Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 858
Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:14:39
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Sẽ ." Phùng lão khẳng định chắc nịch: "Y039 bao nhiêu năm nay vô cùng trung thành, từng xảy vấn đề gì.
Cô rõ phận của , một kẻ giả mạo thì chỉ biến thành hàng thật, cô chẳng lý do gì để bao che cho Khương Thăng Nguyệt cả.
Bây giờ xem , Khương Thăng Nguyệt lẽ là đứa trẻ năm đó, chỉ là bọn họ... thực sự quá giống ..."
Vu Á mím môi, trong mắt hiện lên tia đồng tình, nhưng rốt cuộc cũng phản bác lời của Phùng lão.
"Vâng, tình hình hiện tại đúng là như , nhưng vẫn yên tâm."
Phùng lão bấm chiếc điều khiển từ xa trong lòng bàn tay, hình ảnh màn hình di chuyển, nhắm và phóng to gương mặt lạnh lùng của Khương Thăng Nguyệt.
Chỉ là nửa khuôn mặt cô vành mũ che khuất, thấy đôi mắt.
Đương nhiên, Phùng lão cũng thấy tia sáng lạnh thấu xương và sát ý lóe lên trong mắt cô.
Trên xe tham quan, Khương Thăng Nguyệt đưa tay vén mấy lọn tóc lòa xòa ngoài mũ, lơ đãng kéo vành mũ thấp xuống thêm chút nữa.
Có đang quan sát.
Lòng cô tĩnh lặng như một vũng nước tù đọng.
"Hôm nay cám ơn Ôn Căn cứ trưởng giải vây."
Ôn Như Vân mỉm nhẹ nhàng: "Là do quản lý căn cứ nên mới để các cháu gặp chuyện như .
Trời cũng sắp tối , tối nay..."
Ôn Như Vân khựng một chút, mệnh lệnh truyền rõ tai trái, lời đến bên miệng đành bất lực nuốt xuống.
Khương Thăng Nguyệt nhận thấy tay bà bám chặt đùi, tràn đầy vẻ kháng cự, nhưng đối phương tiếp: "Tối nay hãy để sắp xếp chỗ ở cho nhé, coi như là lời tạ của .
Giờ mà các cháu tìm một chỗ ở t.ử tế trong căn cứ thì chắc chắn là tìm , ban đêm trong căn cứ an lắm.
Cho nên xin đừng từ chối lời xin của ?"
Giọng của Ôn Như Vân dễ , dịu dàng như dòng suối mùa xuân.
Cộng thêm phận Căn cứ trưởng của bà chân thành như , rõ chỗ ở khó tìm, Khương Thăng Nguyệt cũng còn cách nào từ chối.
Hơn nữa, cô cũng định từ chối.
Vị Căn cứ trưởng Ôn mặt cô đây chắc chắn là của Thiên Cung. Trong cảm xúc hời hợt bên ngoài mang theo sự nhiệt tình giả tạo, lớp băng ngụy trang là sự nhẫn nhịn đến gần nhưng dám.
Khương Thăng Nguyệt chắc chắn đối phương nhất định nhận , nhưng khi cô phủ nhận thì bà thực sự thở phào nhẹ nhõm. Điều giống một đang nóng lòng nhận con .
Không cần nghĩ cũng , trong chuyện nhất định âm mưu của Thiên Cung.
"Được, Ôn Căn cứ trưởng mà chúng còn từ chối thì là điều , tối nay đành phiền ngài ."
"Không phiền, chỉ là..." Tốc độ của Ôn Như Vân khiến thoải mái, chỉ là trong lời của bà luôn cảm giác ấp úng, thôi.
"Căn cứ ban đêm an lắm, các cháu mới đến nhớ cẩn thận hơn một chút."
Đôi môi xinh của bà mím , khoảnh khắc rũ mắt xuống che giấu lo lắng trong đáy mắt.
