Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 854
Cập nhật lúc: 2025-11-24 16:35:04
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Khương Thăng Nguyệt và Diệp Lan Nhân giao trong trung, rõ ràng cũng nghĩ đến chuyện , trong mắt ẩn chứa một tia lo lắng.
Trụ T.ử thể né tránh, cũng dám đắc tội thực sự với của bang Thanh Long, chỉ thể gượng khó coi.
"Tào đại thiếu gia ! Thật ngại quá, xin , mắt lắm, còn tưởng gọi ."
Tào Bình khẩy một tiếng. Cái tầng lớp như Trụ T.ử trong mắt chẳng khác gì rác rưởi ven đường, còn chẳng thèm mở miệng chuyện.
Hắn , tự nhiên kẻ mượn oai hùm bên cạnh.
Mã T.ử thiếu một cái răng cửa, chuyện dõng dạc nhưng lọt gió. Thân hình thấp bé còn nhón chân để dạy đời khác, trông buồn .
"Đợi mày mấy ngày , mày trốn bọn tao ?
Đừng nước tới, bao nhiêu đại thiếu gia bọn tao che chở ? Đại thiếu gia bọn tao để mắt đến mày là phúc khí của mày đấy!
Hôm nay cho một câu trả lời chính xác, . Được thì mày coi như là bọn tao che chở, cùng việc với Mã T.ử tao đây.
Nếu ..."
Lời đe dọa của Mã T.ử lộ liễu mặt. Hắn Tào Bình chống lưng, nên vô cùng tự tin.
Khương Thăng Nguyệt tặc lưỡi, thấy thật cạn lời. Hắn còn đại thiếu gia, là bệnh trung nhị bệnh thật.
Có quá nhiều điều để phàn nàn.
Trụ T.ử do dự, mặt mày xanh lét.
Anh nhổ một bãi nước bọt mặt ! Tào Bình thể che chở cho , em họ qua đó là để đàn em cho Mã Tử, bán mạng cho ! Tương lai ch.ó má gì chứ?
thể gì ?
Anh chỉ là một con tép riu ở tầng lớp thấp nhất của căn cứ. Anh thực sự đấng nam nhi một phen, liều mạng với họ, nhưng dũng khí cũng chỗ dựa.
Tào Bình đút hai tay túi quần, lười biếng đó, cả cong queo như xương.
Miệng gạc gạch gạc nhai thứ gì đó. Khương Thăng Nguyệt liếc , là kẹo cao su.
Tào Bình thuần túy là rảnh rỗi sinh nông nổi, đến đây chống lưng cho Mã T.ử để thể hiện thực lực của . Một công việc cướp đường vặt vãnh, chẳng lợi lộc gì, còn lười thèm .
Ánh mắt lướt qua mấy phía Trụ Tử, đôi mắt tam giác sáng lên.
Mấy hình cao to vạm vỡ, quần áo bình thường nhưng sạch sẽ, đội mũ nên rõ mặt.
chỉ riêng cái hình cho thấy mấy chắc chắn luyện tập chút ít.
Tào Bình tuy là thiếu gia bang Thanh Long, nhưng bản dị năng, nên nhất thời Chu Càn và mấy Dị năng giả . cũng sâu sắc đến thế.
Hắn chỉ ngoại hình.
Mấy khối cơ bắp cuồn cuộn họ đủ lọt mắt .
Hắn hài lòng liếc đám đàn em theo phía , đứa nào đứa nấy gầy như khỉ khô, chẳng thể tôn lên vẻ uy phong của chút nào.
Hắn vài Dị năng giả lợi hại, nhưng kể từ dẫn một Dị năng giả hệ Lực lượng đập phá một con phố trong căn cứ, cha thu hết Dị năng giả bên cạnh .
Dù trong căn cứ, ai cũng Tào Bình bang Thanh Long, cũng chẳng ai dám động đến .
Tào Bình vẫn luôn tìm vài tên bảo vệ trông vẻ hầm hố, giống như trong phim truyền hình , mặc vest đen đeo kính đen lưng . Hắn chỉ cần nghĩ đến thôi thấy sướng đến bay lên trời.
Tiếc là trong căn cứ ai nấy đều gầy gò, chẳng ưng mắt.
"Trụ Tử, mấy từ đến?"
Tào Bình , Mã T.ử lập tức đổi giọng điệu: "Đại thiếu gia bọn tao hỏi mày đấy!"
Trụ T.ử chỉ thể lời thoại chuẩn sẵn: "Đây là bạn quen đây, mới gia nhập căn cứ chúng .
đang định dẫn họ tìm chỗ ở. Đại thiếu gia xem hôm nay cũng muộn , trời tối cũng khó tìm chỗ ở, chi bằng chúng chuyện , chúng một bước."
Trụ T.ử còn kịp chuồn, của Tào Bình chặn .
Tào Bình bĩu môi: "Không chỉ là tìm chỗ ở ? Bang Thanh Long nhiều nhà trống lắm."
Cơ thể Trụ T.ử cứng , mồ hôi lưng thấm ướt lớp áo lưng.
"Tào thiếu gia, ý là ? Sao thể phiền giúp đỡ ?
Không phiền , dẫn họ tìm là , một bước..."
"Đi cái gì mà ?! Sống chán ! Đại thiếu gia xong mà mày dám chạy!" Mã T.ử hét lên, những kẻ theo phía loảng xoảng bao vây nhóm Trụ T.ử và Khương Thăng Nguyệt.
Vốn dĩ đường còn ít cư dân, thấy là Tào Bình, ai nấy đều sợ hãi lùi tránh xa, trốn các cửa hàng nhỏ bỏ hoang và cây khô ở đằng xa về phía .
