Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 885

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 12:43:28
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thăng Nguyệt nhận thấy truy đuổi họ ngày càng đông.

Bên trong viện nghiên cứu như vẫn ở thời bình mạt thế, điện năng dồi dào, nhiệt độ thích hợp và khí trong lành, nhiều thiết đây thường thấy, tốn kém ít.

Cộp cộp cộp! Tiếng bước chân hỗn loạn.

"Bắt lấy chúng! Không cần giữ mạng!"

"Nhanh lên nhanh lên!"

Toàn bộ nhân viên phụ trách an ninh của viện nghiên cứu đều theo chỉ huy dồn về tầng hai nơi Khương Thăng Nguyệt đang ở, mấy lối đều chật ních .

Chu Càn rút thanh trường đao lưng, tháo lớp vải bọc, trầm giọng hỏi: "Đại ca, bản đồ, chúng thế nào?"

Khương Thăng Nguyệt liếc camera ở góc khuất, nhớ đến thông tin thu thập : "Phùng Ấn Chi ở tầng cao nhất."

Chu Càn vung đao lớn, áp lực trong sảnh tròn nhỏ tăng vọt, đám đang lao về phía họ như đeo đá chân, nhấc chân cũng khó khăn.

Hắn học điệu nham hiểm của vai phản diện: "Được đại ca, cô cứ xem !"

Khương Thăng Nguyệt đầy nghi hoặc: "Nhìn cái gì? Anh định đ.á.n.h với bọn họ thật ?"

Chu Càn ngẩn : "Ơ, thế thì tìm lão già ?"

Khương Thăng Nguyệt ghét bỏ thu hồi tầm mắt: "Đại ca của thể đưa từ bên ngoài thẳng đây, còn cần đ.á.n.h từng tầng một lên ?

Mệt c.h.ế.t mất."

"Hít... ừ nhỉ! Xem cái đầu ! Nhất thời thích ứng kịp haha..."

Đám đối diện đang đỏ mặt tía tai tìm cách thoát , năng lượng đang ngưng tụ, đột nhiên cảm thấy chân nhẹ bẫng.

Cơ thể đang dùng sức giãy giụa nhất thời phản ứng kịp, ngã dúi dụi .

"Vãi! Mày đường chút ! Suýt đ.á.n.h tao !"

"Đừng lảm nhảm nữa! Người ? Người mất !"

Đâu còn bóng dáng nhóm Khương Thăng Nguyệt nữa, trong chớp mắt cô đến tầng ba .

"Tòa nhà tổng cộng bảy tầng, tầng cao nhất là văn phòng của Phùng Ấn Chi."

Năng lực Khương Thăng Nguyệt nâng cấp, cộng thêm sự hỗ trợ của Phục Hồi, tiếp xúc cơ thể cũng thể dịch chuyển cùng.

Nghĩ kỹ thì, chiêu lúc đ.á.n.h chỉ dùng để chạy trốn, còn thể chuyển dịch kẻ địch chỗ khác!

Khương Thăng Nguyệt đưa lên từng tầng, nghiên cứu dị năng mới.

Dị năng mạnh thật, cô nghĩ phương án.

Năng lượng mạnh mẽ như , cô hiện tại mới chỉ là cấp bốn, nếu lên cao hơn nữa liệu ngày cô thể phục hồi c.h.ế.t ?

Khương Thăng Nguyệt khựng , thế chẳng là tang thi ?

Nghĩ đến đây bỗng thấy lạnh sống lưng.

Khương Thăng Nguyệt đưa lên, đám đuổi kịp, thường là cô lên tầng bọn họ mới đuổi tới nơi.

cảm nhận qua, cả viện nghiên cứu ngoài những nghiên cứu viên trói gà chặt , Dị năng giả thực sự khả năng chiến đấu chỉ vài trăm .

Chắc là sợ những Dị năng giả nảy sinh ý đồ an phận, nhân viên an ninh trong viện nghiên cứu ít hơn cô tưởng.

cấp bậc của những đều tệ, bộ đều cấp ba, cao nhất là cấp bốn.

Đây lẽ là lực lượng chiến đấu đỉnh cao nhất của cả Thiên Cung, theo Khương Thăng Nguyệt , hiện tại cấp bậc cao nhất trong các căn cứ lớn cũng chỉ là cấp bốn đỉnh phong.

Cô hiện tại đang ở cấp bốn đỉnh phong, cách cấp năm chỉ một lớp màng mỏng như vỏ trứng, chỉ cần vượt qua lớp màng , cô thể vững đỉnh kim tự tháp.

"Mẹ kiếp! Cái đứa dịch chuyển biến thái quá! Vậy mà thể xuyên qua cả một tầng lầu!

Chúng đuổi theo thế mà kịp ?"

Cả đám cứ chạy theo đ.í.t Khương Thăng Nguyệt, đến cái bóng cũng sờ , bên chỉ huy truyền tin đến mắng xối xả chê họ chậm chạp.

"Thế bắt nạt quá đáng ? Vào đây đều là Dị năng giả chiến lực cao nhất năng lực hiếm , thể so với hệ Tốc độ chỉ hai cái chân là hữu dụng chứ?"

"Thôi thôi, nhanh lên ! Bà nội nó mệt c.h.ế.t ông !"

Trong phòng điều khiển tổng, Vu Á hành vi dắt mũi như dắt ch.ó của Khương Thăng Nguyệt màn hình mà tức đến giật cả thái dương.

giật lấy micro nén giận: "Bọn chúng lên tầng cao nhất! mở quyền hạn cho các thang máy thẳng lên tầng thượng!

Nhất định bảo vệ Phùng lão!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-885.html.]

Nhân viên trung tâm an ninh đang ở tầng bốn lập tức đầu lao thẳng về phía thang máy.

