Nắng Ấm Dịu Dàng - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-25 12:45:51
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
13
Những ngày Tần Triệu Dương ở phủ thoải mái hơn nhiều so với tưởng tượng.
Đám hạ nhân coi trọng giờ cũng trở nên kính cẩn hơn, chỉ trừ quản gia Lưu.
Khoảng ba ngày , a tỷ đột nhiên đến thăm, gặp kéo tay từ xuống , như thể sợ rằng thiếu tay cụt chân .
Ta tỷ chọc :
“A tỷ đang gì ?”
Nào ngờ tỷ nghiêm túc :
“Muội đúng là đồ vô tâm, còn nữa . Ta lo lắng c.h.ế.t, vốn định đến sớm hơn, nếu Hầu gia đối xử với thì còn kịp giúp thoát khỏi biển khổ. gần đây tiệm bận quá, quấn lấy đến mức dứt .”
“Tiệm ăn lên ? A tỷ bận rộn như .”
A tỷ thở dài:
“Đừng nhắc nữa, đừng là ăn , thậm chí còn gặp kẻ gây sự.”
“Kẻ gây sự?”
“Là một tên vô nổi tiếng trong vùng, thê tử của khi mặc y phục mua từ tiệm của chúng thì khắp nổi mẩn đỏ, ngày nào cũng cửa hàng , gặp ai cũng bêu tiệm chúng . Ta vốn nhượng bộ, nhưng tiệm mới mở chịu nổi tai tiếng, đành nuốt giận đưa cho ít tiền để cút .”
Tiệm mãi khởi sắc, nếu cứ tiếp tục thế thì .
Đột nhiên trong đầu lóe lên một ý tưởng, nhớ đến ngày Tần Triệu Dương hồi kinh, mặc bộ khải giáp oai phong lẫm liệt, ngoài phố bán phiên bản nhái và bán chạy.
Ta với a tỷ:
“Hay là chúng lợi dụng danh tiếng của Hầu gia, để tiệm chúng nổi lên một .”
“Ý là gì?”
Ý tưởng của đơn giản, bây giờ Tần Triệu Dương đang nổi tiếng, dân tung hô là chiến thần, mượn ngọn gió đông một phen?
“Khi chỉ cần vẻ chú ý một chút, đến tiệm chúng mua y phục, đó quảng cáo rằng chủ tiệm họ Việt ngưỡng mộ chiến thần Tần Triệu Dương. Nếu là hâm mộ Tần Triệu Dương tới mua y phục sẽ giảm giá 20%.
Ta tự tin chất lượng y phục của tiệm, chỉ cần mua một chắc chắn sẽ nữa, lúc sẽ lo lắng về đầu nữa.”
A tỷ gật đầu:
“Chỉ còn một vấn đề cuối cùng.”
“Vấn đề gì?”
“Tần Triệu Dương chịu hợp tác ?”
Nghĩ đến kẻ mặt lạnh như băng nhưng trong lòng cháy rực như lửa , tự tin bảo đảm với a tỷ:
“Yên tâm , chuyện bên cứ để lo.”
“Yên tâm , thấy sống hạnh phúc như , a tỷ cũng yên lòng .”
“Ý a tỷ là gì? Sao tỷ chuyện nhảy cóc thế?”
A tỷ đặt tay lên vai :
“Vừa khi nhắc tới Hầu gia, mặt thoáng nét , chứng tỏ đối xử với tệ. Muội cũng chút tình cảm nào với . Thấy sống như , a tỷ đương nhiên yên lòng .”
Thật ? Vừa khi nhắc tới Tần Triệu Dương, mỉm ?
14
Chờ Tần Triệu Dương trở về, liền cầm khay điểm tâm tự tay chạy đến mặt .
“Hầu gia, nếm thử .”
Tiếng lòng của Tần Triệu Dương thoáng chút đề phòng:
【Vô sự hiến ân cần, phi yêu tức thích…】
Được , xem như đ.á.n.h giá quá cao .
Ta đơn giản rõ ý định của , ngờ hỏi ngược :
“Có lợi gì cho ?”
Khoảnh khắc thấy miệng mở khép , sững .
Đây thật sự là vị Hầu gia mặt lạnh như băng mà ?
Vậy mà hỏi trong lòng, còn thẳng miệng!?
Thấy trả lời, kiêu ngạo nhấn mạnh thêm một nữa:
“Nếu lợi thì bản hầu .”
Ngay đó, thấy tiếng lòng đầy phấn khởi của :
【Nên đòi lợi ích gì đây nhỉ? Tốt nhất là hôn một cái, nhưng chắc phu nhân sẽ ngại ngùng. Nếu thì ôm một cái cũng , phu nhân mềm mại thơm tho thế , ôm lòng thì chính là hạnh phúc nhất đời.】
Đã tiếng lòng của , quyết định thử dò xét một chút:
“Hay là… ôm một cái nhé?”
Đôi mắt Tần Triệu Dương trong chớp mắt mở to:
【Không thể nào, phu nhân đúng là con giun trong bụng , chúng đúng là trời sinh một cặp mà!】
miệng thốt :
“Ôm một cái tính là lợi ích gì chứ.”
Khóe miệng thật sự khó lòng kìm .
“Vậy đổi sang cái khác nhé.”
Hắn dang rộng hai tay, mặt vẫn là vẻ miễn cưỡng:
“Phu nhân đề xuất thì bản hầu đành miễn cưỡng đồng ý .”
Sự đối lập giữa lòng và lời của Tần Triệu Dương đáng yêu đến chứ.
Ta thoải mái ôm lấy , lắng tiếng tim đập điên cuồng cùng tiếng lòng lải nhải của , khóe môi kiểm soát mà nhếch lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nang-am-diu-dang/chuong-4.html.]