Khương Thăng Nguyệt nghiêng đầu bà một cái, nhạt: "Cám ơn Ôn Căn cứ trưởng nhắc nhở."
Chỗ ở do đầu căn cứ sắp xếp lẽ là nơi an nhất căn cứ, mà vẫn chú ý an .
Vậy cái cần chú ý, là ai đây?
Tuyền Lê
Rất nhanh, cả nhóm đến khu biệt thự gần trung tâm, xe tham quan dừng một căn biệt thự ba tầng.
Lúc tia sáng cuối cùng bầu trời bóng tối nuốt chửng, ánh trăng mờ đục nhô lên, chỉ thể miễn cưỡng soi rõ đường nét mờ ảo của cảnh vật.
Cả khu biệt thự yên tĩnh vô cùng, chỉ tiếng động của nhóm bọn họ. Càng khu trung tâm thì cư dân càng ít, đến đây Khương Thăng Nguyệt chỉ cảm thấy cả thế giới dường như chỉ còn mấy bọn họ.
Không tiếng côn trùng kêu râm ran đáng lẽ của ngày hè, cũng tiếng gió xào xạc qua ngọn cây, chỉ sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.
Khương Thăng Nguyệt ngẩng đầu vầng trăng mây che khuất trời, trong lòng vô cớ hiện lên một câu .
Trăng đen gió lớn đêm g.i.ế.c .
Khóe miệng cô lặng lẽ cong lên một vòng cung nhỏ.
Một tia sáng x.é to.ạc màn đêm, là Ôn Như Vân bật đèn pin lên.
Ánh sáng hình trụ tỏa xua tan sự tĩnh lặng xung quanh: "Căn nhà tạm thời ở, mấy vị tối nay thể nghỉ ngơi tại đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-858.html.]
Đây là khu nhà ở trung tâm, ở đều là những quản lý nội bộ của căn cứ, cho nên nhiều lắm, yên tĩnh."
Đôi mắt Khương Thăng Nguyệt lóe lên, bắt thông tin quan trọng, bản đồ về căn cứ Tình Hải trong đầu thiện thêm một phần.
Cô khách sáo: "Cám ơn sự sắp xếp của Ôn Căn cứ trưởng, yên tĩnh chút cũng , nếu kẻ giở trò trong đêm cũng dễ phát hiện."
Tim Ôn Như Vân giật thót, về phía Khương Thăng Nguyệt. Gương mặt tinh xảo của đối phương lúc chút mờ ảo, nhưng vẫn lờ mờ thấy nụ xa cách khách sáo nơi khóe miệng cô.
Tim bà thắt một cách khó hiểu, cảm giác chua xót lan tỏa, bà dời mắt nụ của cô nữa.
" , là khu nhà ở cấp cao, Ôn Căn cứ trưởng cũng sống ở đây ?"
Ôn Như Vân trực giác cảm thấy trong lời của Khương Thăng Nguyệt ẩn ý: " sống ở ngay căn bên cạnh."
Bà giơ tay chỉ về phía bên trái, ở phía bên của căn biệt thự Khương Thăng Nguyệt sắp ở, một ngôi nhà kích thước tương tự đang sừng sững trong bóng tối.
Cách đầy năm mươi mét.
Sau khi hai chào tạm biệt khách sáo, Ôn Như Vân dẫn theo đám Dị năng giả tùy tùng rời , đầu thấy nhóm Khương Thăng Nguyệt đang trong biệt thự.
Đột nhiên Khương Thăng Nguyệt đầu , bà giật trong giây lát, vội vàng nở một nụ khách sáo giả tạo, hai gật đầu chào , Ôn Như Vân thu hồi tầm mắt về phía xa.
Khương Thăng Nguyệt lầm, cái bất ngờ đầu , cô thấy trong mắt Ôn Như Vân tràn đầy lo âu.
trong nháy mắt chuyển thành nụ giả tạo.
