h.ế.t tiệt , đừng mong phá hỏng tình cảm giữa và phu nhân!】

Tộc lão vẫn chịu buông tha:

“Giờ để Hoàn nhi gả quốc công phủ, chúng chẳng sẽ càng thêm ?”

Tần Triệu Dương lạnh:

“Hôm đó khi phụ trưởng gặp nạn, các chẳng tìm cách chiếm đoạt gia sản của nhà ? Còn dám nhắc đến tình gì nữa chứ?”

“Ngươi… Ngươi… Được lắm!”

Thấy moi lợi gì từ Tần Triệu Dương, tộc lão nhà họ Tần chống gậy mắng rời .

Lúc mới , a tỷ sai, hóa nhiều tác hợp cho .

Có kẻ nhét con gái , còn con gái bình thê.

Thậm chí một vị đại thần quyền cao chức trọng còn bỏ để cưới con gái của ông .

“Phu nhân.” Tần Triệu Dương thấy , cẩn thận trấn an:

“Phu nhân đừng lo, từ chối . Lão già đúng là hổ!”

Ta cứ tưởng chuyện tạm yên , ngờ mấy ngày tìm đến cửa.

Tần Triệu Dương định tự giải quyết, nhưng ngăn :

“Để .”

Trước đây thể giúp việc lớn bên ngoài, ít nhất cũng giúp giữ bình yên cho hậu viện.

Ta bước tiền sảnh, Tần Triệu Dương yên lòng nên lén bình phong theo dõi.

Người đến là bà tử và mụ mối do phủ Bình Nam hầu phái đến.

mở lời:

“Chỉ hai vợ chồng trẻ ở quốc công phủ thì buồn tẻ quá, đưa thêm một cô nương cũng , giúp phủ quốc công thêm phần sinh khí.”

Ta bình tĩnh đáp:

“Đa tạ Hầu gia và phu nhân quan tâm, nhưng quốc công gia nhà ngày ngày c.h.é.m g.i.ế.c nơi chiến trường, chỉ thích sự yên tĩnh, bà vẫn nên mang về .”

đáp:

lúc quá, thất tiểu thư nhà chúng tính tình trầm , an tĩnh. Nếu quốc công gia trận, nàng thể bầu bạn với phu nhân.”

Xem họ quyết tâm nhét đây .

lúc đang suy nghĩ cách từ chối khéo léo thì bà tiếp tục :

“Thất tiểu thư nhà chúng may mắn như phu nhân.

Dù cũng là đích nữ út trong nhà, xuất thậm chí còn cao quý hơn phu nhân, nhưng phận trớ trêu, phu nhân thành chính thê, còn thất tiểu thư .”

Mặc dù gây chuyện, nhưng một bà tử của phủ hầu cũng dám lên mặt với thì tuyệt đối thể nhịn.

Còn kịp lên tiếng, Tần Triệu Dương từ bình phong lao .

“Không ngươi là nô tài của nhà nào mà dám ăn hỗn xược với quốc công phu nhân như ?”

Thấy Tần Triệu Dương, bà tử lập tức quỳ rạp xuống đất:

“Nô tài là của phủ Bình Nam hầu.”

“Ta nể mặt lão Hầu gia nên mới giữ mạng cho ngươi, dám lớn tiếng với phu nhân nhà , đúng là loại giáo dưỡng.

Cút ngay cho , nếu còn dám bước quốc công phủ một nữa, sẽ cắt lưỡi của ngươi!”

Sau khi bọn họ hốt hoảng rời , liền trấn an Tần Triệu Dương:

“Quốc công gia tức giận với một bà tử giáo dưỡng gì.”

Hắn , trong mắt tràn đầy lo lắng:

“Ta giận bà , giận chính .

Vậy mà phát hiện nàng chịu nhiều ấm ức như .”

Trước khi Tần Triệu Dương trở về, các phu nhân trong kinh thành chẳng bao giờ mời dự tiệc.

Đến khi hồi kinh, họ châm chọc, mỉa mai đủ điều, rằng dù thăng chức thì cũng trở thành phượng hoàng .

để tâm, vốn dĩ cũng qua với họ, thà dành thời gian vẽ thêm vài kiểu dáng còn hơn.

Chỉ là sợ ảnh hưởng đến con đường quan của Tần Triệu Dương nên khi bọn họ mời nữa, mới miễn cưỡng tham gia.

Tần Triệu Dương nghiêm túc :

“Yên tâm, chuyện để xử lý.”

Sau mới Tần Triệu Dương nhắc tới lão Hầu gia mặt bệ hạ.

Hắn rằng lão Hầu gia từng lập gia quy, nam nhân nhà họ Tần tuyệt đối nạp .

Lão Hầu gia thực hiện điều đó cả đời, dù tin thì cũng thể gì thêm.

Loading...