Khương Thăng Nguyệt tự nhiên cảm nhận hướng di chuyển của kẻ truy đuổi phía đổi, đoán ngay ý đồ đối phương.

Cô nhếch môi , chắc là chỉ huy cũng chọc tức đến mụ mị đầu óc, lúc mới nghĩ thể chặn đầu ở đích đến.

Sử dụng dị năng dịch chuyển từng tầng, Khương Thăng Nguyệt ác ý cố tình dừng một giây ở mỗi tầng, đó nhướng mày với cái camera rõ nhất.

, Phùng Ấn Chi chắc chắn đang xem.

Trong căn phòng trắng tinh, bàn tay Phùng Ấn Chi đặt tay vịn xe lăn siết chặt, vài nếp nhăn cũng vì dùng sức quá mạnh mà giãn .

Ông chằm chằm nụ khiêu khích của Khương Thăng Nguyệt màn hình, một giọt mồ hôi lạnh từ trán từ từ chảy xuống, theo nếp nhăn chảy mắt.

Lúc ông mới phản ứng đưa tay lau .

"Khương Thăng Nguyệt..."

Bóng dáng nhóm Khương Thăng Nguyệt lướt nhanh qua camera các tầng, gằn ép sát ông từng bước.

Ung dung như đang đùa giỡn con mồi.

Khóe môi Phùng Ấn Chi mím chặt, mặt lộ vẻ trầm già dặn, dường như hạ quyết tâm nào đó, nỗi hoảng sợ như ảo giác tan biến.

Bên ngoài phòng viện trưởng tập trung nhiều , ai nấy đều xoa tay mài chưởng, một mặt thậm chí còn lộ vẻ tàn nhẫn nóng lòng thử.

Bị Khương Thăng Nguyệt khiêu khích đùa giỡn đương nhiên họ báo thù.

Vừa vững, nhóm Khương Thăng Nguyệt trong nháy mắt tiếp theo xuất hiện ngay giữa sảnh rộng.

Tầng bảy là gian riêng của Phùng Ấn Chi, quyền hạn cực cao, ngày thường ngoài Vu Á thể , những còn đều Phùng Ấn Chi cho phép mới thể đến tầng .

Những cấm chế ở các lối rõ ràng tác dụng gì với Khương Thăng Nguyệt - trực tiếp 'xuyên tường' mà qua.

Tầng chỉ năm phòng, xếp theo hình vòng cung, phòng ở giữa biển "Phòng Viện trưởng", chính là văn phòng của Phùng Ấn Chi.

Mấy phòng khác biển hiệu, nhưng cũng đều là lãnh địa riêng của ông .

Khương Thăng Nguyệt hờ hững liếc đám Dị năng giả đang trong tư thế sẵn sàng đối diện, trong ánh mắt nghi hoặc của đối phương, cô vươn vai, động tác khởi động.

Từ khi phục hồi gen, áp lực trong lòng cô giảm đáng kể, như thể chỉ cần cô , cả thế giới đều trong tay cô.

Sức lực trong như dùng mãi hết.

Từng tế bào như đang gào thét: Xả giận! Chiến đấu!

Cổ Khương Thăng Nguyệt kêu răng rắc, đó cô nở nụ rạng rỡ với , rõ ràng là khuôn mặt tinh xảo lạnh lùng, lên càng .

khiến rùng vô cớ.

Tuyền Lê

Mấy : "Trông xinh thế mà đầu óc vấn đề, đến lúc lập công !

Lát nữa ai tranh với tao!"

"Nói láo, nhất định là của tao!"

Năng lượng các Dị năng giả hỗn tạp, tuy Khương Thăng Nguyệt đùa giỡn chút chật vật, nhưng lúc nghiêm túc lên khí thế kinh , tùy tiện xách một cũng thể thủ lĩnh căn cứ cỡ trung.

Huống hồ là năng lượng của cả trăm tụ ?

Cuộc chiến sắp nổ .

Trên mặt Khương Thăng Nguyệt vẫn giữ nụ rạng rỡ: "Phùng Ấn Chi keo kiệt thật, đến một khẩu s.ú.n.g cũng cho các ."

Đám Dị năng giả: ...?

Bên cạnh Khương Thăng Nguyệt trong nháy mắt hiện hàng loạt s.ú.n.g trường lơ lửng xếp hàng, qua là chất lượng thượng hạng, trông giống trọc phú.

Nhóm Chu Càn hề hề, mỗi xách một khẩu.

"Có nếm thử mùi vị l.ự.u đ.ạ.n ?"

Tất cả trong viện nghiên cứu đều nhận thông báo lập tức trở về phòng, phép ngoài khi lệnh.

Một căn phòng ở tầng năm, bài trí đơn giản, chỉ một chiếc giường đơn, bên cạnh là bàn việc và giá sách.

Một ông lão tóc hoa râm dáng gầy gò ghế bàn việc, cầm cuốn sách lẳng lặng , trong phòng chỉ tiếng lật sách sột soạt.

Đột nhiên cửa phòng lưng ông vang lên tiếng động nhỏ, một đàn ông trung niên hói đầu bước , chạy nhanh vài bước vẻ mặt kích động.

"Thầy Mục! Em nhận tin, thầy kẻ xâm nhập là ai ?

Là vật thí nghiệm Số 01 năm xưa Phùng Ấn Chi trộm gen của Khương chị Vân tạo ! Nó đ.á.n.h đến tầng thượng !

trở về!"

Mục Chinh như điểm huyệt, cuốn sách tay rơi bộp xuống bàn, ông bật dậy, nắm lấy cánh tay đàn ông hói đầu hỏi nhỏ: "Cậu ai đến?!"

Loading...