Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 881

Cập nhật lúc: 2025-11-25 11:57:38
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A Diên thấy Khương Thăng Nguyệt gì nữa, đầu cô, phát hiện đối phương đang... ngẩn ngơ?

Khương Thăng Nguyệt màn hình hiển thị phía , nhưng ánh mắt tiêu điểm.

Bởi vì mặt cô đang lơ lửng một bảng điều khiển hệ thống mà ngoài thể thấy.

Điểm tích lũy: 880.867!

Trước khi mua tàu ngầm, điểm tích lũy chỉ còn thiếu một chút là tròn một triệu, nhưng tàu ngầm là thứ thể thiếu, cuối cùng cô vẫn quyết định vung tay chi hai mươi chín vạn!

Trong thời gian họ lặn xuống biển sâu, điểm tích lũy tăng lên một đoạn, rõ ràng là các cư dân của cô vẫn đang cần cù việc chăm chỉ.

Khương Thăng Nguyệt đang suy nghĩ một vấn đề, thế nào để kiếm hai mươi vạn... điểm tích lũy trong vòng ba phút.

Trong mắt A Diên thì cô đang ngẩn ngơ, và dường như còn ngẩn ngơ nghiêm túc.

Khương Thăng Nguyệt cân nhắc kỹ lưỡng lợi hại xong liền nghiến răng, quyết định tay với thứ giá trị nhất hiện tại.

‘Đổi tinh hạch cấp năm!’

Ting tinh!

Tiếng điểm tích lũy về tài khoản vang lên vui tai, Khương Thăng Nguyệt dùng một viên tinh hạch cấp cao hiếm đổi lấy hai mươi vạn điểm tích lũy.

Không nhiều ít, đủ.

Khương Thăng Nguyệt thực cũng thể chọn lệnh cho tất cả cư dân c.h.é.m tang thi, nhưng hành vi hiệu quả cao.

trong mười vạn cư dân cũng một bộ phận là thiếu niên và già, cùng một thể chất yếu kém, lùa ngoài c.h.ế.t một mớ thì đáng.

Hơn nữa hai mươi vạn con nhỏ, tổ chức phân công quá phiền phức, loay hoay mấy tiếng đồng hồ là hết thời gian, cô hiện tại nhiều thời gian như .

Khương Thăng Nguyệt chằm chằm dư điểm tích lũy, đây chính là giang sơn cô thắt lưng buộc bụng cả năm trời mới đ.á.n.h hạ đó!

Chọn Thuốc phục hồi gen cao cấp lưu trong mục yêu thích bảng điều khiển, đổi!

Một ống kim loại to bằng lòng bàn tay xuất hiện trong tay, thể tích tuy nhỏ nhưng trọng lượng nhẹ, cảm giác nặng trĩu.

Cái sự nặng trĩu là công sức một năm của cô đấy, một triệu điểm tích lũy lận!

Khương Thăng Nguyệt chút kích động, nguyện vọng cô mong mỏi suốt hai kiếp hôm nay, , là ngay bây giờ! Sắp thành hiện thực !

Cô cũng khi gen phục hồi thì sẽ biến thành cái dạng gì.

Chắc đến mức biến thành Siêu Saiyan nhỉ?

Ừm... Khương Thăng Nguyệt trầm ngâm, cũng khó lắm nha.

A Diên chú ý thấy tay cô thêm đồ vật, hỏi: “Đây là?”

“Thuốc phục hồi gen.”

A Diên ngẩn , phản ứng : “Khiếm khuyết gen con là dựa nó để phục hồi?”

Khương Thăng Nguyệt gật đầu.

A Diên ống kim loại bình thường gì lạ vài , vô cùng cảm thán, vấn đề gen Khương Thăng Nguyệt nghiêm trọng, nếu cách phục hồi thì năm xưa Phùng Ấn Chi khởi động quy trình tiêu hủy.

Không ngờ Khương Thăng Nguyệt tự tìm lối thoát.

Chu Càn ngủ, vẫn luôn hấp thụ tinh hạch coi màn hình hiển thị như chương trình tivi.

Lúc chú ý động tĩnh của Khương Thăng Nguyệt, theo bản năng qua, đó trong lòng run lên một cái.

Nhớ thứ trông quen quen: “Đại ca, đây là cái cô dùng ?”

Khương Thăng Nguyệt nhướng mày: “Ừ, cao cấp hơn và đắt hơn cái đó.”

Chu Càn hiểu đắt nghĩa là gì, nhưng Khương Thăng Nguyệt dùng thứ là trong trận công thành, lúc đó cô hôn mê suốt ba ngày!

“Đại ca, thế ... kịp ?

Chúng còn mấy tiếng nữa là đến Viện nghiên cứu biển sâu .”

Khương Thăng Nguyệt tung hứng ống kim loại khá nặng trong tay vài cái, tùy ý như thể một triệu điểm tích lũy mua thứ của cô .

“Lần sẽ lâu , hơn nữa chắc chắn kịp.”

Chu Càn nghi hoặc cô.

Khương Thăng Nguyệt nhếch môi , thời gian tác dụng của t.h.u.ố.c phục hồi mỗi đều rút ngắn , tin rằng cũng ngoại lệ.

để đảm bảo an , cô còn một lá bài dùng, dùng bây giờ thực phí phạm của trời, nhưng nguyên tắc của cô là lúc cần thận trọng thì thận trọng, lúc cần ngông cuồng thì ngông cuồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-881.html.]

“Tiểu Giai, giao cho cô một nhiệm vụ.”

Lưu Giai dụi mắt, chút mơ màng, cảm giác bí bách trong tàu ngầm khiến cô vẫn luôn thoải mái lắm.

