“ , mặc dù con tang thi cấp hai chỉ khả năng khống chế triệu hồi c.h.ế.t, nhưng vẫn kết thúc.”
Đầu óc Giả Vĩ nhanh, thấy Khương Thăng Nguyệt chịu chuyện nên lấy hết can đảm cẩn thận hỏi.
“ những con tang thi đều bọn họ, ừm… và cô g.i.ế.c hết , còn ?”
Trác Hạng Minh và vài khác cũng mong đợi cô.
Sau chuyện , đều Khương Thăng Nguyệt bình thường.
Khương Thăng Nguyệt dùng ánh mắt chút cảm xúc quét qua bọn họ: “Bởi vì còn con tang thi cấp hai thứ hai.
Bây giờ nó sẽ mang theo đám đàn em của nó đến chia cắt những thực phẩm .”
Giả Vĩ cứng ngắc lấy lòng: “Chẳng còn ngài đại lão! Ngài mạnh như vài con tang thi nhỏ nhặt chỉ là chuyện ngài vẫy tay thôi mà”
Lời đột ngột dừng . Bởi vì đôi mắt của Khương Thăng Nguyệt dừng .
Lạnh lẽo, khiến cảm thấy rét thấu xương. Giả Vĩ đôi môi tái nhợt của cô phun một câu.
“Sống c.h.ế.t của các , liên quan gì đến .”
Nói xong câu , Giả Vĩ cảm thấy như đóng băng.
Ngay cả sự run rẩy theo bản năng cũng dừng , trong lòng chỉ còn nỗi sợ hãi.
Trác Hạng Minh cũng còn quản nhiều, vội vàng bò dậy.
Chân mềm nhũn, cố gắng chống đỡ mấy mới lên , thu dọn vật tư đất.
“Vậy chúng mau thôi! Chúng mau chạy !”
“Không kịp , chúng nó ngay bên ngoài cửa.”
Như thể câu của Khương Thăng Nguyệt là một mệnh lệnh. Tiếng bước chân lộn xộn, kéo lê từ đường phố bên ngoài truyền đến.
Tiếng gầm của tang thi rõ ràng truyền tai .
Vu Hoành c.h.ử.i thề một tiếng: “Đệt!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-77.html.]
Hắn lấy hết can đảm ngoài qua lỗ thủng cửa cuốn rách nát. Lan can chắn hai bên đường một đám tang thi khổng lồ nhấn chìm!
Chúng đè đổ những tấm chắn, hết tấm dẫm lên tấm khác lao về phía siêu thị!
“C.h.ế.t tiệt, cả con phố đều qua đây ?”
Vu Hoành nghiến răng nhớ tới con hẻm bên cạnh, theo bản năng liền chạy.
Quay đầu phát hiện con hẻm cũng tang thi chui ! Hắn tuyệt vọng thu hồi ánh mắt, nhanh chóng về siêu thị.
Trác Hạng Minh đầy hy vọng hỏi: “Vu Hoành thế nào ? Chúng … chúng còn thể ngoài ?”
“Ra ngoài cái rắm! Đường phố tang thi, ít nhất cũng mấy chục con! Con hẻm cũng chặn , chúng ngoài nữa đệt!”
Gân xanh đầu Vu Hoành nổi lên, sự tức giận và bất mãn lan tràn trong lòng. Trác Hạng Minh câu trả lời của Vu Hoành thì đầu óc ong lên một tiếng.
Nhớ tới vợ con ở nhà, nước mắt tuyệt vọng chảy xuống khóe mắt, hình chút lung lay.
Khương Thăng Nguyệt mím môi, cô cảm nhận thì quá muộn. Tang thi bên ngoài hình thành thế bao vây chặt chẽ.
“Chu Ỷ Mộng, tầng hai!”
Chu Ỷ Mộng lời Khương Thăng Nguyệt , ý chí lung lay trở nên kiên định.
Cô trực tiếp chạy về phía bên trong siêu thị. Khương Thăng Nguyệt theo phía cô.
Những còn lúc chỉ theo Khương Thăng Nguyệt mới hy vọng sống, thấy cô động thì vội vàng lảo đảo c.ắ.n răng theo.
Tuyền Lê
Đồng Vân ngược là phản ứng nhanh nhất trong đám .
Ánh mắt cô chằm chằm bóng dáng luôn lạnh lùng, trấn định khiến cô phát bực.
Chu Ỷ Mộng chạy hai mươi mét phát hiện Khương Thăng Nguyệt theo kịp tốc độ của cô, đầu trở .
Trong ánh mắt kinh ngạc của Khương Thăng Nguyệt, cô bế Khương Thăng Nguyệt lên bằng một tay, cánh tay rắn chắc của cô.
Giống như khi truy đuổi trong con hẻm. Khương Thăng Nguyệt kết tụ năng lượng bên tay tan .
Cô liếc Chu Ỷ Mộng qua khóe mắt, mặc kệ cô mang chạy.
Khương Thăng Nguyệt khi siêu thị xem qua sơ đồ kiến trúc đại khái. Đây là một siêu thị cỡ trung, hai tầng.