Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 788

Cập nhật lúc: 2025-11-19 05:57:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm ngày thứ hai, Khương Thăng Nguyệt ăn xong bữa sáng và văn phòng, thiết liên lạc của Chu Ỷ Mộng gọi đến.

Ngón tay lướt qua các hạng mục cần trong ngày máy tính bảng, cô kết nối, “Những phụ nữ đó hồi phục ?”

“Vâng, đội y tế kiểm tra, về mặt cơ thể tổn thương quá lớn, chỉ là tinh thần yếu, nhưng nghỉ ngơi một thời gian sẽ hồi phục.”

Khương Thăng Nguyệt loáng thoáng thấy tiếng ồn ào truyền đến từ thiết liên lạc, còn xen lẫn tiếng thút thít c.h.ử.i rủa.

Có lẽ tâm trạng của những phụ nữ đó lúc , giống như trải qua một giấc mơ. Tỉnh mộng đột nhiên phát hiện cơn ác mộng đó là sự thật, bản yêu một lão già tồi tệ, thậm chí là kẻ thù, yêu đến c.h.ế.t sống . Sự thật khó ai chấp nhận .

Mặc dù đáng thương, nhưng thực tế, so với nhiều khác, họ coi là may mắn trong bất hạnh. Vẫn còn bao nhiêu chịu đựng những đau khổ t.h.ả.m khốc hơn họ, cuối cùng còn giữ mạng sống. 

Họ hưởng những đãi ngộ nhất ở Căn cứ Dục Hải, ít nhất bây giờ cơ thể vẫn bảo dưỡng khá . Cơ thể bệnh căn, cuộc sống cũng sẽ dễ dàng hơn một chút.

“Cho họ một ngày để tự thông suốt, đó gì thì cô hãy sắp xếp tiếp.”

Chu Ỷ Mộng ừ một tiếng nặng nề.

Khương Thăng Nguyệt đang vui, Chu Ỷ Mộng vốn dĩ dịu dàng và lương thiện, nỡ thấy những chuyện . Giao những phụ nữ cho cô xử lý là thích hợp nhất, nhưng chợt nghĩ đến việc cô giỏi ăn , liền gọi cho Kiều Thanh Lộ.

“Thanh Lộ, giúp Tiểu Mộng sắp xếp những phụ nữ đưa về từ Căn cứ Dục Hải.”

“Vâng, Thành chủ.”

Tìm hai bố trí những phụ nữ đó, cũng coi như cô hết sức nhân nghĩa . Dù thì con đường cô lát, , thế nào, đều tự họ quyết định.

Sau đó, chuyện của những phụ nữ đó cô gác , bắt đầu suy nghĩ về hạng mục khẩn cấp đầu tiên hôm nay: xử lý Diêu Đỉnh thế nào.

Theo lời nhắn mà Tống Tinh Vĩ để cho cô ở chỗ A Lan trong nhà giam, lão già mê sắc vì dùng sinh mạng còn sót để chế tạo t.h.u.ố.c giải, hiện giờ chỉ còn một thở. Không chừng nào sẽ tắt thở hẳn. Cô quên, còn chứng nhận dị năng giả cực kỳ hiếm của hệ thống.

Bây giờ ba phương án.

Một, cô dùng cách, uy hiếp, dụ dỗ lời lẽ mê hoặc, lừa quy phục khi c.h.ế.t, lấy chứng nhận của hệ thống , gom thêm một mảnh cổng truyền tống.

Hai, cô bắt Diêu Đỉnh khi tắt thở, chuyển hết năng lượng còn máy trích xuất và lưu trữ dị năng. Có dị năng bóc tách của , cô tìm dị năng thích hợp nên đặt lên .

Ba, cứ để c.h.ế.t thẳng cẳng, gì cả.

Cây bút xoay tròn linh hoạt tay Khương Thăng Nguyệt, giống như suy nghĩ của cô đang bay bổng.

Phương án một khó, cô ép dùng sinh mạng còn để chế tạo t.h.u.ố.c giải, kiểu lòng đố kỵ cực mạnh như Diêu Đỉnh, đến bước khó để xoay chuyển. Trừ phi là một kẻ cuồng ngược đãi.

Phương án hai, Khương Thăng Nguyệt chút động lòng. Ai mà chẳng thêm vài loại dị năng , chỉ cần ma sát thôi cũng đủ kẻ địch c.h.ế.t mòn. Ra tay là hàng loạt quả cầu năng lượng bảy sắc cầu vồng, còn gì ngầu hơn?

Chỉ là thở còn của Diêu Đỉnh thể chống đỡ để bơm năng lượng máy lưu trữ . Hắn hiện là năng lượng cấp ba, dùng để lưu trữ là giá trị nhất.

Khương Thăng Nguyệt dần nhíu mày, chỉ là cướp dị năng của khác, giống việc một sẽ . Mặc dù cô cũng bao nhiêu chuyện , và bao giờ tự cho , thậm chí còn chế giễu hành vi thánh mẫu của khác. một chút kiêng dè với những thứ huyền ảo liên quan đến nhân quả.

Sự tái sinh của cô, hệ thống khi tái sinh, từng bước đến điểm cuối, từ đầu đến cuối đều cho cô một ảo giác mệnh bao quanh. Mỗi quyết định là do cô đưa , mỗi bước là do cô tự quyết định, nhưng giống như vận mệnh của Lưu Giai và dị năng nguyền rủa của Hạnh An, cảm giác huyền diệu đó cứ luẩn quẩn trong lòng cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-788.html.]

