Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 862

Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:28:33
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thăng Nguyệt nhấc chân bước thẳng viện nghiên cứu, ngay khoảnh khắc bước qua cổng lớn, lông tóc cô dựng cả lên.

Trên cánh tay nổi lên một lớp da gà như phản ứng căng thẳng, đây là bản năng cơ thể đang phát cảnh báo với cô.

Lông mày cô khẽ động, đúng, quá bình thường.

Là một Dị năng giả đỉnh cao cấp bốn, cho dù quân đoàn quái vật vây công cô cũng từng gặp tình huống như thế .

Bên trong chắc chắn thứ gì đó vô cùng nguy hiểm!

"Hít! Đại ca, cảm thấy chỗ chút ..." Chu Càn theo bản năng xoa xoa cánh tay.

Võ Tắc Xuyên cũng nhíu mày: "Đại ca, cũng thấy thế."

Chu Ỷ Mộng cũng : " cũng thế, A Nguyệt."

Khương Thăng Nguyệt đầu mấy đồng đội, mặt ai nấy đều mang vẻ tự nhiên, giống như thú hoang xù lông.

Vù vù.

Lúc cả tám bọn họ đều trong viện nghiên cứu, cánh cửa tròn phía trồi lên những tấm sắt khép , phát tiếng "rầm".

Ngoại trừ Lưu Giai là yếu nhất đội khẽ run lên một cái, thì ai thắc mắc gì cả.

Cửa đóng trong dự liệu.

Khương Thăng Nguyệt chỉ liếc thu hồi tầm mắt: "Mọi cẩn thận một chút."

Mấy gật đầu, thần sắc nghiêm túc và nặng nề.

Bọn họ bước cái bẫy của Thiên Cung.

"Thành chủ, ở đây ."

Diệp Lan Nhân khẽ, dùng dị năng tinh thần dò xét qua, nơi giống như một ngôi nhà trống, ngoại trừ tường vách thì chút d.a.o động nào của sống.

Khương Thăng Nguyệt: "Người chắc chắn rút từ sớm , ở cũng chỉ bia đỡ đạn, nơi đơn giản như , xem tình hình ."

Diệp Lan Nhân tán đồng gật đầu: "Đây là đại sảnh trung chuyển tầng một, chúng bên trong xem thử, tìm manh mối gì. Dẫn dụ Thành chủ đến đây chắc chắn chỉ để chúng tham quan một ngôi nhà trống."

Khương Thăng Nguyệt ý kiến gì, suy nghĩ của hai giống .

Vừa nãy ở bên ngoài thấy ở đây còn thang máy, Khương Thăng Nguyệt tới thử ấn nút, ngay lập tức thấy tiếng thang máy vận hành.

"Ding!"

Cửa thang máy mở , bên trong sáng sủa, tường quảng cáo biển chỉ dẫn nào, sạch sẽ gọn gàng.

"Đại ca, ở đây bản đồ!" Lục Mao nhỏ.

Khương Thăng Nguyệt tạm thời để ý đến thang máy đang mở, đến bên cạnh Lục Mao.

Ngay bên cạnh một thang máy khác, bảng chỉ dẫn vẽ một sơ đồ bố trí đơn giản.

Mấy cái đầu cùng ghé gần, Khương Thăng Nguyệt càng xem càng nhíu mày.

Tuy cô hiểu về thiết kế kiến trúc, nhưng cũng thể nhận sự bất thường của tòa nhà .

Diệp Lan Nhân cũng khẽ nhíu mày: "Bố cục viện nghiên cứu cực kỳ bất hợp lý, phù hợp với thói quen sử dụng của bình thường. từng thấy kiểu cấu trúc kỳ quái như ."

Tuyền Lê

Sơ đồ ngắn gọn, chỉ những đường nét đơn giản, đ.á.n.h dấu chức năng tương ứng ở các khu vực ngăn cách.

Cũng giống như cách sắp xếp cửa sổ tùy ý mà Khương Thăng Nguyệt thấy bên ngoài, sự phân bố ở mỗi tầng cũng tùy ý như .

Hành lang uốn lượn quanh co, phòng ốc lớn nhỏ đều, cái lớn thể rộng gần ngàn mét vuông, cái nhỏ chỉ mười mấy mét vuông.

Mấy tầng giữa trông vẻ bình thường nhất, bố cục khá quy củ, nhưng mỗi phòng đều là hình chữ nhật, thậm chí thể là hình dài ngoằng.

Khương Thăng Nguyệt thầm ước tính trong lòng, nảy sinh nghi vấn.

Cái phòng giống như đường băng thế nghiên cứu viên thực sự thích dùng ? Có thể dùng để gì chứ?

Cô nghi hoặc về phía Diệp Lan Nhân, đối phương chạm mắt cô liền hiểu ý ngay, giải thích: "Các trung tâm nghiên cứu và phòng thí nghiệm bình thường tuy cũng cách bố trí khác .

chung vẫn phù hợp với thói quen sử dụng thông thường của chúng , ít nhất là sắp xếp trật tự, phân bố chức năng hợp lý.

Viện nghiên cứu là một trường hợp đặc biệt."

Ánh mắt Khương Thăng Nguyệt ngưng , chẳng lẽ trong bố cục kỳ lạ hàm ý đặc biệt gì ?

"Mọi ghi nhớ địa hình bố cục , dùng đến."

Mặc dù khả năng là treo để mê hoặc cô, nhưng cũng loại trừ là thật thì ? Ghi nhớ cũng chẳng mất gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-862.html.]

Khương Thăng Nguyệt thang máy, phát hiện cửa thang máy vẫn đang mở.