Bà bày tỏ điều gì?
Đợi cửa, Khương Thăng Nguyệt như mở cửa sổ cho thoáng khí liền tới bên cửa sổ, xuống bóng dáng đang xa của nhóm Ôn Như Vân.
Muộn thế về nhà nghỉ ngơi, còn ?
Diễn kịch thì diễn cho trót, cô vẫn đưa tay mở cửa sổ , để khí ẩm nóng tràn ngập cả căn nhà.
Khương Thăng Nguyệt phát cho mỗi một chiếc đèn pin, đó những chùm sáng lộn xộn quét qua khắp căn nhà.
Mười phút , mới tập hợp bên cạnh Khương Thăng Nguyệt một nữa.
Võ Tắc Xuyên nhỏ: "Đại ca, bất kỳ thiết lén nào."
Diệp Lan Nhân tiếp lời: "Mấy căn nhà bên cạnh đều , sợ thám thính tinh thần phát hiện nên dò xét quá xa."
Khương Thăng Nguyệt gật đầu, hiệu cho họ xuống.
Mọi tắt đèn pin quây quần sàn phòng khách, chỉ để một cái dựng sàn, chùm sáng chiếu lên trần nhà, miễn cưỡng chiếu sáng khu vực mặt .
Diệp Lan Nhân đan một lưới cách ly năng lượng bao trùm lấy , lúc mới gật đầu hiệu thể chuyện.
"Thành chủ, bọn họ mà cài đặt bất kỳ thiết lén nào ở đây!"
Lưu Giai kinh nghiệm chiến đấu nhiều, đối với cùng Khương Thăng Nguyệt nhiệm vụ phấn khích căng thẳng.
Khương Thăng Nguyệt suy tư vài giây: "Kiến thức thường thức khi ngoài là việc đầu tiên kiểm tra xem chỗ ở của an .
Thiên Cung cũng dù đặt thì cũng sẽ chúng phát hiện và phá hủy, bao gồm cả ở gần đó.
Bọn họ chắc chắn tìm hiểu về chúng , ít nhất chắc chắn rằng việc bố trí lén ở gần cũng là vô ích.
Thay vì đ.á.n.h rắn động cỏ, chi bằng để chúng lơ là cảnh giác."
Diệp Lan Nhân tán đồng gật đầu: " , chúng đều thâm nhập nội bộ căn cứ, Thiên Cung tay, bọn họ nhất định đang tìm một thời cơ mà họ cho là thích hợp nhất."
Lưu Giai chút lo lắng hỏi: "Vậy Thành chủ đại nhân, chúng gì ? Còn vị Ôn Căn cứ trưởng nữa, cứ cảm thấy chỗ nào là lạ..."
Khương Thăng Nguyệt ngũ quan cô nhăn , nhạt: "Cô cũng ?"
"Vâng, đó cho cảm giác cực kỳ mâu thuẫn, chuyện cũng kỳ lạ, nhưng thực sự là đúng ở chỗ nào."
Khương Thăng Nguyệt thấy ngũ quan cô nhăn thêm một chút, trong lòng cảm thấy buồn .
Xem con bé khó xử kìa.
Diệp Lan Nhân chăm chú Khương Thăng Nguyệt, cô nhạy bén nhận , ngước mắt lên .
Cô khẽ lắc đầu.
Độ ăn ý tăng vọt giữa hai khiến Diệp Lan Nhân lập tức hiểu , Khương Thăng Nguyệt cũng chắc chắn về trạng thái của Ôn Như Vân.
Khương Thăng Nguyệt thu nụ nơi khóe miệng, mở miệng : "Người của Thiên Cung chắc chắn sẽ cho phép chúng nghênh ngang trong căn cứ ngóng tin tức .
Ôn Căn cứ trưởng chắc chắn là của bọn họ, chi bằng bắt đầu từ bà , chúng thế ..."