【Phu nhân nhỏ nhắn mềm mại thơm tho như , ôm lòng thật sự quá gây nghiện, tim đập nhanh quá, nàng phát hiện nhỉ? Hu hu hu, bao giờ mới thể ôm thì ôm đây, rõ ràng nàng là thê tử hợp pháp của mà. Hay là tối nay nhân lúc nàng ngủ say lén ôm một cái, chờ nàng tỉnh thì thả ? Không , như quá biến thái .】
15
Tần Triệu Dương xuất hiện một , việc buôn bán quả nhiên lên trông thấy.
Tiệm bận rộn xuể, cùng a tỷ suốt ngày ăn ngủ tại tiệm.
A tỷ lo lắng :
“Muội để Hầu gia nhà một cô đơn trong phủ, như .”
Ta tiếp tục kiểm kê hàng hóa, thèm ngẩng đầu lên:
“Không , mỗi ngày cũng bận rộn lắm.”
A tỷ cau mày đầy lo âu:
“Hầu gia nhà công lao hiển hách, những kẻ lôi kéo , đưa thất phủ chắc chắn thiếu, cẩn thận đấy.”
Lời dứt, bỗng thấy giọng của Tần Triệu Dương:
“Thì mỗi ngày bản hầu còn bận bằng phu nhân. Ta xem thử là chuyện gì níu chân phu nhân chịu về phủ đây.”
Ta đầu liền thấy Tần Triệu Dương đó.
Vì quá bận rộn nên trong chốc lát phân biệt đó là tiếng lòng của thật sự miệng.
“Muội thấy gì ?” Ta đầu hỏi a tỷ.
A tỷ mỉa mai:
“Có chứ, thấy rõ ràng sự oán trách của Hầu gia.”
Ta đúng là bận quá hóa ngốc mà. Ta nở một nụ lấy lòng nhanh chóng :
“Hầu gia, phiền giúp mang mấy cuộn vải đây. Thiếp xem kiểu dáng mới dùng màu nào thì hơn.”
Biểu cảm mặt a tỷ vô cùng đặc sắc, tóm gọn chính là — Muội dám sai Hầu gia khuân vác cho ?
Tần Triệu Dương hề thấy gì bất thường, ngược còn gọi cả tiểu tư bên cạnh cùng giúp mang tất cả các cuộn vải đủ màu sắc tới.
Ta cầm bản vẽ kiểu dáng phác thảo đặt lên từng màu vải, hỏi Tần Triệu Dương:
“Hầu gia thấy màu nào hơn?”
Tần Triệu Dương nhíu mày, vẻ mặt đầy nghiêm túc suy nghĩ.
“Màu xanh lục đậm .”
Ta thật sự ngờ thích màu xanh lục, bất giác liếc lên đỉnh đầu …
Quả nhiên, bao giờ nên tin gu thẩm mỹ của nam nhân.
16
Vì Tần Triệu Dương đến tiệm, a tỷ bảo về sớm một chút.
Những ngày gần đây bận rộn liên tục, cũng thực sự mệt mỏi nên từ chối.
Sau khi thấy a tỷ khóa cửa tiệm, còn tiện đường đưa tỷ về nhà, mới cùng Tần Triệu Dương về phủ hầu.
【A tỷ cái , a tỷ cái , hình như thấy phu quân như tồn tại.】
Ta là do mệt quá nên nhầm tiếng lòng của Tần Triệu Dương thành lời ?
“Sao trả lời?”
A, mệt mơ màng, mà là thật sự miệng!
“Đâu , thấy rõ ràng mà. Không còn nhờ giúp chuyển vải ?”
Tần Triệu Dương bỗng nhiên nghiêm trang thẳng lưng :
“Nhắc đến chuyện thấy bực , gặp chẳng lời nào cho tử tế đành, còn sai khuân vác vải vóc. Nàng căn bản quan tâm tồn tại đúng ?”
“Hôm nay nhiều ?”
Không giờ mấy lời đều là tiếng lòng của ?
Tần Triệu Dương khựng , hỏi:
“Nàng thích nhiều ?”
Ta lắc đầu:
“Tất nhiên là , thích lắm, thích.”
Nói xong chính cũng ngẩn , chắc là do tiếng lòng thẳng thắn bộc trực của Tần Triệu Dương quá nhiều, nên khi chuyện cũng thẳng thắn theo luôn.
Nghe xong, hai gò má Tần Triệu Dương đỏ ửng, cúi đầu xuống.
【Quả nhiên nàng yêu nhiều lắm, ngay cả khi nhiều nàng cũng thích.】
Lại nữa …
lúc đó, bụng “ùng ục” kêu lên.
Tần Triệu Dương với vẻ mặt như thể , xe ngựa từ từ dừng , bảo xuống xe.
“Đến nơi ? Sao nhanh ?”
“Ta nàng bận rộn nên quên cả ăn uống, nên đưa nàng tới Xuân Giang Lâu ăn chút gì .”
Tiếng lòng của Tần Triệu Dương hào hứng reo lên:
【Mau khen , mau khen nào, đúng là phu quân chu đáo dịu dàng bao!】
“Cảm ơn Hầu gia.”
Mặt vẫn lạnh tanh, nhưng trong lòng hụt hẫng:
【Hả? Chỉ thôi ?】
Ta nghiêng , nhanh như chớp hôn lên má một cái, vội vàng nhảy xuống xe ngựa.
Ta bước Xuân Giang Lâu mà vẫn thấy tiếng lòng cuồng loạn của Tần Triệu Dương:
【A! Phu nhân hôn ! A! Hôn ! Nàng thật sự hôn ! Phu nhân đáng yêu quá! Ta mua đùi heo hầm thật to cho phu nhân ăn!】