Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 888
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:03:47
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Minh Phong cảm thấy ảo thanh, trong ngục nước chỉ lính canh đến đưa cơm, nhưng lính canh mỗi cũng chỉ đặt đồ xuống , một cái liếc mắt cũng thèm cho ông.
"Minh Phong ráng chịu đựng! đưa ngoài ngay đây!"
Minh Phong mở đôi mắt mệt mỏi, trong ánh sáng lờ mờ ông dường như thấy một cái bóng đèn sáng đang chạy về phía .
Bóng đèn chạy?
Ý thức vẫn đang lơ lửng giữa trung, theo tiếng nước róc rách vang lên, cơ thể nhẹ bẫng vớt .
Đỗ T.ử Thông bộ dạng da bọc xương thở mong manh của Minh Phong mà đau lòng chịu nổi, đột nhiên ông cảm thấy đối phương đang cố gắng gì đó.
Ông nén nước mắt cúi đầu , thì thấy: "Trứng kho..."
Tuyền Lê
Lập tức nước mắt nơi khóe mi nín ngược trở .
Ông nắm chặt tay, cuối cùng thở dài bất lực: "Hói đầu cũng trách ... đợi khỏe sẽ cho ăn trứng kho đến phát nôn thì thôi!"
Đỗ T.ử Thông xong Minh Phong đang mơ màng thở dài nữa, quan hệ giữa ông và Minh Phong như nhóm Khương Trừng, nhưng cũng là chỗ quen bao năm.
Bao nhiêu năm qua dù là ngứa mắt đến mấy mãi cũng thành bạn bè, nghĩ đến Minh Phong bao năm qua luôn lẻ loi đơn độc, ông thực lòng xót xa.
Đợi khi về phòng điều khiển tổng, Mục Chinh thấy Minh Phong hành hạ đến mức hình liền bật nức nở.
"Tiểu Phong! Tiểu Phong! Con, con thành thế ? Có tên Phùng Ấn Chi !
Cái tên ch.ó điên , đúng là mất hết nhân tính!"
Mục Chinh sớm còn tâm địa sắt đá thời trẻ, bao năm ghẻ lạnh coi thường biến một kiên cường như sắt đá thành một ông lão yếu mềm.
Ông sờ cổ tay gầy trơ xương của Minh Phong đau lòng rơi lệ.
Thấy Minh Phong còn rỏ nước, định cởi áo khoác thì Đỗ T.ử Thông ngăn , cởi áo khoác của quấn chặt lấy Minh Phong.
Minh Phong tiếng Mục Chinh miễn cưỡng mở mắt, liền thấy khuôn mặt nhăn nheo của đối phương đầy nước mắt.
Ông ngẩn , ông từng thấy Mục Chinh lộ vẻ yếu mềm như , trong mắt ông thầy luôn nghiêm khắc cẩn trọng.
Minh Phong cố nhếch khóe miệng: "Em... em thầy, em c.h.ế.t ..."
"Xin con Tiểu Phong, thầy bao năm qua hiểu lầm con, thầy nên đối xử lạnh nhạt với con như .
Đứa trẻ con chịu khổ ..."
Minh Phong bao giờ trách Mục Chinh, ông đối phương là khẩu xà tâm phật.
Năm xưa để khiến Phùng Ấn Chi nghi ngờ hỏng việc ông đành nhạt dần liên lạc với Mục Chinh.
Điều trong mắt Mục Chinh chẳng khác nào Minh Phong phản bội ông, phản bội những đạo lý ông dạy bảo bao năm qua.
Nên ông giận, đối với Minh Phong luôn hề hề ông luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng.
Minh Phong , ông thể bình an vô sự cũng đều nhờ Mục Chinh âm thầm bảo vệ ông, nếu với trình độ học thuật dở dở ương ương như ông, chịu gia nhập sự lôi kéo của Phùng Ấn Chi mà giữ vị trí trung lập.
Theo tình hình đó Phùng Ấn Chi lẽ sớm trừ khử ông, chỉ vì Mục Chinh âm thầm bảo vệ ông nên Phùng Ấn Chi mới tay.
Minh Phong uống nước nóng Đỗ T.ử Thông chu đáo đưa tới, cơ thể chút sức lực.
"Thầy đừng lo cho em, em , mấy ngày nữa là em nhảy nhót tưng bừng ngay thôi.
Em bao năm qua thầy vẫn luôn bảo vệ em, em bao giờ trách thầy, trách thì trách em, giấu thầy nhiều chuyện như .
Em còn gặp Trừng T.ử và A Vân nữa, Nguyệt Nguyệt là một đứa trẻ ngoan."
Mục Chinh Minh Phong toạc chỗ mềm yếu trong lòng chút tự nhiên, may mà sự chú ý dời : "Tiểu Khương còn sống?"
Minh Phong liếc Vu Á trói mặt xanh như tàu lá chuối và hai nhân viên trực ban, những quả cầu năng lượng b.ắ.n tung tóe chiến trường nhỏ trong màn hình, trong lòng đoán vài phần.
"Thầy, là Khương Thăng Nguyệt đến ?"
Mục Chinh gật đầu, kể cho ông những chuyện xảy hai ngày nay và sự do dự hiện tại của .
Minh Phong thở phào, đó trong lòng tràn ngập hy vọng.
"Nguyệt Nguyệt chỉ bản là một kỳ tích, con bé cũng thể mang hy vọng cho tất cả ."
Minh Phong cảm thán một câu, trong ánh mắt nghi hoặc của hai tóm tắt những chuyện xảy bao năm qua.
Mục Chinh và Đỗ T.ử Thông xong đều ngẩn .
Đỗ T.ử Thông nuốt nước miếng: "Minh Phong giỏi thật đấy, đúng là thâm tàng bất lộ, đến điện thoại của viện trưởng cũng trộm !