Cô, một kiên định, luôn đề cao sự tại nhân vi (sự việc thành bại là do ), bây giờ cũng thể cảnh giác. Diêu Đỉnh , cướp dị năng thì đó cũng sẽ c.h.ế.t, nếu cô thật sự dùng, chẳng tương đương với việc mỗi cô dùng dị năng đó là đang dùng mạng sống của khác ?

Cô cũng g.i.ế.c ít , để sống sót cô cũng g.i.ế.c những lẽ trong mắt một đáng c.h.ế.t. cô thấy lương tâm hổ thẹn, vì trong mắt cô, họ đều đáng c.h.ế.t. Không c.h.ế.t, lẽ c.h.ế.t sẽ là cô. Trong quan niệm sinh tồn của cô, điều vấn đề gì, nhưng cướp dị năng của khác……

Cô bây giờ cũng thiếu, dị năng hệ mộc và gian đủ dùng. Không cần rước thêm rắc rối vì quá nhiều tham vọng.

Diêu Đỉnh đến bước đường hôm nay, chẳng vì lòng tham ? Nếu ngay từ đầu chỉ giữ một dị năng hệ lôi, cũng đến nỗi như bây giờ.

Tham vọng là tội nguyên thủy của con , cô thánh nhân, cô khó mà đảm bảo nảy sinh những ý nghĩ tà ác. Rốt cuộc, theo quan niệm của , cô là một đầy tham vọng, từ thủ đoạn để đạt mục đích.

Đôi khi, cũng nên lắng ý kiến của quần chúng.

“Vậy thì thôi.”

Khương Thăng Nguyệt đưa quyết định, trong lòng đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, như thể một gông xiềng nào đó đang luẩn quẩn trong lòng phá vỡ. Cô hít sâu một . Hóa từ khoảnh khắc cô cân nhắc đặt dị năng của Diêu Đỉnh máy trích xuất dị năng, cô suýt lòng tham của chính mê hoặc.

Thở một khí đục, Khương Thăng Nguyệt tâm trí tỉnh táo, hề chút mệt mỏi.

đủ , thêm nữa cũng chỉ là thêm hoa gấm. Con vẫn nên tự kiềm chế bản .

Gọi cho Tống Tinh Vĩ, “Diêu Đỉnh cứ nhốt ở đó tự sinh tự diệt là .”

Đột nhiên cô nghĩ đến điều gì, “Cứ nhốt, xem những phụ nữ ý kiến gì . Chỉ cần để rời khỏi phạm vi Nguyệt Lạc Thành, tùy họ. Coi như là quà mừng phục hồi của bản thành chủ dành cho họ.”

Giọng của Tống Tinh Vĩ pha lẫn một chút cám dỗ quyến rũ, “Không hổ là Thành chủ đại nhân, những tâm địa lương thiện mà còn thấu tình đạt lý.”

Khương Thăng Nguyệt lạnh nhạt ừ một tiếng, “ .”

Tống Tinh Vĩ: “……”

Từ sáng sớm, cuộc gọi của Khương Thăng Nguyệt cứ liên tiếp. Từng mệnh lệnh phát từ văn phòng, hàng vạn theo đó mà hành động.

“Chu Càn, Thành phố Thanh Đức thế nào ?”

Trên thiết liên lạc mặt Khương Thăng Nguyệt hiển thị khuôn mặt mệt mỏi nhưng đôi mắt sáng ngời của Chu Càn.

“Đại ca yên tâm, nếu tiến triển thuận lợi thì tường thành của phân bộ sẽ xây dựng xong trong hai, ba tháng!”

Góc của thiết liên lạc bên Chu Càn đổi, màn hình lóe lên, hiện hai đội ngũ xếp hàng khá chỉnh tề, đang bước đều. Trên họ đều vác các dụng cụ khác , như cuốc, xẻng, bao tải.

Khương Thăng Nguyệt gật đầu, “Tốt, về phần thức ăn cần tiết kiệm. Đợi lương thực dự trữ của các căn cứ dùng hết thì về thành phố ngầm lấy, ăn no thì nhanh.”

Tuyền Lê

Chu Càn toe toét, “Vâng! !”

Khương Thăng Nguyệt còn đang trông chờ tường thành xây xong để quy tụ Thành phố Thanh Đức, hiện giờ vẫn còn hỗn loạn. Các căn cứ đây đều tự chiến đấu, bây giờ đột nhiên bắt họ dồn sức một chỗ cũng dễ. Đừng thấy Chu Càn trả lời dễ dàng, nhưng chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, các dị năng giả tố chất cơ thể vượt trội lộ vẻ mệt mỏi như , thể thấy công việc ở Thành phố Thanh Đức cũng hề nhẹ nhàng.

còn cách nào khác, rèn sắt khi còn nóng. Tránh cho đám khi phản ứng bắt đầu gây sự, cứ nhân lúc cả thành phố đang hỗn loạn , họ trực tiếp nắm quyền kiểm soát, đó đưa quy tắc của Nguyệt Lạc Thành, hết là dập tắt những ý nghĩ nên của bọn họ. Sau đó mới từ từ quản lý.

Công việc quy tụ Thành phố Thanh Đức còn gian nan và xa vời lắm.

Khương Thăng Nguyệt khẽ thở dài, hiện tại mới là chín căn cứ, cả thành phố hiện vẫn còn hàng chục căn cứ nhỏ, đoàn thể nhỏ đang án binh bất động.

【Thành chủ đại nhân, nghiên cứu viên Trương Thanh nếu ngài tiện thời gian thì đến báo cáo tình hình với ngài.】

Loading...