Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 893
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:36:02
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thăng Nguyệt kịp suy nghĩ, tăng tốc độ .
“Cô nhất định tìm cô gái , bao năm qua chuyên tâm nghiên cứu t.h.u.ố.c phục hồi gen dựa tình trạng của cô .
Ở quá khứ thứ vẫn còn kịp, xem khi gen của cô phục hồi sẽ chuyển biến thế nào, nhưng tiếc, của hiện tại thấy .
Có một thỉnh cầu hy vọng cô thể đồng ý với , nếu cô tìm thấy cô xin hãy đối xử với cô ?
Chúng thể ép buộc một gánh vác áp lực khổng lồ là giải cứu nhân loại, giống như , cũng sẽ ép buộc cô gì.
Chỉ hy vọng con đường đến mục tiêu , cô hãy quan tâm nhiều hơn đến những cư dân thuộc về cô là .
Nói cũng , đó nhận điều bất thường, bởi vì nơi tìm thấy cô là trong một tầng hầm kín đáo.
Hơn nữa cô còn trói, như là giam cầm.
tìm hỏi thăm tình hình, đầu đuôi sự việc.
Vậy mà là con trai của tên trưởng căn cứ đó vì tư d.ụ.c của bản mà giam cầm một phụ nữ, tức giận đến mức tay g.i.ế.c .
Nếu tại , lẽ chúng chuyển biến mới.
đúng là dài dòng quá, tóm chuyện quá khứ nhắc nữa, chúng đều về phía .
Bọn họ sắp xông , phòng thủ của phòng nghiên cứu chắc chắn lắm.
khởi động cỗ máy thời gian, hy vọng chúng ở quá khứ cũng thể gặp .
Nếu cô gặp của quá khứ, xin hãy cứ thoải mái lợi dụng .
nhất định sẽ sẵn lòng...”
Khương Thăng Nguyệt hít một : “Hết , chỉ đến đây thôi.”
Sau đó trong văn phòng rơi sự im lặng kéo dài, họ đều cần bình tĩnh , sắp xếp suy nghĩ của .
Khương Thăng Nguyệt ngờ phận thực sự kỳ diệu đến , kiếp khi cô c.h.ế.t gặp Diệp Lan Nhân.
Mà Diệp Lan Nhân phát hiện sự bất thường của cơ thể cô nhưng quá muộn, chỉ thể kiên định ý tưởng chế tạo cỗ máy thời gian đổi quá khứ.
Đồng thời còn chế tạo t.h.u.ố.c gen dành riêng cho cơ thể cô.
Ông chắc chắn cũng ngờ đời sự trùng hợp như , ký chủ mà hệ thống chọn chính là cô.
Cô đổi t.h.u.ố.c phục hồi cho chính .
Thảo nào t.h.u.ố.c đó rõ ràng là chắc tác dụng nhưng hiệu quả lạ thường, hóa là đo ni đóng giày cho cô.
Tuy nhiên cô cũng cảm ơn Diệp Lan Nhân báo thù cho cô khi cô c.h.ế.t, lẽ trong kiếp cô độc của cô, ngoài Long Dạ Nam thì đây là duy nhất dành thiện ý cho cô.
Xét thấy điểm , cô quyết định sẽ khoan dung với Diệp Lan Nhân hơn một chút.
Nói thì Diệp Lan Nhân cũng thật xảo quyệt, là gây áp lực cho cô, nhưng nhiệm vụ hệ thống và Thành phố Ngầm đều đang dẫn dắt cô theo con đường mở rộng lãnh thổ, thu nhận cư dân.
Mục đích của hai tuy khác nhưng kết quả chẳng khác là bao.
Diệp Lan Nhân cố gắng bảo tồn mầm mống nhân loại, còn cô chỉ quyền lực lớn hơn để bảo vệ bản , tiện thể đối xử hơn với những trung thành với mà thôi.
Đường khác nhưng đích đến giống .
Diệp Lan Nhân cũng ngờ sự trùng hợp như , giữa và Khương Thăng Nguyệt dường như sự sắp đặt của phận.
Quả nhiên hiểu nhất.
Diệp Lan Nhân phiên bản trẻ tuổi hiện tại thần phục Khương Thăng Nguyệt, dù đôi khi cô quá tàn nhẫn, đồng thời còn vô tình như cỗ máy lạnh lùng, nhưng cam tâm tình nguyện cô lợi dụng.
Dù là của hiện tại ông của tương lai, đều công nhận Khương Thăng Nguyệt.
Họ đều cam tâm tình nguyện cô lợi dụng.
Cô cần trả giá gì cả, chỉ cần kiên định bước tiếp con đường phía là .
Diệp Lan Nhân mở lời : “Vậy hy vọng khi Thành chủ lợi dụng thì nương tay một chút, dù chứng thực dùng não quá độ thực sự c.h.ế.t sớm.”
Anh còn tâm trạng đùa giỡn.
Khương Thăng Nguyệt nheo mắt : “Trước đó đợi về sẽ tặng một món quà nhỏ, chọn ngày bằng gặp ngày, hôm nay luôn .”
Diệp Lan Nhân dự cảm lành.
“Cổng dịch chuyển, đây là đồ đấy.
Anh dùng cái câu lâu, kết quả chỉ là một bản vẽ.
Bây giờ coi như vật về nguyên chủ, hy vọng thể sớm nghiên cứu thành công, như lợi cho đại nghiệp mở mang bờ cõi của bổn Thành chủ.”
Diệp Lan Nhân im lặng nhận lấy bản vẽ, chỉ liếc qua là thứ phức tạp đến mức nào.
