Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 887

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:58:07
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng điều khiển tổng, Vu Á trói gô vứt một góc, hai nhân viên trực ban cũng trói t.h.ả.m thương như .

Rõ ràng trói họ ý thức phòng cao, ném ba ba góc khác để tránh họ giúp cởi trói.

"Các dám trói ! Phùng lão mềm lòng tha cho các một mạng mà các thật điều, đợi Phùng lão chuyện chắc chắn sẽ tha cho các !

Chẳng qua cũng chỉ là bại tướng tay Phùng lão, các còn gì chứ?!"

Vu Á gân cổ lên hét, nhưng tố chất bao năm vẫn ở đó, mắng mắng cũng chỉ mấy câu , chẳng gì mới mẻ.

Hai lưng về phía bà màn hình giám sát, đàn ông trung niên hói đầu ngoáy tai, thèm để ý.

Mục Chinh cau mày, ông vốn thích yên tĩnh: "Tiểu Đỗ, bịt miệng bà ."

Đỗ T.ử Thông lúc mới dậy, đó trong ánh mắt kinh hãi bài xích của Vu Á, vớ lấy cái giẻ lau gấp vuông vắn bàn nhét miệng bà .

"Ư ư..."

Đỗ T.ử Thông bĩu môi: "Thế yên tĩnh , bà mà còn loạn sẽ nhét tất miệng bà đấy.

À đúng nhắc nhở bà, mấy ngày tất ."

Vừa dứt lời, Vu Á im bặt ngay lập tức, co rúm , Đỗ T.ử Thông như quái vật.

Đỗ T.ử Thông đảo mắt.

Vu Á là kế thừa Phùng Ấn Chi dốc lòng bồi dưỡng, giờ luôn hưởng đãi ngộ nhất, bên cạnh càng là nho nhã lễ độ cung kính thừa.

Đâu từng thấy hành vi thô lỗ kiểu nhét tất mồm , bây giờ trong mắt bà Đỗ T.ử Thông chẳng khác gì lũ quái vật chảy mủ.

Đỗ T.ử Thông trở , liếc hình ảnh bên ngoài phòng viện trưởng đang chiếu màn hình, cái là nhờ Vu Á mở quyền hạn, nhưng cũng chỉ đến đây thôi.

Bởi vì phòng viện trưởng và mấy phòng khác là lãnh địa riêng của Phùng Ấn Chi, lắp cái camera nào.

Bây giờ trong sảnh chật ních , một nửa , còn đều , c.h.ế.t, nhưng ai nấy đều thương.

Méo mồm lác mắt trợn trắng sùi bọt mép đều , xem đ.á.n.h nhẹ.

Đỗ T.ử Thông xuýt xoa, đó hỏi: "Thầy ơi, thầy Số 01 đột nhiên trở về, thực sự là để báo thù ?"

Lông mày nhíu chặt của Mục Chinh từng giãn , giờ càng nhíu chặt hơn.

Ông suy nghĩ một lúc, họ chuyện xảy hai ngày nay từ miệng Vu Á và hai nhân viên trực ban.

Phùng Ấn Chi mai phục Khương Thăng Nguyệt thành thất bại nữa, đ.á.n.h đến tận cửa.

Mục Chinh: "Thầy cũng đang nghĩ vấn đề , Số 01 năm xưa do chính mắt Phùng Ấn Chi giám sát tiêu hủy đóng dấu, giờ đột nhiên xuất hiện liệu là âm mưu .

và Phùng Ấn Chi quả thực thâm thù đại hận, nhưng thầy đang nghĩ, một vật thí nghiệm dung hợp gen tang thi...

Thực sự sẽ tình cảm với Tiểu Khương và A Vân ? Sẽ vì họ mà báo thù?"

Đỗ T.ử Thông vỗ cái bụng phệ, tặc lưỡi: "Điều thầy nghi ngờ cũng chính là điều em nghĩ.

Số 01 bây giờ vẻ yếu ớt như lúc đầu, cũng đứa bé bao năm qua trải qua những gì, đúng là kỳ tích.

năm đó cô chắc chắn đ.á.n.h tráo, chuyện mà ngay cả thầy cũng , thì chắc là do vợ chồng Khương .

Tuyền Lê

Họ thực lòng thương đứa bé ."

Mục Chinh lắc đầu: "Lúc đó họ canh giữ chặt chẽ, bản còn huống chi mang theo đứa bé.

Thầy nhớ rõ, lúc đó họ như biến thành khác , cãi ầm ĩ với Phùng Ấn Chi, thậm chí giống như..."

Giống như mấy bà hàng tôm hàng cá ngoài chợ.

Mục Chinh ngại , dù cũng là học trò yêu quý, giờ hình dung thế cứ thấy sai sai, nhưng ông cũng tìm từ nào thích hợp hơn.

Đỗ T.ử Thông gượng.

Mục Chinh tiếp: "Khụ, cho nên chắc chắn giúp họ, hành vi khác thường của họ là để ngầm che mắt cho ai đó, đ.á.n.h tráo Số 01.

Lúc đó thầy cảm thấy hai họ lạ, nhưng nghĩ đến điểm .

Nói cũng , hẳn tất cả chuyện, bao gồm cả những chuyện thầy cũng ."

Đỗ T.ử Thông đảo mắt, động tác vỗ bụng khựng , chợt vỡ lẽ: "Minh Phong! Chắc chắn là Minh Phong!

Ngoài trong viện nghiên cứu chúng sẽ ai sẵn lòng mạo hiểm lớn như giúp họ chuyện .

Lúc đó Phùng ch.ó điên quả thực là mất hết nhân tính, kết cục của những kẻ đắc tội đều thảm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-887.html.]

