Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 880
Cập nhật lúc: 2025-11-25 11:22:31
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Căn phòng trắng tinh bừa bộn, mảnh sứ trắng bóng vỡ vụn khắp nơi, vài mảnh còn đang khẽ rung.
Vu Á vẻ mặt kinh ngạc, bà chỉ từng thấy Phùng lão nổi trận lôi đình như khi đối mặt với sự quậy phá của Khương Trừng và Ôn Như Vân mười mấy năm , đó ông luôn giữ vẻ ung dung tự tại.
Sau bao nhiêu năm, Phùng Ấn Chi vì Khương Thăng Nguyệt mà đập vỡ bộ ấm chén yêu thích nhất, khả năng chọc tức khác của gia đình đúng là cha truyền con nối.
“Phùng lão, ngài bớt giận.
Khương Thăng Nguyệt nhận chúng vì sử dụng cơ thể cô nên sẽ thực sự hại cô , bây giờ cô ngược đang lợi dụng điểm để kiềm chế chúng .
Lần tính là thua, chỉ trách Khương Thăng Nguyệt quá xảo quyệt.
Nếu chúng tay tàn độc thì giờ cô biến thành vũng nước xác c.h.ế.t .”
Trong mắt Phùng lão lóe lên tia lạnh lẽo, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt ho khan vài tiếng.
“Khụ khụ... thua là thua, Khương Thăng Nguyệt là một con điên!
chỉ phong tỏa khả năng dịch chuyển gian của nó, giữ lĩnh vực gian chính là để nó tự bảo vệ .
Kết quả nó thì , mà còn bảo vệ cho cái con nhân bản !
tính toán, với năng lượng gian hiện tại của nó, cho dù bảo vệ cả hai , chỉ cần nó ngoan ngoãn im, thể chống đỡ đến khi chúng đưa nó .
Kết quả nó dám lấy tinh hạch!
Tuy là quái vật cấp năm tổng hợp, nhưng khả năng tấn công và phòng thủ ở tinh hạch đều cực mạnh, nó mà liều c.h.ế.t cũng đoạt lấy tinh hạch!
là con điên!
Cô xem nó tự thiêu thành cái dạng gì kìa! Thế thì mất bao nhiêu tế bào và m.á.u thịt khỏe mạnh chứ?!”
Phùng Ấn Chi hiện giờ chỉ coi Khương Thăng Nguyệt là vật liệu thí nghiệm quý giá , khi ông nghiên cứu triệt để thì Khương Thăng Nguyệt tuyệt đối c.h.ế.t!
Vu Á mặc kệ mảnh sứ vỡ đất, lấy một bộ ấm chén khác pha bưng cho Phùng Ấn Chi.
“Phùng lão đừng nóng giận, nhất định bảo trọng cơ thể, chúng vẫn còn cơ hội.
Chỉ cần Khương Thăng Nguyệt, kế hoạch trường sinh của chúng thể thực hiện sớm hơn , ngài đừng tự tức c.h.ế.t.”
Ánh mắt Phùng Ấn Chi tập trung tách , tách cũng giống như Thiên Cung và Viện nghiên cứu biển sâu, gọn trong lòng bàn tay ông .
nếu ông cầm chắc, chạm một cái, tách vỡ tan, ông sẽ chẳng còn gì cả.
“Bắt Khương Thăng Nguyệt? Lần chúng xuất động quái vật cấp năm, chẳng lẽ là cấp sáu? Cấp bảy?
Cấp năm tiêu tốn hơn một nửa tài nguyên của chúng , chuỗi gen dung hợp cơ bản thì những thứ chẳng qua chỉ là phế phẩm thí nghiệm, bằng một phần trăm của Khương Thăng Nguyệt!
Hơn nữa, cô thực sự nghĩ chúng còn nhiều thời gian và cơ hội như ?”
Động tác tay Vu Á khựng , hiểu lắm ý của Phùng Ấn Chi.
“Ý Phùng lão là...”
Màn hình sự điều khiển của Phùng Ấn Chi chuyển sang một vùng biển xám xịt.
Từ mạt thế, vùng biển vốn xanh thẳm bí ẩn lấp lánh sóng nước , như phai màu trở thành màu xám đục ngầu như nước bùn.
Trên màn hình là những con sóng cuộn trào, mặt biển lờ mờ những bóng đen lướt qua.
Ánh mắt ông xa xăm như xuyên qua màn hình thấy viện nghiên cứu của mặt biển.
“Bên cạnh Khương Thăng Nguyệt Dị năng giả hệ chữa trị, vết thương sẽ nhanh chóng lành .
Cộng thêm sự tồn tại của Y039, nó ký ức của Ôn Như Vân.
Giờ xem thực sự nuôi một con ch.ó , con ch.ó tư tưởng riêng, c.ắ.n một cái.