Mặc dù sợ vạ lây, nhưng ngày tận thế quá nhàm chán, một chút gió thổi cỏ lay cũng đủ để họ chuyện tán gẫu đêm nay. Trốn xa một chút, nhưng trò vui thì vẫn xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-854.html.]
Tào Bình giơ tay, méo mó, đ.á.n.h giá Chu Càn và mấy , càng càng hài lòng.
"Mấy vị mới đến Căn cứ Tình Hải chúng . là thái t.ử gia bang Thanh Long, bang chủ là ba .
Địa vị của bang Thanh Long ở Căn cứ Tình Hải thế nào, ai cũng hiểu.
Mấy vị căn cứ, lạ nước lạ cái, trực tiếp gia nhập bang Thanh Long theo Tào Bình, đảm bảo mấy vị ăn uống lo."
Khương Thăng Nguyệt gì, cô lệnh thì Chu Càn và những khác cũng sẽ tự ý hành động.
Mũ che khuất hết thần sắc của tất cả .
Tào Bình lời hùng hồn xong, trường hợp rơi im lặng.
Lời hùng hồn cổ vũ chỉ khiến cảm thấy là một tên ngốc.
Tào Bình cũng nhận điều đó, vẻ mặt méo mó, thần sắc ngượng nghịu.
Trụ T.ử nào dám để họ vui, còn tranh thủ cho ba túi gạo .
Phải rằng túi thứ hai và thứ ba còn đến tay , đó là khẩu phần ăn trong tương lai của em họ.
Anh vội vàng chữa cháy: "Cảm ơn Tào đại thiếu gia ưu ái! Mấy bạn của ngốc, vụng về chẳng trò trống gì.
Để họ theo thì còn chịu khổ, phận như đây bạn thực sự dám trèo cao.
Ai mà chẳng Tào đại thiếu gia địa vị thế nào trong căn cứ, chỉ cần mở lời thì bao nhiêu theo .
Mấy bạn thì thôi, căn cứ hiểu gì, ngu ngơ chỉ tổ gây họa thôi.
Xin phiền nữa!"
Trụ T.ử căng thẳng đến mức các ngón chân nắm chặt . Anh dám đại gia là ngu ngơ và ngu xuẩn! Đại gia sẽ nổi điên ngay tại chỗ chứ?!
Anh liếc , may mắn , mấy cứ như thấy gì, động tĩnh.
Khương Thăng Nguyệt – ngu ngơ – vẫn thản nhiên, suy nghĩ xem nên thuận nước đẩy thuyền theo thiếu gia bang Thanh Long , lấy bang Thanh Long bước đệm, lật mặt ngay tại chỗ, trực tiếp dẫn đến sự phản công của Thiên Cung.
Đây là một vấn đề, cô cần suy nghĩ kỹ.
Tào Bình cố nhịn: "Mày , ở căn cứ ai cũng theo tao Tào Bình, tao thấy mày đấy?
Chẳng lẽ mày coi thường tao?!"
"Không ! dám! chỉ là..."
Trụ T.ử nhất thời nên lời, ánh mắt âm hiểm của Tào Bình, như sắp kiệt sức.
Mã Tử, với tư cách là một tay sai chuyên nghiệp, lúc là cơ hội để thể hiện bản .
"Mấy ! Câm ? Được Tào đại thiếu gia bọn tao để mắt đến là vinh hạnh của mấy đấy! Đừng nước tới!
Bảo gì thì đó, đừng nhảm!
Còn mày Trụ Tử, sáng mai đến chỗ tao báo danh rõ ? Không thì mày thủ đoạn của đại thiếu gia bọn tao đấy!"
Mã T.ử nhe cái miệng thiếu một cái răng cửa, vẻ mặt méo mó, khiến chỉ thấy buồn .
Điều sợ, là cha của thiếu gia , bang chủ bang Thanh Long.
Trụ T.ử tức đến run , nhưng thể gì .
Anh chỉ tiếc, xem đại gia Tào Bình để mắt đến, hai túi gạo thù lao còn của coi như mất .
Lòng đau như cắt.
Hôm nay may mắn như xui xẻo Tào Bình bắt , haizz!
Trụ T.ử thở dài một thật nặng trong lòng, đó Khương Thăng Nguyệt với vẻ đầy áy náy.
Dường như là vì mà chiêu mời rắc rối, thật xin , nhưng cũng đành bó tay.
Tào Bình kỹ Khương Thăng Nguyệt và mấy . Mấy hình cao to thực sự tồi, nhưng mấy lùn hơn...
Hắn nheo mắt , kỹ từ xuống , mắt đột nhiên lóe lên ánh xanh lục phấn khích.
"Ôi chao! Ở đây còn hai phụ nữ! Tháo mũ xuống cho bổn thiếu gia xem nào!"
Tuyền Lê
Trụ T.ử dù cũng nhận một túi gạo của Khương Thăng Nguyệt. Tào Bình tiếng đồn xa, chỉ thích gây chuyện, mà nguyên nhân gây chuyện nhiều nhất là vì phụ nữ.
"Đại thiếu gia nhầm , đây là hai con trai."
"Nói bậy! Bổn thiếu gia kinh nghiệm phụ nữ đầy , dù cách cả trăm mét chỉ cần ngửi mùi là đàn ông đàn bà!
Mau tháo mũ cho bổn thiếu gia xem, nếu trông còn tàm tạm, bổn thiếu gia sẽ cho các ở hầu hạ bên cạnh.
Đàn ông thì vệ sĩ cho bổn thiếu gia, phụ nữ hầu hạ bổn thiếu gia vui vẻ thì tự nhiên sẽ thiệt thòi!
Đến lúc bổn thiếu gia chơi chán các hãy dẫn về là ."