Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 828

Cập nhật lúc: 2025-11-22 09:22:15
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Phong tiến lên hai bước chen qua Tần Túc. Tần Túc đột nhiên đụng, loạng choạng một cái, chân mềm nhũn suýt chút nữa thì quỳ xuống.

mặt Phùng lão, cũng tiện tranh cãi với Minh Phong, chỉ thể hung hăng trừng mắt ông từ phía .

Vành mắt Minh Phong đỏ hoe, bộ quần áo hình vốn khá chuẩn giờ cũng trở nên rộng thùng thình, khiến cả ông trông vẻ đáng thương.

"Phùng lão, thật sự cố ý đụng Tiểu Lý! Lúc đó cả ngày ăn gì, cái bệnh hạ đường huyết của đều mà! Hơn nữa cũng lấy mẫu dung dịch kiểm tra, thể xác định là do cho thêm thứ gì đó mà năng lực của 04 mới hồi phục

Cũng khả năng là do một thao tác nào khác xảy vấn đề mà! Không thể thấy chúng dễ bắt nạt mà đổ oan cho , thì và Tiểu Lý cũng quá xui xẻo !"

Mắt Tiểu Lý sáng lên, nghĩ nhỉ, vội vàng gật đầu lia lịa phụ họa.

Minh Phong sụt sịt mũi, "Hơn nữa lý do để . ở viện nghiên cứu việc , 04 cũng nhà của , tại thả nó

Chuyện hợp lý chút nào! Không thể chỉ dựa lời suông của Tần Túc, gì cũng là đúng , ai mà nay vốn ưa

Vậy thì còn chính là tên tiểu nhân Tần Túc , ngày thường ưa , nhiệm vụ phụ trách chính xảy vấn đề, nên cố ý vu oan giá họa cho ! Biết chính là quá trình thí nghiệm mà với 04 xảy vấn đề!"

Tần Túc tức đến nỗi hai lỗ mũi phập phồng kịch liệt, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, "Mày mới là tiểu nhân! Mày gì thì trong lòng mày tự rõ!"

Minh Phong vẻ một con lợn c.h.ế.t sợ nước sôi, khiến tức đến bốc khói đầu.

Phùng lão chỉ hai tranh cãi, ánh mắt lướt qua lướt họ, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Trước khi Tần Túc sắp tức đến ngất , ông mới lên tiếng: "Ồn ào cái gì? Đừng quên phận của các , đừng như mấy mụ đàn bà chanh chua. Còn thể thống gì nữa!"

Tần Túc tắt lửa, yếu ớt đáp một tiếng "Vâng", đó chỉ hận thể dùng ánh mắt b.ắ.n cho Minh Phong một cái lỗ.

Minh Phong thèm một cái, mặt đầy vẻ thành khẩn, "Phùng lão, vật thí nghiệm 04 trốn thoát, nó vẫn còn giữ ý thức của con , chắc chắn sẽ tìm chúng báo thù. 

cũng là tham gia nhiệm vụ, nhiệm vụ cũng phần của , nó thù dai như , khi tự do chắc chắn cũng sẽ tha cho . Tại cái việc ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng chứ? Lại còn bằng một thủ đoạn vụng về như , ngốc đến mức đó, ?"

Minh Phong nghiêm túc tự c.h.ử.i .

Đầu óc ông cuồng, vẻ mặt đầy phẫn uất, nhưng thực lưng ướt đẫm mồ hôi.

" thấy, chính là do bản vật thí nghiệm 04!"

Tần Túc thật sự nhịn nữa, "Mày đang nhảm cái gì đấy? Số 04 luôn nhốt trong dung dịch t.h.u.ố.c tê liệt, nếu ai giúp, nó thể nào hồi phục thực lực để trốn thoát !"

Minh Phong mất hình tượng mà đảo mắt một cái, "Ai ông thí nghiệm thế nào, ông đừng quên tính đặc thù của vật thí nghiệm 04! Bao nhiêu năm nay nó là vật thí nghiệm gần với trạng thái lý tưởng nhất, hơn nữa nó còn giữ ý thức của con . Sao ông thể chắc chắn rằng nó nay là đang giả vờ để lừa chúng , chỉ để chờ đợi một cơ hội thích hợp để trốn thoát?"

Minh Phong Tần Túc là của Phùng lão, hơn nữa còn trung thành tận tụy theo ông nhiều năm.

Nếu cứ một mực c.ắ.n xé đối phương thể sẽ gây sự bất mãn của Phùng lão, bây giờ thể đổ thêm dầu lửa.

Chỉ cần khuấy đục nước lên là .

"Cái ... mày đúng là đang cùn!"

Tần Túc tức đến đỏ bừng cả mặt, nhưng lanh miệng bằng Minh Phong, cộng thêm bây giờ khát đói, đầu óc choáng váng, sức chiến đấu giảm sút nghiêm trọng.

Phùng lão nhíu mày, đưa hai ngón tay lên xoa xoa sống mũi, đáy mắt lộ vẻ kiên nhẫn.