Anh theo bản năng sờ sờ đầu , bản trong tương lai chỉ dùng não quá độ dễ c.h.ế.t sớm, nhưng hói đầu ?
Thực so với c.h.ế.t sớm, quan tâm cái hơn...
[Ting tong! Chúc mừng ký chủ tiến độ Thành phố Ngầm đạt 100%!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-893.html.]
Bùm!
Pháo hoa rực rỡ nổ tung trong đầu Khương Thăng Nguyệt, vô cùng sảng khoái tinh thần.
[Chúc mừng ký chủ nhận gói quà cực lớn cuối cùng!]
Tiến độ Thành phố Ngầm gần đây cô vẫn luôn theo dõi, lượng cư dân đủ nhiều thì việc đạt 100% là chuyện sớm muộn.
Hôm nay tỉnh dậy cô tiến độ là sớm nhất là chiều muộn nhất là đêm nay sẽ thành.
Cô cũng giấu Diệp Lan Nhân, gói quà lớn đó là một tập tài liệu nghiên cứu, còn là bản giấy hiếm .
Khương Thăng Nguyệt xem hiểu cũng cố tỏ hiểu, đưa cho Diệp Lan Nhân.
Diệp Lan Nhân nghiên cứu một lúc: “Là tài liệu liên quan đến việc chế tạo huyết thanh virus, lẽ là một phần giả thuyết mà trong tương lai... từ Thành chủ mất.”
Anh nhắc đến đây chút tự nhiên, đương nhiên rõ Khương Thăng Nguyệt bình thường.
Làm gì bình thường nào ngày c.h.ế.t của mà còn bình tĩnh như , trừ khi cô từ .
Còn về việc cô bằng cách nào...
Đây chính là bí mật sâu kín hơn của cô.
Diệp Lan Nhân dự cảm, Khương Thăng Nguyệt sẽ chia sẻ bí mật với nữa.
Khương Thăng Nguyệt: “Vậy chắc là thể kết hợp dùng với bản , thể mang về tham khảo .
Trong trường hợp ảnh hưởng đến sức khỏe của , sẵn lòng phối hợp với nghiên cứu.”
“Không vấn đề gì, vất vả cho Thành chủ .”
Hai .
Hiện tại mạt thế đến hai năm, thứ vẫn còn kịp.
“Mồm mép còn cứng lắm, thấy cả ông chỉ còn mỗi cái miệng là cứng thôi.
Thôi kệ , ông quan trọng, chuyển lời với ông , giáo sư Lan tìm phương pháp .
Còn , thể lấy ông giải sầu thoải mái, điều kiện tiên quyết là c.h.ế.t.
Tội lão già c.h.ế.t tám trăm cũng đủ, cứ để ông sống mà chịu tội.”
Khương Thăng Nguyệt lạnh lùng lệnh cúp điện thoại.
Bên nhà tù thành Nguyệt Lạc, Phùng Ấn Chi run lẩy bẩy đối mặt với nụ của Tống Tinh Vĩ, theo bản năng rùng .
“Ông yên tâm, Thành chủ tuyệt đối để ông c.h.ế.t.
Hơn nữa cũng hứng thú với ông, lâu như mà vẫn chịu nhả thông tin tình báo thì ông là đầu tiên đấy.
Sau chúng còn nhiều trò để chơi.”
Phùng Ấn Chi chỉ cảm thấy đàn ông khí chất u ám đôi môi đỏ mọng mắt giống hệt một con rắn độc sặc sỡ.
“Còn một việc nữa, Thành chủ bảo chuyển lời với ông, giáo sư Lan tìm cách giải quyết , ông cần nữa .”
Phùng Ấn Chi trợn trừng mắt, như phát điên, hai bàn tay dính đầy m.á.u cào cấu da thịt chảy xệ và tóc tai của .
“Không thể nào! Không thể nào! Hắn thể mở !
Khương Trừng! Ôn Như Vân! Hai con đê tiện chỉ đối đầu với ! Nếu tại các thì nghiên cứu của thành công từ lâu !
Các đứa con gái lợi hại thì ích gì? Nó là quái vật! Quái vật!
Nó là tang thi! Ha ha ha tang thi!”
Tống Tinh Vĩ bỏ ngoài tai những thông tin ông tiết lộ, chỉ khẽ lẩm bẩm: “Điên ?
Thế thì .
Thành chủ ông sống mà chịu tội, thấy thêm một điều, bắt buộc tỉnh táo, cho đến ngày c.h.ế.t cũng giải thoát.”
Tống Tinh Vĩ ngày nào cũng ngâm nga câu hát , phạm nhân khác mặc kệ, chuyên tâm chăm sóc Phùng Ấn Chi.
Cũng dùng cách gì, Phùng Ấn Chi mà thực sự điên, ngày nào cũng tỉnh táo sống chịu tội.
Tâm trạng Tống Tinh Vĩ , bầu khí cả nhà tù cũng thoải mái hơn, chỉ là mỗi ai qua phòng giam của Phùng Ấn Chi đều bước nhanh dám nán .
“Cai ngục của chúng thấy sai sai nhỉ, ngài thù riêng với lão già ?”
“Thế thì , một là vì lệnh của Thành chủ, hai là vì đúng là thù riêng thật.
Hồi cai ngục của chúng còn một chị, thiên phú , bắt .
Cậu đoán xem, kẻ bắt cô chính là lũ súc sinh Thiên Cung! Nhắm trúng năng lực thiên phú của chị gái cai ngục, bắt thí nghiệm !”
“A! Thảo nào, lão già đúng là c.h.ế.t t.ử tế!
Tuyền Lê
Bây giờ cai ngục cũng coi như báo thù .”
“Haizz, báo thù thì ích gì, c.h.ế.t cũng sống ...”