Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 865

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-25 02:26:22
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn phía đều là những mạch m.á.u đỏ tươi, mảnh mai và yếu ớt, lơ lửng trong trung dụ dỗ bẻ gãy chúng, phun axit ăn mòn hạ gục con mồi.

Khương Thăng Nguyệt cảm nhận xung quanh bao trùm một tầng áp lực quá rõ ràng, giống như nước nóng chỉ nhỉnh hơn nhiệt độ da một chút, tuy khó chịu nhưng đến mức thể chịu đựng nổi.

Con quái vật ít nhất cũng cấp năm.

Cao hơn cô hẳn một cấp bậc.

Trong lòng Khương Thăng Nguyệt trầm xuống.

Thiên Cung thủ đoạn thật cao tay, tạo những con quái vật cấp bậc con cao hơn con , cũng sợ ngày "gãy lưng" khống chế nổi phản phệ.

Quái vật cỡ chỉ cần tay là thể hủy diệt một nửa căn cứ Tình Hải, lật tung cả khu vực thành phố cũng thành vấn đề.

Thật điên rồ.

Nhóm Khương Thăng Nguyệt chạy trong hành lang đỏ thẫm tối tăm và hôi thối vài phút, nhưng vẫn thấy điểm cuối.

"Mọi nắm lấy , Tiểu Mộng cần dùng dị năng nữa."

Mấy nắm chặt lấy cánh tay , túm tụm thành một khối.

Khương Thăng Nguyệt kích hoạt dịch chuyển gian, trong nháy mắt đến vị trí cách đó bốn mét.

Gần như ngay khi chân kịp chạm lớp thịt bên , dịch chuyển gian tiếp theo kích hoạt, chỉ vài dịch chuyển vọt hơn mười mét, hiệu suất tăng vọt.

Còn những mạch m.á.u xung quanh theo kịp tốc độ của cô, chỉ thể ngơ ngác đung đưa trong trung như rong biển, kịp chạm vạt áo thì đối phương vọt xa mười mét .

Khương Thăng Nguyệt liên tục sử dụng dị năng, cắm đầu lao sâu trong hành lang.

Lúc đầu dùng dịch chuyển gian là vì xem nơi trò mèo gì, khi xác định chỉ là mấy thứ giống đầu sợi chỉ ngọ nguậy thì cô cũng yên tâm .

May mà đòn tấn công trong hành lang đa dạng đến thế.

Mọi liên tục di chuyển, việc mang theo bảy tiến lên chắc chắn tiêu hao năng lượng gian cực lớn.

Trước khi năng lượng cạn kiệt, cuối cùng mắt cũng xuất hiện một cửa hang.

Sở dĩ đó là cửa hang chứ ngõ cụt là vì phía lờ mờ ánh sáng hắt .

Ở trong bụng quái vật nếu ánh sáng nhân tạo thì sẽ tối đen như mực, nguồn sáng nghĩa là .

Lúc mà còn ở đây , ngoài bọn họ thì chỉ kẻ chủ mưu màn.

Khương Thăng Nguyệt cẩn thận hiệu cho , đó thực hiện vài cú dịch chuyển đến ngay cửa hang.

Cô cảm thấy như căn cứ 807, lúc thấy dây leo thối rữa lòng đất, cũng là một cửa hang sâu hun hút như thế .

Chỉ điều mắt là cái cây khổng lồ rực rỡ sắc màu, ngưng kết những quả năng lượng tuyệt , mà là một hang động khổng lồ tạo thành từ da thịt.

Ngay cả chân cũng là những khối thịt dính liền , nhưng da thịt trong dường như đông cứng tại chỗ.

Dẫm lên tuy ghê chân giống như dẫm lên thật, nhưng vẫn thể vững.

Cả gian rộng vài trăm mét vuông, hình vòm cung như cái bát úp ngược, mặt đất là một cái hồ lớn màu vàng xanh, giống như đang sôi sục ùng ục sủi bọt khí vỡ .

Khương Thăng Nguyệt liên tưởng đến nồi súp của mụ phù thủy.

Ngay phía cái hồ treo một , hai tay trói ngược lên , thế dây thừng là những mạch m.á.u đỏ tươi, giống hệt những cái trong hành lang Khương Thăng Nguyệt qua.

Rất dài dài, kéo dài đến tận đỉnh.

"Là Ôn Căn cứ trưởng." Diệp Lan Nhân khẽ.

Mái tóc chải chuốt mượt mà của bà lúc rối tung che khuất nửa khuôn mặt, đầu cúi gục như đang hôn mê.

Khương Thăng Nguyệt thông qua cảm ứng năng lượng xác nhận bà vẫn còn sống.

"Chính là chỗ ."

Cô thăm dò thả năng lượng hệ Mộc như những xúc tu trong lớp thịt, trong cơ thể con quái vật viện nghiên cứu ngoài mấy bọn họ thì còn sống nào khác.

Cô tạm thời cho rằng kẻ cực kỳ tự tin con quái vật cấp cao . Cô cảm nhận kỹ, con quái vật ít nhất cũng cấp năm, từ cấp bốn trở mỗi cấp bậc đều là cách khó vượt qua, thì chỉ chênh lệch một cấp, nhưng nếu đối đầu trực diện Khương Thăng Nguyệt chắc chắn đối thủ của nó.

may mắn là những con quái vật như thế thường sẽ điểm yếu chí mạng, việc cô cần là tìm điểm mấu chốt .

Nói cũng , ở đây chắc chắn vẫn còn , kẻ dẫn dụ cô đến tận đây , chắc sẽ nhát gan đến mức vẫn chịu lộ diện nhỉ.