Điều hối hận nhất chính là lúc đầu nên sàng lọc ký ức của Ôn Như Vân mới truyền cho nó, những chuyện nó bây giờ còn nhiều hơn cả bản Ôn Như Vân.
Khương Thăng Nguyệt nó, tất nhiên cũng vị trí cụ thể của Viện nghiên cứu biển sâu.
Chúng nhất nên chuẩn sớm.”
Vu Á chút dám tin.
Bao nhiêu năm qua, Viện nghiên cứu biển sâu từ con tàu biển ban đầu dần phát triển thành bộ dạng như ngày hôm nay, tuyệt đối là sự tồn tại khiến trợn mắt há mồm.
Nếu ở đây còn an , thì thế giới chẳng còn nơi nào an nữa.
Khương Thăng Nguyệt mà thể ép Phùng lão đến bước đường !
Vu Á cẩn trọng thăm dò: “Phùng lão, lùi một vạn bước mà chúng đang ở biển sâu ngàn mét, Khương Thăng Nguyệt dù bản lĩnh thông thiên cũng thể đến đây.
Chúng thực sự cần cẩn thận như ?”
Bà cảm thấy Phùng lão thần hồn nát thần tính .
cũng thể thông cảm, dù họ thất bại vô tay Khương Thăng Nguyệt, còn tổn thất một con quái vật cấp năm.
Bà cũng cảm thấy Khương Thăng Nguyệt khó chơi, nhưng cuộc sống thiên chi kiêu t.ử từ nhỏ khiến bà hiểu sự lùi bước của Phùng lão.
Phùng lão sâu mắt Vu Á, ông đương nhiên Vu Á đang nghĩ gì, nhưng một chuyện ông thể giải thích.
Chính ông cũng cảm thấy kinh ngạc nỗi sợ hãi lan tỏa từ tận đáy lòng .
Vu Á ánh mắt Phùng Ấn Chi khóa chặt, cuối cùng kìm cúi đầu , đối phương chậm rãi mở miệng: “Khởi động chế độ phòng thủ của viện nghiên cứu, bảo trong phòng giám sát tỉnh táo lên một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-880.html.]
Đánh thức quái vật ở vành đai ngoài viện nghiên cứu, hy vọng sẽ cần dùng đến...”
Vu Á lúc thực sự kinh ngạc, ngờ Phùng lão đề phòng đến mức .
Viện nghiên cứu biển sâu thành lập đến nay, duy nhất chế độ phòng thủ kích hoạt là để ngăn chặn cuộc tấn công bạo loạn của hàng vạn thú biến dị, nay chỉ để đề phòng Khương Thăng Nguyệt...
Bà thể hiểu quyết sách của Phùng Ấn Chi, nhưng thể nghi ngờ và phản kháng: “Vâng.”
Nhóm Khương Thăng Nguyệt nhốt trong tàu ngầm cảm nhận thời gian trôi qua.
Tàu ngầm cửa sổ, nhưng bên ngoài đặt thiết quan sát, thể truyền hình ảnh lên màn hình hiển thị bên trong.
Giống như chiếc tivi gắn trong khoang, chỉ khác là chiếu chương trình khám phá biển sâu.
Lúc đầu còn hào hứng ngắm các loài thú biến dị chớp mắt, nhưng hai tiếng trôi qua, những con vật xí thú vị đến mấy xem mãi cũng chán.
Mấy bàn luân phiên lên giường nghỉ ngơi, thời gian trôi qua càng lâu đồng nghĩa với việc họ càng đến gần mục tiêu, càng dưỡng sức thật .
Khương Thăng Nguyệt nhắm mắt chợp mắt ghế hai tiếng, trong môi trường đầy rẫy nguy hiểm, với tư cách là đội trưởng cô ngủ .
Hơn nữa cô còn nhiều chuyện suy nghĩ, trong đầu rối như tơ vò.
Lúc thì nụ của Ôn Như Vân, lúc thì cư dân thành Nguyệt Lạc, lúc đột nhiên nhớ về chuyện kiếp .
Cô dứt khoát mở mắt màn hình hiển thị gắn vách mặt.
Họ đang ở độ sâu ngàn mét biển, một màu đen kịt, nước biển thấy đất liền còn màu xám đục, xuống đến đây là đen.
Giơ tay thấy ngón, môi trường xung quanh dựa ánh sáng của tàu ngầm.
Tàu ngầm di chuyển cực nhanh, biển hề rung lắc, nếu Khương Thăng Nguyệt thấy cảnh vật xung quanh lùi nhanh về phía qua màn hình, cô cảm nhận đang di chuyển.
Thậm chí thể còn tưởng họ vẫn luôn yên tại chỗ.