Em chỉ thể nghĩ đến , nhưng giờ nhát như cáy bo bo giữ , thực sự bản lĩnh ?"

Mục Chinh giả vờ thấy cách gọi Phùng ch.ó điên của Đỗ T.ử Thông dành cho Phùng Ấn Chi.

Nếu là thời còn trẻ ông chắc chắn sẽ mắng, đừng dùng ngôn từ x.úc p.hạ.m để gọi khác, dù là kẻ thù và đối thủ của .

xét đến những trải nghiệm bao năm qua của và những chuyện thương thiên hại lý Phùng Ấn Chi , trong lòng ông ngầm cảm thấy hả hê.

"Chúng thể thói quen qua khe cửa, Tiểu Phong chỉ là thích tranh giành, đến đây chẳng lẽ chuyện A Vân đầu quân cho Phùng Ấn Chi cũng là kế hoạch của họ?

Vậy Tiểu Khương thì ? Có khi nào căn bản c.h.ế.t!"

Nghĩ đến đây Mục Chinh kích động.

Ông lớn tuổi , con cháu vãn bối ông yêu thương đa phần bao năm qua đều Phùng Ấn Chi lôi kéo, những chuyện trái với lương tâm đạo đức cùng , ông nản lòng thoái chí.

Chỉ còn mấy , sự mất tích của Khương Trừng năm đó ai cũng bảo c.h.ế.t , nửa đêm ông mơ cũng tỉnh, còn Ôn Như Vân đầu gia nhập đội ngũ của Phùng Ấn Chi càng khiến ông đau lòng tuyệt vọng.

Vừa ông xem camera giám sát, phát hiện Ôn Như Vân trong đội ngũ của Khương Thăng Nguyệt.

Mục Chinh mím đôi môi khô khốc: " tất cả chỉ là phỏng đoán của chúng , Số 01 là địch bạn thể kết luận bừa bãi.

thể tìm đến đây mà tổn hại gì, giao đấu với Phùng Ấn Chi bao nhiêu từng thất bại đủ để chứng minh năng lực và tâm trí của cô .

Chúng thể coi thường cô , thu phục thế lực bành trướng cực nhanh, lẽ A Vân cũng che mắt.

Mục đích của cô là gì chúng còn xác nhận rõ ràng mới tính bước tiếp theo.

Sắp hai mươi năm , thầy còn nhiều thời gian nữa, đây là cơ hội duy nhất của chúng .

Phùng Ấn Chi thể giữ , quan điểm và phương thức của đều quá khích, chính là tai họa!

Nếu Số 01 cũng cùng suy nghĩ với , hai đạt hợp tác, thì thế giới coi như xong..."

Đỗ T.ử Thông nghiêng đầu Mục Chinh, thầy luôn kiên nghị nghiêm túc nay tóc hoa râm dáng gầy gò, quần áo rộng thùng thình , còn vẻ phong độ năm xưa.

Ông già .

Đỗ T.ử Thông nén sự chua xót trong lòng, đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "Thầy ơi, Minh Phong ?

Mãi thấy , theo phỏng đoán của chúng thì giờ đáng lẽ tìm chị Vân chứ, ?"

Mục Chinh sững sờ.

, Minh Phong ?

Họ lật tung hơn năm trăm cái camera giám sát của cả viện nghiên cứu, mắt sắp lòi , mới thấy Minh Phong gần như biến thành rừng trong màn hình ngục nước.

Minh Phong cảm thấy ý thức của đang lơ lửng giữa trung, ông hình như c.h.ế.t như .

Những ngày tháng trong ngục nước khiến ông thường xuyên sinh ảo giác, mắt luôn hiện lên hình ảnh Khương Trừng, Ôn Như Vân và Viện nghiên cứu Thanh Đức mạt thế.

Lúc đó thầy Mục và Phùng Ấn Chi đến mức , tuy luôn công kích dự án nghiên cứu mới của đối phương, nhưng dù vẫn còn tình nghĩa bạn học đồng nghiệp bao năm.

Trước mặt thầy nghiêm khắc Khương Trừng và Ôn Như Vân chắn, ông cũng cần nhất, cuộc sống tiêu d.a.o tự tại.

Tuy luôn so sánh ông với hai họ nhưng giữa họ đều hiểu , từng xích mích.

Đó là thời gian vui vẻ nhất của ông.

Những ngày tháng trong ngục nước nhàm chán, nhiều ông là cứ thế chìm xuống đáy nước cho , cái tương lai ch.ó má gì đó ông quan tâm nữa.

Mệt quá .

mỗi khi cơ thể ông trượt xuống, cái yếu đuối một sức mạnh vô hình đè xuống, để hy vọng sống một nữa chiếm lĩnh lý trí.

Ông ông còn việc xong, ông để đứa con duy nhất của Trừng T.ử và A Vân đến đây mạo hiểm, ông đúng là mụ mị đầu óc .

đây là hy vọng duy nhất của ông.

Minh Phong bây giờ mong chờ hối hận, sợ khiến Khương Thăng Nguyệt mất mạng, kìm mong mỏi nhỡ thì ?

Khương Thăng Nguyệt là một kỳ tích, nhỡ con bé thành công thì ?

Ông thực sự, nhớ nhớ Trừng T.ử và A Vân.

Bao nhiêu năm qua chỉ một ông, tuy cô độc gánh chịu sự chế giễu của , nhưng ông bao giờ để tâm.

Mỗi ông nghĩ đến Trừng T.ử và A Vân vẫn còn ở trong băng là tim ông đau thắt vì khó chịu, họ lạnh bao.

Ông thật nhu nhược, nếu bây giờ là Trừng T.ử hoặc A Vân, chắc chắn sẽ vô dụng như ông nhỉ...

"Minh Phong!"

Loading...