Ừ đúng, văn cũng tồi, lúc đó còn mấy , bài văn phê phán kịch liệt thí nghiệm cơ thể thực sự khiến ấn tượng sâu sắc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-888.html.]
Điểm chú ý của Mục Chinh rõ ràng đắn hơn: "Vậy là A Vân quy thuận Phùng Ấn Chi đó là nhân bản ký ức, hơn nữa cô vì ký ức của A Vân mà phản kháng sự kiểm soát của Phùng Ấn Chi, bao năm qua vẫn luôn âm thầm giúp đỡ .
Còn vợ chồng A Trừng đóng băng gần hai mươi năm! Trời ơi..."
Đang nước mắt trong hốc mắt Mục Chinh sắp rơi xuống, Minh Phong chút bất lực, ai ngờ đàn ông sắt đá về già biến thành mít ướt thế .
Ông vội vàng chuyển chủ đề: "Khụ khụ... thầy, bây giờ thầy nhất định phối hợp với Nguyệt Nguyệt, con bé chắc chắn sẽ hợp tác với Phùng Ấn Chi ."
Nước mắt Mục Chinh quả nhiên nín , cau mày hỏi: "Tiểu Phong con chắc chắn thế, thí nghiệm của Phùng Ấn Chi thành công , thực sự tạo một thể dung hợp hảo.
Đây quả thực là một vũ khí g.i.ế.c .
Chúng thực sự để mặc cô ?
Nếu cô hợp tác với Phùng Ấn Chi thể tạo nhiều vật thí nghiệm giống cô hơn, thầy cô dã tâm, chỉ cần sự giúp đỡ của Phùng Ấn Chi cô thể xưng bá mảnh đất ."
Minh Phong nghĩ đến thành Nguyệt Lạc và những cư dân rõ ràng sung túc cùng với bản Khương Thăng Nguyệt, ông kiên định lắc đầu.
"Thầy yên tâm, em thể đảm bảo.
Con bé quả thực dã tâm, nhưng cũng là một lãnh tụ vô cùng xuất sắc.
Con bé là thù tất báo khá thù dai, nãy em cũng con bé thực sự khiếm khuyết gen lớn, sống đến giờ dựa bản .
Phùng Ấn Chi là kẻ thù của con bé, tuyệt đối sẽ trở thành hợp tác.
Hơn nữa Y039 ở bên cạnh con bé chắc chắn hết chuyện, cho dù tính toán thù hận giữa con bé và Phùng Ấn Chi, chỉ riêng con là một vấn đề.
Là một lãnh đạo xuất sắc sáng suốt con bé sẽ giữ tai họa và mối đe dọa là Phùng Ấn Chi.
Cho dù nhắc đến những điều , thầy cũng nên tin tưởng một điểm.
Gen của Trừng T.ử và A Vân."
Mục Chinh im lặng.
Minh Phong: "Họ là những lương thiện xuất sắc như , là những thuần khiết sạch sẽ nhất em từng gặp, gen của họ tệ đến cũng sẽ để Nguyệt Nguyệt trở thành .
Em tin tưởng họ.
Hơn nữa ký ức của A Vân cũng thể đổi nhận thức của một nhân bản về bản , càng khiến cô trực diện phản kháng Phùng Ấn Chi tạo .
Chúng niềm tin họ.
Tin em thầy, Khương Thăng Nguyệt là hy vọng của chúng mục tiêu cần tiêu hủy.
Đứa bé đến ngày hôm nay mỗi bước đều dễ dàng, là tất cả chúng nợ con bé.
Nếu lúc đầu tiêu hủy Số 0, con bé sẽ là một đứa trẻ bình thường hạnh phúc, chứ một vật thí nghiệm kiêng dè.
Tin rằng Trừng T.ử và A Vân cũng nghĩ như , nên mới liều mạng cũng bảo vệ con bé."
Trong mắt Mục Chinh thoáng qua vẻ đau khổ, năm xưa ông thực sự ma xui quỷ khiến đổi ý định phút chót đình chỉ quy trình tiêu hủy Số 0, mới gây tai họa ngày hôm nay.
Nhìn Minh Phong gầy trơ xương đôi mắt sáng lấp lánh, cuối cùng ông mỉm an ủi, nắm lấy cánh tay ông.
"Tiểu Phong bao năm qua con cũng vất vả , con bây giờ giỏi giang như thể suy nghĩ chu thế , con .
Thầy tự hào vì học trò như con."
Khóe mắt Minh Phong rưng rưng lệ, sự kiên trì bao năm qua khoảnh khắc đều trở nên đáng giá.
Tuy gian nan, nhưng ông luôn con đường đúng đắn.
Mục Chinh: "Được, thầy tin phán đoán của con, các con đều đang tiến bộ, thầy cũng thể vì tuổi tác cao mà vẫn dùng con mắt cũ .
Số 01 đến tận đây , chúng giúp cô một tay, cũng thể sớm cứu Tiểu Khương và A Vân."
Minh Phong cố chấp sửa : "Thầy, Nguyệt Nguyệt vật thí nghiệm, là con của Trừng T.ử và A Vân."
Đỗ T.ử Thông kéo tay Minh Phong, bảo ông đừng chuyện với thầy như .
Mục Chinh để bụng, ngược còn : " , thầy phạm bệnh cũ .
Đứa bé đó tên là Khương Thăng Nguyệt nhỉ?
Trăng sáng mọc biển, là cái tên ."
Khương Thăng Nguyệt đang ở phòng viện trưởng chọc Phùng Ấn Chi tức đến mức suýt trợn ngược mắt đột nhiên cảm thấy động tĩnh bên ngoài nhỏ .
Cục diện kiểm soát.