Thang máy thông thường thời gian chờ nếu lệnh sẽ tự động đóng cửa, sẽ mở mãi như thế .

"Giáo sư Lan, là do va chạm nhiều là cái thang máy vấn đề? Thang máy ở viện nghiên cứu đều thế ?"

Chu Càn hỏi với vẻ khá chân thành.

khóe mắt Diệp Lan Nhân vẫn giật giật: "Không , viện nghiên cứu bình thường thật cũng chẳng khác gì các tòa nhà bình thường cả."

Cho nên sự cổ quái đều là đặc thù của nơi .

Ánh mắt Khương Thăng Nguyệt khẽ lóe lên.

Chiếc thang máy mở toang mặt dường như đang nóng lòng mời , nỡ đóng .

Khương Thăng Nguyệt chút rào cản tâm lý nhấc chân bước : "Tiết kiệm chút thể lực, leo cầu thang mệt lắm."

Viện nghiên cứu lớn thế quá nhiều chỗ để giở trò, dùng một cái thang máy cỏn con để đặt bẫy thì tầm .

Mấy Chu Càn tuy rõ thang máy trông bình thường, nhưng chỉ cần Khương Thăng Nguyệt lên tiếng thì đừng là thang máy, biển lửa núi đao cũng dám .

"Ding!"

Thang máy lên đến tầng hai mà bất kỳ sự cố nào, quái vật nhảy cũng xả khí độc, cực kỳ êm ái.

Chỉ là Khương Thăng Nguyệt cảm thấy tốc độ đóng mở của thang máy chậm, cô cảm nhận chút ý vị "lưu luyến rời" từ một cái thang máy.

Đầu lưỡi lướt qua lớp thịt má mềm mại, Khương Thăng Nguyệt bất động thanh sắc thu hồi tầm mắt.

Tầng hai so với tầng một trống trải thì phong phú hơn nhiều, theo bản đồ hiển thị thì tầng là khu thí nghiệm và khu văn phòng.

Trước mắt là một khu văn phòng rộng cả trăm mét vuông, đặt những chiếc bàn việc sắp xếp trật tự, mỗi bàn đều giấy bút.

Khương Thăng Nguyệt nghiêng đầu bức tường, vách tường bên trong viện nghiên cứu đều bằng kim loại, điểm thì cùng ý tưởng với Thành phố Ngầm.

"Xẹt xẹt" đèn sợi đốt đầu phát tiếng dòng điện nhỏ.

Yên tĩnh, yên tĩnh một cách c.h.ế.t chóc.

Ực! Lưu Giai nuốt nước miếng.

Trong gian kín mít, tiếng động đều khuếch đại lên mức tối đa, Lưu Giai thậm chí cảm thấy tiếng nuốt nước bọt của cũng thể tạo tiếng vang.

"Thành chủ, ở đây yên tĩnh quá... cảm giác rợn , giống như bối cảnh game kinh dị từng chơi ."

Trong đầu Lưu Giai khỏi nhớ những trò chơi mà mạt thế cô cùng bạn ôm gấu bông che mắt chơi cùng .

So với hiện tại thì cùng đẳng cấp!

Cảm giác chân thực khiến da đầu tê dại, đây rõ ràng là thời kỳ nhiệt độ cao mà cô thấy lạnh bốc lên từ lòng bàn chân.

Viện nghiên cứu thì sáng sủa, nhưng bước thấy khó chịu khắp , là sai ở , nhưng tóm chỗ nào cũng thấy sai.

Cô theo bản năng nép sát Khương Thăng Nguyệt một bước, nếu sợ xảy tình huống bất ngờ ảnh hưởng đến hành động của Khương Thăng Nguyệt, cô nắm lấy cánh tay đối phương để tìm cảm giác an .

Khương Thăng Nguyệt mặc kệ Lưu Giai, giơ tay hiệu, mấy phía tản khám phá gian .

Mặc kệ cái đuôi nhỏ bám theo lưng, cô đến một bàn việc, một chỗ bình thường.

Ngoại trừ việc chút sạch sẽ gọn gàng quá mức.

Đôi mắt rũ xuống của Khương Thăng Nguyệt lướt qua tia sáng sắc bén, chính điều mới kỳ lạ.

Theo lời Trụ T.ử , viện nghiên cứu đó sử dụng, còn nhiều cư dân từng thấy mặc áo blouse trắng ngoài hoạt động.

Đã là kẻ chọn nơi chiến trường với cô, thì tài liệu vật phẩm ở đây hẳn di chuyển từ sớm.

Trên những chỗ chỉ còn vài tờ giấy trắng và bút ký, sắp xếp ngay ngắn, hơn nữa vương một hạt bụi.

Trông cực kỳ hợp lý.

Chỉ là rút lui thôi, cần thiết dọn dẹp vệ sinh còn để giấy bút chứ?

Cô cũng từng thấy phòng thí nghiệm sơ tán khẩn cấp, cho dù tài liệu cốt lõi thể dọn sạch nhưng cũng sẽ để những nội dung quan trọng, hiện trường sẽ lộn xộn như đập phá.

Còn nơi giống như cố tình tạo cảnh tượng đó sử dụng và chỉ mới sơ tán tạm thời .

"Đại ca, gì cả, cực kỳ sạch sẽ."

Không gian lớn, hai phút khám phá xong, tập hợp bên cạnh Khương Thăng Nguyệt.

Giọng Diệp Lan Nhân bình thản: "Quả thực gì cả, sạch sẽ giống như Tiểu Giai , là bối cảnh game cố tình tạo dựng."

Khương Thăng Nguyệt , suy đoán trong lòng ngày càng rõ ràng.

Loading...