Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 874

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:47:01
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Mao là sát thủ, kiểu chiến đấu tiêu hao liên tục phù hợp với . Ngay từ khi họ bắt đầu dùng s.ú.n.g phun lửa, Diệp Lan Nhân đưa chỉ thị.

Ẩn nấp, tùy cơ ứng biến.

Lục Mao cho rằng đây chính là thời cơ nhất. Cậu quan sát lâu, xác định chỉ hai là Phùng lão và Vu Á, cũng viện binh, mà hai càng chút d.a.o động năng lượng nào.

Mặc dù trong lòng khỏi nghi hoặc, là nhân vật cấp trùm cuối mà chỉ mang theo mỗi trợ lý, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ lạ.

Cậu vẫn luôn chờ thời cơ, dám manh động tay chính là vì e ngại Phùng lão còn chiêu bài gì phía , nhưng giờ d.a.o kề lên cổ đối phương mà mãi vẫn chẳng thấy động tĩnh gì.

Ngũ quan méo mó mặt Phùng lão vẫn khôi phục, giống như cục bột nhào nặn mấy nếp nhăn khó vuốt phẳng.

Khương Thăng Nguyệt lạnh lùng ông chằm chằm, đang nghĩ gì.

Miệng Phùng lão cứng đờ mấp máy: "Đừng tưởng cô thể thoát khỏi sự kiểm soát của , Số 01..."

Phụt!

Vừa dứt lời, từ miệng Phùng lão phun một ngụm máu, Lục Mao còn kịp phản ứng thì ngay đó phụ nữ đang khống chế bằng tay cũng phun một ngụm máu.

Hai co giật vài cái tắt thở.

Lục Mao ngẩn , theo bản năng đưa tay kiểm tra thở của họ. C.h.ế.t .

"Đại ca, họ c.h.ế.t thật , nhưng mà... cứ thế c.h.ế.t luôn á?"

Giọng Lục Mao mang theo chút chắc chắn.

Không chỉ , tất cả mặt đều mang vẻ mặt hoang mang bối rối.

Kịch bản phát triển đúng lắm nhỉ? Là trùm cuối màn, chẳng lẽ ông nên giãy giụa thêm vài cái, tung đòn hiểm gì đó ?

Tự sát, điều phù hợp với thiết lập nhân vật nha!

Chu Càn thu hồi suy nghĩ, hỏi: "Đại ca, nhiệm vụ của chúng thế tính là thành ? câu cuối cùng của lão ý gì?"

Chuyện gì nghĩ thông thì cứ để khác nghĩ.

Khương Thăng Nguyệt mặt lạnh tanh, hề d.a.o động vì cái c.h.ế.t của hai .

Diệp Lan Nhân bước lên kiểm tra.

Khương Thăng Nguyệt đưa tay dùng kiếm cắt bỏ phần đuôi tóc cháy xém nát bươm của , chỉ giữ phần còn khá nguyên vẹn đến ngang vai.

Tiện tay ném mớ tóc vụn , cô đáp: "Ý là nhiệm vụ vẫn kết thúc."

Diệp Lan Nhân kiểm tra nhanh dậy: "Thành chủ đúng, đây chỉ là thể chép.

Chắc mới tạo lâu, do đẩy nhanh tiến độ nên chúng phát triển thiện, thể hiểu là những con rối xác thịt nhưng linh hồn và tư tưởng."

"Người nhân bản! Con rối? Thảo nào cứ thấy biểu cảm mặt lão kỳ kỳ, lúc thì đơ như ma-nơ-canh, lúc thì ngũ quan bay loạn xạ.

Hóa là thế!

Vậy kẻ điều khiển lão là ai?"

Chu Càn đ.ấ.m tay lòng bàn tay còn .

Khương Thăng Nguyệt: "Là Phùng lão thật, đang trốn trong trụ sở chính của viện nghiên cứu điều khiển tất cả. E là lúc lão còn đang đắc ý, còn bây giờ thì...

chắc là bắt đầu chuẩn phương án mới để bắt ."

Lục Mao thu d.a.o , thủ linh hoạt nhảy qua những xúc tu mềm nhũn đất đến bên cạnh cô.

"Đại ca, hiểu, là giả, Phùng lão thật vẫn trốn trong viện nghiên cứu thật?

Vậy nên chỗ cũng là giả ?"

Cậu vốn giỏi suy nghĩ mấy chuyện vòng vo , mắt chớp chớp Khương Thăng Nguyệt chờ cô giải đáp.

Khương Thăng Nguyệt thấy cần thiết giải thích rõ ràng cho , họ là một đội, dù đều là tâm phúc của cô nhưng chặng đường phía sẽ còn nguy hiểm hơn hiện tại.

Nếu kẻ địch chia rẽ mà họ vẫn mù mờ gì, khả năng vì chút chênh lệch thông tin nhỏ nhoi mà đưa quyết định sai lầm, trả giá bằng tính mạng.

"Cái viện nghiên cứu chỉ là đòn tung hỏa mù.

Từ lúc chúng bước , cả tòa nhà toát vẻ bất thường.

Theo lời Trụ Tử, nhiều cư dân từng thấy bên trong ngoài hoạt động, tức là viện nghiên cứu khi chúng đến vẫn sử dụng.

khi thực sự trong, nơi dù là bố cục kết cấu phòng ốc đều cực kỳ phù hợp cho con sinh hoạt, chứ đừng đến thí nghiệm nghiên cứu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-874.html.]

Thiên Cung sớm dự liệu sẽ đến đây, nên bố trí sẵn con quái vật cấp năm, đồng thời tạo giả tượng nơi đây chính là viện nghiên cứu thật.