Cô hỏi với giọng lâng lâng: “Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì thế Thành chủ?”

Đợi Khương Thăng Nguyệt giải thích tình hình xong, chỉ Lưu Giai ngớ , mà mấy khác cũng ngớ luôn.

Lưu Giai lắp bắp: “Thành... Thành chủ... ý cô là bảo dùng dị năng lên khi cô uống thứ ?”

Khương Thăng Nguyệt thản nhiên gật đầu: “ .”

Diệp Lan Nhân cũng từng trải qua việc Khương Thăng Nguyệt dùng t.h.u.ố.c phục hồi gen trung cấp, chỉ là đó cô uống cái gì.

Giờ thì .

Anh ngược lộ vẻ phản đối, chỉ hỏi: “Thành chủ cô chắc chắn thể tỉnh thời điểm thích hợp chứ?”

Khương Thăng Nguyệt rũ mắt ống kim loại trong tay, theo lý mà cần gấp gáp như , nhưng cô yên tâm.

Lần nếu tiêu diệt Thiên Cung, phía còn rắc rối gì, mấy tên quái nhân nghiên cứu tên biến thái hơn tên .

Cô và cư dân của cô đều là lương thiện bụng, đạo lý ngày ngày đề phòng biến thái chứ.

Viện nghiên cứu biển sâu chừng thứ gì, chỉ phục hồi gen mới mang cho cô cảm giác an .

Cô lờ mờ nhận sự gấp gáp của là sự lo lắng, con khi đối mặt với mục tiêu sắp đạt càng đến gần càng dễ chùn bước, đang sợ điều gì, nhưng luôn mang theo chút nhút nhát.

Nhút nhát?

Khương Thăng Nguyệt lặng lẽ nhếch mép, đợi cô giẫm nát đầu ch.ó của Phùng Ấn Chi chân thì chấp niệm hai kiếp của cô sẽ tan biến hết.

Nguồn gốc bất hạnh kiếp của cô chính là ông .

Ngửa đầu, chất lỏng lạnh lẽo trôi qua cổ họng.

“Tiểu Giai, bắt đầu .” Cô liếc nhóm Chu Càn, Diệp Lan Nhân, ngoại trừ Diệp Lan Nhân vẻ mặt bình thản thì những còn ít nhiều đều mang theo chút lo lắng.

“Yên tâm, lỡ tỉnh thì trông cậy giáo sư Lan.”

Diệp Lan Nhân cạn lời nắm chặt tay, cứ cái kiểu như "đợi xong vụ sẽ rửa tay gác kiếm" cái lúc căng thẳng thế ?

Khương Thăng Nguyệt để cho một nụ , giây tiếp theo đầu nghiêng sang một bên chìm giấc ngủ.

Dị năng của Lưu Giai lặng lẽ khởi động, ngoài Diệp Lan Nhân cảm nhận tinh thần nhạy bén nhận trong khoảnh khắc, những khác đều phát hiện.

Giọng cô khàn: “Chúng nên đưa Thành chủ giường phía ngủ ?”

Diệp Lan Nhân lắc đầu: “Không cần, để cô ở đây , lỡ xảy tình huống bất ngờ tiện cho bảo vệ.

Giường phía an và thuận tiện bằng ở đây.”

Lưu Giai gật đầu.

Chu Ỷ Mộng xuống lưng Khương Thăng Nguyệt, như một tòa tháp lặng lẽ bảo vệ.

Lục Mao màn hình hiển thị, một màu đen kịt, san hô cá nhỏ xinh mộng mơ, sinh vật nước bí ẩn, chỉ từng đoàn bóng đen khổng lồ lướt qua nhanh chóng, và những thứ nhe nanh múa vuốt là gì.

Chiếc tàu ngầm khổng lồ lúc biển sâu nhỏ bé đến .

Khương Thăng Nguyệt mất ý thức, ở trong môi trường , theo bản năng chút lo lắng, kìm hỏi: “Giáo sư Lan, đại ca của chắc chắn sẽ tỉnh kịp thời đúng ?”

Diệp Lan Nhân nở nụ dịu dàng, ánh đèn sợi đốt chiếu lên làn da trắng ngần của , giống như pho tượng Bồ Tát bằng ngọc trắng đang mỉm .

“Đừng lo, Thành chủ bao giờ chuyện nắm chắc.

thì vẻ luôn dạo chơi bên bờ vực cái c.h.ế.t những chuyện khiến thót tim, nhưng cô bao giờ khiến thất vọng ?”

Lục Mao gật đầu thật mạnh, vẻ mặt nghiêm túc, tăng tốc độ hấp thụ tinh hạch.

Trong khoang trở nên yên tĩnh, ai nấy đều bận việc riêng thỉnh thoảng liếc khuôn mặt đang ngủ say của Khương Thăng Nguyệt.

Thời gian trôi trong bóng tối, cái đầu to tò mò của Chu Càn chen bên cạnh Võ Tắc Xuyên, hai chằm chằm bản đồ lộ trình màn hình.

“A Xuyên, chúng sắp đến nơi ?”

Võ Tắc Xuyên lạnh lùng đẩy cái đầu đang ghé sát của , trả lời: “Khoảng hai tiếng nữa.

Tuyền Lê

Mật độ sinh vật biến dị xung quanh chúng tăng cao .”

Diệp Lan Nhân vẫn luôn theo dõi màn hình hiển thị, dù hình ảnh mờ nhạt tầm chỉ ba mét, nhưng thể phán đoán qua những bóng đen lướt qua rằng Võ Tắc Xuyên đúng.

Sinh vật biến dị đang gia tăng.

Loading...