Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 890
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:15:57
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thăng Nguyệt mở cửa, phát hiện bầu khí bên ngoài kỳ lạ, nhóm Chu Càn vẫn canh cửa như cũ, đám Dị năng giả còn thì ngơ ngác co cụm thành một đoàn.
Phần lớn trong đó đều thương, một thời gian mặt mũi sưng vù tím tái, trông vô cùng t.h.ả.m hại.
Khương Thăng Nguyệt coi như thấy, Chu Càn thấy cô bình an vô sự là chuyện giải quyết xong.
"Đại ca, đám đột nhiên dừng tay, hình như nhận lệnh gì đó."
Khương Thăng Nguyệt gật đầu, chắc là đúng như cô đoán, những đó cuối cùng quyết định giao hảo với cô.
Cô thấy càng rảnh nợ, cách đơn giản đỡ tốn sức thì ai tốn công đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c chứ.
Cô thuận miệng định gọi Chu Càn trong xách Phùng Ấn Chi , đột nhiên liếc thấy Trình Triệt đang thu nhỏ sự hiện diện của hết mức ở một bên.
Khương Thăng Nguyệt đặt quy tắc cho Trình Triệt là sự cho phép của cô, dùng virus lây nhiễm cho khác.
Cậu lời.
Nhận thấy ánh mắt của Khương Thăng Nguyệt, Trình Triệt theo bản năng nở nụ cứng đờ, Khương Thăng Nguyệt : "Trình Triệt lôi cái lão già đây.
Hắn là kẻ đầu sỏ gây nên chuyện, miễn là đừng lây nhiễm c.h.ế.t , tùy hành hạ thế nào thì hành hạ.
A Xuyên để ý chút."
Trình Triệt ngẩn , mất hai giây phản ứng, đó hiểu , mấp máy môi "cảm ơn" với Khương Thăng Nguyệt, trong phòng.
Võ Tắc Xuyên lẳng lặng theo , sẵn sàng ném năng lượng chữa trị cho Phùng Ấn Chi bất cứ lúc nào, sợ ông Trình Triệt hành c.h.ế.t.
"Ư ư ư ưm!"
Trình Triệt dáng cao lớn, xách Phùng Ấn Chi đang co rúm như xách cái phích nước màu trắng.
Phùng Ấn Chi giờ là tù nhân, cái xe lăn chế tạo tinh xảo đương nhiên thể cho ông nữa, đầu tiên ông cảm thấy kinh hoàng đến thế.
Chân lơ lửng xách một cách nhục nhã thì thôi , quan trọng nhất là, đây là Số 04!
Năm xưa thí nghiệm ông cũng tham gia, Trình Triệt là con duy nhất Khương Thăng Nguyệt dung hợp gen tang thi mà vẫn còn sống và giữ lý trí, chỉ là hảo bằng Khương Thăng Nguyệt.
Ông thậm chí là hiểu rõ Trình Triệt nhất ngoài bản , ngay lúc , Trình Triệt cúi đầu, khuôn mặt mặt nạ che khuất nở nụ cứng đờ.
Do cơ bắp căng thẳng kiểm soát , nụ của ngày càng rộng, như sợi dây kéo khóe miệng ngoài.
Ở cách của Phùng Ấn Chi thể lờ mờ thấy con mắt đỏ ngầu điên cuồng lớp lưới dày che khuất của .
"Ư ư ư" Không! Không! Thả xuống!
Phùng Ấn Chi lắc đầu điên cuồng tay Trình Triệt, cơ thể vùng vẫy như thoát khỏi sự kìm kẹp của .
Trình Triệt để ý, chỉ lặng lẽ siết chặt bàn tay đang xách gáy ông , bàn tay như kìm sắt, còn thể cảm nhận móng tay sắc nhọn trong lớp găng tay dày.
Đó là móng tay tang thi khả năng lây nhiễm siêu mạnh.
Phùng Ấn Chi nhận điều sợ đến mức như con chim cút dám động đậy nữa.
Nụ mặt Trình Triệt mở rộng, thậm chí lộ cả lợi hồng, trong hàm răng trắng bóng hai chiếc răng nanh nhọn hoắt dị thường lộ mặt .
Biểu cảm mặt đám Dị năng giả chuyển từ kinh ngạc sang c.h.ế.t lặng.
Viện trưởng bắt ! Viện nghiên cứu của họ sắp xong đời ?
Người đáng sợ quá, mà là vật thí nghiệm! Lại còn là loại thể lây nhiễm cho khác!
Vừa họ mà đ.á.n.h với loại cả buổi!
...
Giọng Khương Thăng Nguyệt u ám: "Viện trưởng Phùng, chào hỏi các thuộc hạ cũ của ông ?
Đây là cơ hội cuối cùng ông gặp họ , dù những việc cho , gặp ông chủ cũ là ông thì thích hợp lắm đúng ?
À đúng , cái Viện nghiên cứu biển sâu của ông bổn Thành chủ thích, xứng với phận của , đưa cho chơi chút nhé!
Những nghiên cứu viên bên trong , cả thành quả nghiên cứu tài liệu gì đó coi như là quà tặng kèm ha.
Ông phản đối thì coi như ông đồng ý nhé."
Khương Thăng Nguyệt vô cùng ác độc tiếp tục chọc nỗi đau của Phùng Ấn Chi.
Quả nhiên, Phùng Ấn Chi thở hồng hộc, tròng mắt vằn vện tia m.á.u trợn tròn, suýt rơi khỏi hốc mắt.
Đâu còn vẻ ung dung đó.
Cánh tay ông khua khoắng loạn xạ, giây tiếp theo móng vuốt như kìm sắt bóp chặt, cho đến khi bóp vết bầm tím, đau đến mức Phùng Ấn Chi hít hà toát mồ hôi lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-890.html.]