Tuyền Lê
Đã ngủ , Khương Thăng Nguyệt dứt khoát để mặc suy nghĩ bay bổng: “A Diên, kể thêm cho về cái Viện nghiên cứu biển sâu .”
A Diên ngủ , vì sắp giải cứu Ôn Như Vân và Khương Trừng nên tâm trạng bà d.a.o động, chút buồn ngủ.
Nghe Khương Thăng Nguyệt hỏi, bà theo bản năng trả lời: “Năm đó khi vụ thí nghiệm cơ thể phanh phui, viện nghiên cứu thể trụ ở thành phố Thanh Đức, đối mặt với nguy cơ thể điều tra và đóng cửa viện.
nếu để viện nghiên cứu thì đều xong đời, chuyện Số 0 tất cả đều thoát khỏi liên quan.
Sau đó Phùng Ấn Chi thuyết phục tất cả , ép buộc vài còn sót của phe bảo thủ nhân lúc trời tối bỏ trốn.
Lúc đó Phùng Ấn Chi khá điên cuồng, ngoài những tài liệu mật quan trọng và Số 0 thì mang theo gì cả.
Sau đó trôi dạt qua nhiều nơi, ngụy trang thành viện nghiên cứu tư nhân nhận một dự án thể đưa ánh sáng để kiếm tiền nghiên cứu.
Đã lên con thuyền thì xuống nữa.
Mọi như chuột chạy qua đường đông trốn tây nấp, cũng chính trong giai đoạn hỗn loạn đó, Phùng Ấn Chi đóng băng bố con, tạo thế Ôn Như Vân.
Còn bố con thì dối là mất tích.
Dù nhóm thầy Mục nhận điều bất thường cũng đành bất lực, trứng chọi đá, phe bảo thủ chẳng còn mấy , đấu Phùng Ấn Chi.
Huống hồ lúc đó với phận là vợ Khương Trừng cũng phản bội thầy Mục theo Phùng Ấn Chi, chuyện càng khó giải quyết.
Cuối cùng tung tích của Khương Trừng ai nhắc đến nữa.
Cho đến khi mạt thế bùng nổ, Phùng Ấn Chi đây là cơ hội để lật ngược tình thế , lúc đó chúng ở thành phố Tình Hải mấy năm, vốn dĩ còn định rời , Phùng Ấn Chi đột nhiên quyết định nữa.
Ban đầu chúng kiếm một con tàu chở hàng khổng lồ, chuyển viện nghiên cứu biển.
Lúc đó sinh vật biến dị, biển ngoài sóng gió thì nguy hiểm nào khác.
Hơn nữa thức ăn dồi dào.
Tuy nhiên Phùng Ấn Chi quả thực lo xa, dùng ngôn luận về sự bất t.ử và tiến hóa thu hút nhiều thành lập Thiên Cung bán mạng cho ông .
Qua mấy xây dựng tiêu tốn lượng lớn nhân lực vật lực, cuối cùng Viện nghiên cứu biển sâu đời.
Viện nghiên cứu chìm trong biển sâu, là nơi an nhất.
Dù hận Phùng Ấn Chi, nhưng cũng thừa nhận Viện nghiên cứu biển sâu do ông thiết kế hảo, độ sâu ngàn mét biển, khả năng phòng thủ kinh , sợ các loại sinh vật biến dị biển sâu.
Thậm chí ông còn bảo trì nâng cấp hàng tháng, hề sơ hở.
Đây chính là pháo đài ông xây dựng riêng cho , sự cho phép của ông ai thể .”
Khương Thăng Nguyệt nhíu mày, A Diên chuyện sẽ phóng đại, chắc chắn Viện nghiên cứu biển sâu thực sự còn khó đột phá hơn những gì bà mô tả.
A Diên bổ sung thêm: “Hơn nữa, điều đất liền lâu khi viện nghiên cứu xây xong, nên rõ hiện tại nó hình thái thế nào.
Tóm chỉ thể , khả năng phòng thủ của viện nghiên cứu chắc chắn sẽ mạnh hơn khi .
Bởi vì trong đó nhiều nghiên cứu viên trói gà chặt, bao gồm cả bản ông hai chân liệt khả năng di chuyển, viện nghiên cứu thể là lớp vỏ bảo vệ cuối cùng của ông .”
Khương Thăng Nguyệt gật đầu, hiểu A Diên đang nhắc nhở chủ quan.
Cô suy tư một chút, Phùng Ấn Chi dễ đối phó, ông chắc chắn con rối nhân bản lừa cô bao lâu, cộng thêm việc cô A Diên, ông nhất định đoán hành động tiếp theo của cô chính là Viện nghiên cứu biển sâu.
Cô cũng chuẩn thôi.
Khương Thăng Nguyệt liếc màn hình, đó hiển thị:
Dự kiến thời gian đến đích: 6 giờ 57 phút.