Đây chính là thời điểm nhất để đại phản diện xuất hiện mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-865.html.]

Năng lượng hệ Mộc như dải lụa nhẹ nhàng bay lượn trong trung, ánh mắt Khương Thăng Nguyệt ngưng , quả nhiên!

Ngay bức tường thịt đối diện cô, d.a.o động năng lượng nhẹ, thuộc về bản con quái vật.

Khương Thăng Nguyệt hắng giọng: "Ra mặt gặp , cứ trốn chui trốn lủi như chuột cống mãi thế, đừng để bổn Thành chủ coi thường ông."

Giọng khẽ vang vọng trong gian trống rỗng, vài giây , bức tường thịt mà tầm mắt Khương Thăng Nguyệt khóa chặt dường như sống dậy mà run rẩy, đó những khối thịt to nhỏ trườn như những con lươn chen chúc .

Tuyền Lê

Da thịt thu về bốn phía, dần dần để lộ một hang động giống hệt cái lưng Khương Thăng Nguyệt.

Chỉ khác là bên trong cái đó đầy rẫy những mạch m.á.u chứa axit ăn mòn.

"Đây coi như là đầu tiên chúng gặp mặt theo đúng nghĩa, Khương Thành chủ, , nghĩ vẫn thích gọi cô là Số 01 hơn."

Giọng già nua khàn khàn trầm thấp chậm rãi, như bạn cũ ôn chuyện, mang theo chút công kích thù địch nào.

Khương Thăng Nguyệt nheo mắt , ở cửa hang đối diện hai một một . Rõ ràng xe lăn với mái tóc bạc trắng gần như thể cosplay ông già Noel chính là kẻ chủ mưu cô vẫn luôn tìm kiếm.

Còn phụ nữ đẩy xe lăn cho ông giống vai trò trợ lý hơn.

Cô liếc đôi chân đắp chăn của ông lão, giọng bình thản: "Ông hiểu , điều vẻ công bằng lắm."

Khóe miệng ông lão nở nụ , như thể đang ở trong công viên hoa nở xuân về chứ trong bụng quái vật.

"Cô thể gọi một tiếng Phùng lão. Số 01, thừa nhận cô mạnh, nhưng con luôn học cách rõ thực tế, ví dụ như cô con quái vật chân cô đang ở cấp năm đỉnh phong.

Với thực lực hiện tại của cô, cô và những bạn đồng hành bao gồm cả nó..." Phùng lão liếc Y039 đang treo phía .

"Đều sẽ c.h.ế.t ở đây. Sự giãy giụa vô ích chỉ tăng tốc cái c.h.ế.t của cô mà thôi.

thể cho cô một lựa chọn khác."

Ông như ban ơn, rõ ràng là đang nhưng tạo ảo giác đang xuống tất cả .

Khuôn mặt Khương Thăng Nguyệt giấu mặt nạ phòng độc, chỉ thể thấy đôi mắt màu hổ phách sáng ngời, rõ biểu cảm của cô.

"Lựa chọn gì?"

Nụ nơi khóe miệng Phùng lão như ai đó cố định, trong mắt toát lên vẻ hiền từ nhân hậu, nhưng lâu sẽ thấy khuôn mặt thực sự quá giả tạo, giống như một chiếc mặt nạ hiền từ.

" sẵn lòng hợp tác với cô.

Hơn nữa cô vốn là tác phẩm của , chúng vốn dĩ nên ở cùng một phe.

Cô hẳn phận của chứ Số 01?"

Khương Thăng Nguyệt thản nhiên : " vẫn thích cái tên Khương Thành chủ hơn."

trả lời trực tiếp.

đoán lẽ là vật thí nghiệm tạo từ Viện nghiên cứu sinh học thành phố Thanh Đức, tiền của Thiên Cung hai mươi năm , nhưng cụ thể trong cơ thể cô rốt cuộc gì, thí nghiệm những gì thì cô thực sự rõ.

Nói nhiều sai nhiều.

Phùng lão thấy cô phản đối, liền xác định dù cô nhớ từ đầu tự tìm câu trả lời thì tóm cô nhất định phận của .

"Chỉ là một cái tên gọi thôi, miễn là cô , thậm chí trong tương lai xa còn thể gọi cô là... Thần."

Khương Thăng Nguyệt khựng : "Ý gì?"

"Cô là tác phẩm hảo nhất, kiệt xuất nhất mà tạo , nhưng giữa chừng xảy chút sự cố nhỏ, cô vẫn còn một chút tì vết.

cần lo lắng, sẽ giúp cô điều chỉnh cho .

sở hữu công nghệ cao cấp nhất thế giới hiện nay, chúng bắt tay , thế giới sẽ là của chúng !

Cô còn thể đạt sự bất tử, đến lúc đó cô sẽ là sự tồn tại mạnh mẽ nhất thế giới !

Bất tử, sở hữu sức mạnh vô hạn, đây chính là Thần!

thể sở hữu tất cả!"

Khuôn mặt mỉm hiền từ của Phùng lão phối hợp với giọng điệu và nội dung phấn khích khó hiểu, vô cớ toát vẻ tà ác điên cuồng.

Khương Thăng Nguyệt nhíu mày từ ngữ ông dùng. Tạo ?

thích cách .

Cứ như thể lão già quyền kiểm soát cô .

"Ông thống trị thế giới? bổn Thành chủ hứng thú gì với cái thế giới đầy rẫy quái vật nhân tạo bò lổm ngổm và tang thi hoành hành ngang ngược cả."

Loading...