Viện nghiên cứu biển sâu là mạng sống của Phùng Ấn Chi, cho dù tổ chức Thiên Cung mất ông cũng quan tâm, nhưng tất cả tâm huyết của ông đều dồn viện nghiên cứu.
Để xây dựng pháo đài biển sâu ông tốn mấy năm trời, nay dâng cho khác.
Chưa kể còn do ông tạo , nghĩ đến thôi Phùng Ấn Chi bắt đầu trợn ngược mắt.
Khương Thăng Nguyệt nhướng mày, lão già đúng là chịu đả kích.
"A Xuyên, trông chừng cho kỹ, đừng để c.h.ế.t, tội nghiệt của kiếp trả cũng hết ."
"Vâng!"
Phùng Ấn Chi Khương Thăng Nguyệt thì hồn, đúng ông thể c.h.ế.t!
Chỉ cần ông còn sống thì còn cơ hội đông sơn tái khởi! Khương Thăng Nguyệt giữ ông chắc chắn là vì khoang đông lạnh của bố cô.
Diệp Lan Nhân là thiên tài, nhưng còn quá trẻ, ông tin Diệp Lan Nhân thực sự thể giải .
Ông bình tĩnh , ánh mắt trở nên thâm trầm.
Ba Mục Chinh và Đỗ T.ử Thông cõng Minh Phong đến đúng lúc Khương Thăng Nguyệt đang chọc tức Phùng Ấn Chi, hiểu về Khương Thăng Nguyệt sâu thêm một tầng.
Mục Chinh thầm nghĩ, dùng ngôn ngữ tấn công, quả thực giống vẻ lạnh lùng hủy thiên diệt địa cho lắm.
Tuyền Lê
Khương Thăng Nguyệt đương nhiên bốn đột ngột xuất hiện trong đám đông, cô xả giận xong lúc mới về phía họ.
A Diên kịp thời nhắc nhở nhỏ bên cạnh cô: "Ông lão là thầy Mục Chinh, hói là Đỗ T.ử Thông, học trò của thầy Mục cùng khóa với bố con, ông cõng là Minh Phong."
Bà ngừng một chút, sợi dây thừng họ kéo phía , đó còn trói gô một nữa.
"Người là Vu Á, con đấy."
Sau đó ánh mắt bà cứ dán chặt Minh Phong, trông ông vẻ tệ.
Khương Thăng Nguyệt gật đầu, xem chính là bọn họ nhân lúc hỗn loạn khống chế Vu Á - kế thừa của Phùng Ấn Chi, đó kiểm soát cả viện nghiên cứu, tiện thể bán cho cô một ân huệ.
"Chu Càn, đưa những tuyên truyền về chế độ đãi ngộ và quy tắc của thành Nguyệt Lạc chúng .
Tiểu Mộng, cô đến phòng điều khiển tổng cài đặt chip của A Lan , nơi thuộc về ."
"Rõ!" Hai đồng thanh đáp.
Chu Ỷ Mộng còn thuận tiện giúp trai tổ chức đám Dị năng giả vẫn còn ngơ ngác rời , nhường gian cho nhóm Khương Thăng Nguyệt.
Người sạch sành sanh, lộ trống lớn, Vu Á và Phùng Ấn Chi lúc mới thấy .
Cả hai đều đầy vẻ dám tin.
Đặc biệt là Vu Á, trong lòng bà Phùng Ấn Chi là gì , từng lúc nào t.h.ả.m hại như .
Phùng Ấn Chi lúc đầu thấy Vu Á còn chút kích động, khi chạm ánh mắt kinh ngạc xa lạ của đối phương hận thể giấu .
Cả đời ông bao giờ mất mặt như .
"Ư ưm!"
Vu Á gì, trông vẻ phẫn nộ.
Khương Thăng Nguyệt nhướng mày: "Trình Triệt, cái cũng giao cho , bà cũng tham gia ít .
Xách hai bọn họ , nhiều thật đấy, bịt miệng mà cũng yên."
Cơ bắp Trình Triệt cứng đờ, nụ rợn mặt vẫn thu , xách Vu Á đang run lẩy bẩy lên, một căn phòng khác.
Võ Tắc Xuyên đang định theo thì Khương Thăng Nguyệt gọi : "Xem cho ông ."
Đỗ T.ử Thông Võ Tắc Xuyên mặt lạnh đang đến gần, Mục Chinh hiệu mới xoay Minh Phong để tiện cho đối phương hành động.
Trạng thái của Minh Phong quả nhiên lên trông thấy, khiến Mục Chinh đang chằm chằm cũng thở phào nhẹ nhõm.
Võ Tắc Xuyên trầm giọng : "Ông vấn đề gì lớn, chỉ là suy dinh dưỡng cơ thể yếu ớt, tẩm bổ là khỏi."
Đợi Võ Tắc Xuyên rời , trong đại sảnh trống trải chỉ còn ba Mục Chinh và nhóm Khương Thăng Nguyệt.
Nói chuyện cũng lờ mờ tiếng vang.
"Thầy Mục ý kiến gì về việc tiếp quản Viện nghiên cứu biển sâu ?"
Ánh mắt Khương Thăng Nguyệt lạnh lùng, Mục Chinh mắt cô, vài giây : "Không, lẽ chỉ cô mới thể trừng trị súc sinh Phùng Ấn Chi ."
Mục Chinh thầm, cô cũng cho ông cơ hội từ chối, mệnh lệnh nào cũng ban hết , đến Vu Á cũng đưa .
Giờ mới hỏi ông chiếu lệ quá ?