Tuyền Lê

Ông giơ tay ngăn cản cuộc tranh cãi của hai , "Thôi , im hết . Thành quả nghiên cứu chẳng mà cãi thì giỏi lắm! Có sức lực đó thì dành thêm tâm huyết các dự án nghiên cứu

Tốn bao nhiêu nhân lực vật lực mà nhiệm vụ vẫn thất bại, còn mặt mũi mà cãi ?! Tất cả về kiểm điểm cho kỹ ! Minh Phong và Tiểu Lý, bây giờ sự việc vẫn điều tra rõ ràng, nghi ngờ các vẫn là lớn nhất. 

Thôi thế , hai cứ đến thủy lao ở một thời gian . Còn nữa, Tần Túc, nhiệm vụ là tổng phụ trách, gây cái họa lớn như thì một lời giải thích. Viết một bản kiểm điểm nộp lên, đó tự đến phòng sám hối tự kiểm điểm một tuần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-828.html.]

Sắc mặt mấy trắng bệch.

Thủy lao là một loại hình phạt cổ xưa, chính là ngâm trong nước ngập đến ngực, mỗi ngày chỉ cho uống nước một , hai ngày cho một miếng cơm để cầm .

Muốn c.h.ế.t chìm thì luôn giữ tỉnh táo, nếu một khi ngủ sẽ trượt trong nước, thậm chí thể c.h.ế.t ngay trong lúc hôn mê!

Loại hình phạt đau đớn , quả thực thể hành hạ đến phát điên.

Hơn nữa, Phùng lão còn thời gian kết thúc hình phạt, "một thời gian", thể là một hai tuần, cũng thể là vài tháng.

Còn phòng sám hối so thì hơn một chút, thực chất là một căn phòng tối nhỏ.

Một gian nhỏ hẹp, kín mít, chút ánh sáng nào, chỉ đủ cho một , mỗi ngày một bữa cơm.

Tuy nguy hiểm đến tính mạng, nhưng những ý chí yếu ớt cũng thể chịu đựng . Bóng tối, và cảm giác cảm nhận thời gian trôi qua mới là điều đáng sợ nhất.

Hai nơi thích hợp nhất cho những nhà nghiên cứu như họ, thể chất , phạm sai lầm nhưng đầu óc vẫn còn hữu dụng.

Không đổ máu, nhưng đủ để bào mòn con .

Bàn tay bên hông của Minh Phong co trong ống tay áo, nắm chặt.

Ông coi như thoát một kiếp, tuy Phùng lão vẫn nghi ngờ ông, nhưng xử lý ngay tại chỗ thì chứng tỏ sự việc vẫn còn cơ hội xoay chuyển.

Điều ông cần nhất bây giờ là chuẩn tâm lý cho , chịu đựng qua hình phạt ở thủy lao tính kế .

cũng coi như nhận một tin , Khương Thăng Nguyệt thể dẫn theo 04 đến thành Nguyệt Lạc, điều đó nghĩa là cô sống sót, còn giải quyết cả nguy cơ.

Chỉ mong cô thể thấy thứ ông để , đầu óc nhanh nhạy hơn một chút, dũng khí nhiều hơn một chút.

Đừng ông thất vọng.

Ở đây, vẫn còn đang đợi cô.

"Phùng lão!" Tần Túc định mở miệng cầu xin, nhưng đôi mắt tinh nhíu mày của Phùng lão dọa cho lời của nuốt ngược bụng.

Đây là ưu ái dành cho vì sự trung thành nhiều năm, nếu với phong cách việc của Phùng lão, e rằng cũng ngâm trong thủy lao .

Tần Túc mặt mày khổ sở, "Phùng lão, sẽ kiểm điểm thật ."

"Ra ngoài ."

Sau khi mấy bước khỏi cửa, một bên bức tường trắng đột nhiên nứt một khe hở, bên trong một căn phòng tối bí mật.

Từ trong đó bước một phụ nữ trung niên mặc áo blouse trắng.

Người phụ nữ khí chất tháo vát, mái tóc ngắn xoăn màu hạt dẻ nổi bật làn da trắng của cô, hai tay cô đút trong túi, đôi giày da gót thô chân phát tiếng cộc cộc khi di chuyển.

Cô thành thục đến lưng Phùng lão, đẩy xe lăn của ông đến bên ghế sô pha, còn bản thì pha một ấm , rót cho Phùng lão một tách, cầm một tách, thẳng xuống sô pha.

Phùng lão uống một ngụm , "Tiểu Á, cô cả , thấy thế nào?"

Vu Á xoay tròn tách trong tay, vẻ mặt kín đáo, "Minh Phong quả thực đáng nghi, nhưng nghĩ kỹ thì những gì ông cũng sai, ông lý do để

Năm đó quan hệ của với Khương Trừng và Ôn Như Vân như , nhưng khi hai họ c.h.ế.t hỏi han gì. Mấy năm nay ông ở viện nghiên cứu an phận thủ thường, tuy ít ưa ông nhưng cũng thù oán gì quá lớn. 

Cho dù là vì chuyện năm xưa, ông cũng lý do gì nhiều năm như mới tay, còn dùng một thủ đoạn vụng về như thế, Minh Phong đúng là lông bông, nhưng cũng ngốc đến ."

Phùng lão gật đầu, "Cô sai. Lần Tiểu Tần nhắm như , lẽ là cảm thấy ưa , nên tay ."

Vu Á mỉm , "Muốn tâng bốc, tiếc là tâng bốc sai chỗ ."

Loading...