Đương nhiên, bọn chúng thể chỉ vì , mà cũng thể để đề phòng những kẻ xâm nhập khác.

Trụ sở chính của Thiên Cung ở thành phố Tình Hải, mà Tình Hải chỉ mỗi cái căn cứ , tin tức nếu chúng thì chắc chắn cũng khác .

Tất cả thứ ở đây đều là để che mắt cho trụ sở chính thực sự của Thiên Cung, cho dù may triệt phá thật, thì bọn chúng cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Chẳng qua chỉ là đồ giả ngụy trang mà thôi, bộ tài liệu thí nghiệm và nghiên cứu viên đều ở đây, bọn chúng chẳng tổn thất gì cả.

Tuy nhiên cá nhân cho rằng, viện nghiên cứu đây thực sự chỉ là một tòa nhà bình thường, con quái vật cấp năm là chuẩn riêng cho chúng ."

Mọi mà ngẩn tò te, thảo nào khi trong Khương Thăng Nguyệt và Diệp Lan Nhân chuyện cứ như đ.á.n.h đố, khiến họ như lọt sương mù.

Hóa !

Lúc đó quái vật hiện , bên trong vẫn điện, chắc chắn cũng camera giám sát, để đ.á.n.h rắn động cỏ nên cô mới giải thích với họ.

Khương Thăng Nguyệt tiếp: "Kẻ lãnh đạo cả Thiên Cung dám một dẫn đến đây cũng là đòn tung hỏa mù.

Bất kể đến là chúng kẻ khác, ngoại hình giống hệt Phùng lão c.h.ế.t, chúng cũng khả năng lớn sẽ chấp nhận sự thật , truy cứu sâu hơn.

đó Thiên Cung chịu ảnh hưởng gì, bọn chúng thể tiếp tục lén lút giở trò lưng.

Đánh một đòn chí mạng khi chúng lơ là cảnh giác.

So với việc chọn một kẻ thế mạng, dùng nhân bản giống hệt sẽ dễ kiểm soát hơn và cũng dễ đ.á.n.h lừa khác hơn."

Đột nhiên, Khương Thăng Nguyệt chuyển hướng câu chuyện, về phía Y039 tỉnh từ lúc nào, đang dựa Chu Ỷ Mộng nghỉ ngơi.

"Bà đúng , cũng là thể chép - Ôn Căn cứ trưởng."

Y039 nở nụ nhưng chỉ nhếch mép, toát lên vẻ chua xót khó tả.

Chu Ỷ Mộng cau mày, Chu Càn cảnh giác bà, kết hợp với cuộc trò chuyện trong biệt thự, chợt nhận : "Bà cũng là nhân bản? Nhân bản từ...

Là từ của đại ca?!"

Mấy kinh ngạc chằm chằm bà.

Cơ thể Y039 vẫn còn yếu, nhưng cảm nhận sự căng cứng của Chu Ỷ Mộng, bà mím môi, tự thẳng dậy.

Giây tiếp theo bàn tay to lớn mạnh mẽ của Chu Ỷ Mộng vẫn im lặng đỡ lấy lưng bà.

Y039 khựng , những bên cạnh con đều dịu dàng như , thật quá...

Bà đưa tay vén lọn tóc ướt đẫm tai, thẳng mắt Khương Thăng Nguyệt, ôn hòa : "Phải, là thể chép của con - Ôn Như Vân, Y039, đây là hiệu của .

Tuyền Lê

Năm đó trong cùng một lứa nhân bản, chỉ xảy phản ứng đào thải khi cấy ghép ký ức và sống sót thành công, cho nên cuối cùng chỉ giữ ."

Đây là với Khương Thăng Nguyệt đừng lo lắng, thể chép của đời chỉ còn bà, sẽ thêm giả nào cô bối rối nữa.

Một sống sờ sờ ký ức, linh hồn, gán cho một hiệu lạnh lùng.

Ký ức khiến bà cho rằng là con , đáng lẽ tự do, nhưng thực tế tạo kiểm soát bà như một đồ vật.

Có tư duy của con , nhưng buộc chấp nhận sự thật chỉ là đồ giả, là vật thí nghiệm nhân tạo.

Nỗi đau , lẽ chỉ đồng loại mới hiểu .

Khương Thăng Nguyệt cũng là sản phẩm thí nghiệm tương tự, đáy mắt cô ánh lên tia sáng u tối: "Bây giờ chúng cần nghỉ ngơi chỉnh đốn .

Sau đó còn đến viện nghiên cứu thật để xử lý lão già .

Trong thời gian sẵn lòng kể cho chuyện năm xưa, và tất cả thứ về ?"

Y039 cong mắt , toát lên vẻ linh động: "Đương nhiên là , nhưng nhất chúng nên đổi chỗ khác, chỗ e là sắp sập ."

Khương Thăng Nguyệt biểu cảm của bà, bà hoạt bát hơn trong ký ức ít ỏi của cô một chút.

Ôn Như Vân thật giờ cũng hơn bốn mươi tuổi , Y039 là thể chép của bà cũng ở độ tuổi .

linh hồn bà chỉ thực sự bắt đầu tính từ khoảnh khắc bà đời.

Khoảnh khắc Khương Thăng Nguyệt như thấy một cô gái nhỏ.

Rầm! Khối thịt khổng lồ rơi xuống nát bấy ngay chân họ, những xúc tu bên chân đang thối rữa với tốc độ mắt thường thể thấy .

Mất hạt nhân năng lượng, con quái vật khổng lồ lấp đầy bằng da thịt cũng sắp sụp đổ .

Khương Thăng Nguyệt : "Ra ngoài ."

Loading...