Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 749

Cập nhật lúc: 2025-11-16 09:27:22
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên cạnh truyền đến giọng lạnh lùng ôn hòa, "Giáo sư Lâm, mà ông đang đợi lẽ đường đến . Hãy kiên trì, thiếu tá Long vẫn cần ông."

Giáo sư Lâm thở dài, "Ôi, chỉ thế thôi, xưa câu 'thà sống lắt léo còn hơn c.h.ế.t thẳng', thực sự đến bước , vẫn dũng khí tự tử . hai hôm nay giọng cứ thấy quen tai. Già , nhỉ?"

Bên Diệp Lan Nhân như một thính giả trung thành, tuy ít lời nhưng đều hồi đáp.

Long Dạ Nam khẽ nhíu mày, cô cảm thấy như đang ở trong một vùng biển sâu lạnh lẽo và nhớp nháp, ở đây một màu đen kịt. Ngoại trừ bóng tối thấy ngón tay, thì tai cô cảm giác phồng lên như phủ một lớp màng dầu. 

Cô dường như quên điều gì đó, khoảnh khắc nhớ thì theo bản năng kiềm nén xuống. Hình như việc cô nhớ những ký ức sẽ khiến xảy chuyện nguy hiểm.

Cô cảm thấy như biến thành một khối thịt, cứ trôi nổi bồng bềnh trong cái lạnh lẽo nhớp nháp , trong đầu là tiếng nước "ùng ục". Quên mất thời gian, quên mất là ai, và cũng quên mất gì.

"Tiểu Nam , cô vẫn tỉnh ? Lỡ may Khương thành chủ đến cứu chúng mà cô cứ thế thì mà chạy ? Cô xem cái vẻ mặt lạnh lùng của cô cô như đổi chút nào

Cô xem hai đứa, đều còn trẻ, cô còn đỡ hơn, Khương thành chủ thì cứ như lớn tuổi hơn cả , cả ngày cứ mặt lạnh tanh. Con gái con đứa, lên một chút hơn . Còn cô nữa, cô mà tỉnh , e rằng lão già sẽ chăm sóc cô nổi nữa ..."

Giọng giáo sư Lâm khàn đặc khó , nhưng ông vẫn kiên trì . Nói về hy vọng của , về những nghiên cứu đây, cũng về những lo lắng của , tóm là nhớ nấy.

Long Dạ Nam trong tiếng nước đó hình như thấy gì đó, vẫn luôn chuyện bên cạnh cô. Rất hỗn loạn, ồn ào, đó cảm giác phồng lên từ từ rút .

Trong bóng tối, giáo sư Lâm thấy ngón tay Long Dạ Nam đang run rẩy, nhãn cầu mí mắt bất an xoay chuyển.

Diệp Lan Nhân hiếm khi chủ động đặt câu hỏi, "Giáo sư Lâm, Khương thành chủ chính là mà Phó Ích vẫn luôn tìm ông để hỏi tin tức ?"

Giáo sư Lâm theo bản năng gật đầu, đó nhớ hai còn cách bởi bóng tối và bức tường kim loại dày, " ."

"Ông và thiếu tá Long giam nửa tháng , một cũng chịu hé lời. Thiếu tá Long cũng vì chuyện của Khương thành chủ mà chịu , mới dẫn đến tình trạng như bây giờ. Người thể khiến hai vị bất chấp tất cả để bảo vệ, cũng khiến khỏi tò mò."

Trước đây Diệp Lan Nhân và giáo sư Lâm từng trao đổi những điều , nhưng Diệp Lan Nhân vô cùng thông minh. Những ngày tháng trong bóng tối, dài đằng đẵng như cả năm.

Giáo sư Lâm suy nghĩ một chút, chỉ chọn những điều thể . Mặc dù hai hiện tại gặp mặt, giáo sư Lâm cũng đơn phương coi và Diệp Lan Nhân là bạn vong niên, nhưng đối với Khương thành chủ, Long Dạ Nam trả cái giá lớn như , miệng ông kín.

"Khương thành chủ là ân nhân cứu mạng của và Tiểu Nam, nếu , của bây giờ c.h.ế.t từ lâu . Sống đến bây giờ, coi như là lời. Dù cũng sống gần hết đời , đáng giá, nhưng tiếc cho Tiểu Nam, cuộc đời cô mới bắt đầu thôi."

Giáo sư Lâm hít sâu một , "Khương thành chủ lợi hại lắm! Rất nhiều đều sẵn lòng theo cô . Hơn nữa thể , cô là một đứa trẻ , đối xử với hòa nhã, thông minh quyết đoán, trọng tình nghĩa, ai cũng yêu mến cô ."

Diệp Lan Nhân trong lời mô tả của giáo sư Lâm hình dung một cô gái trẻ dịu dàng kiên cường lương thiện, lên sẽ lộ hàm răng trắng sáng, ánh mắt trong trẻo tươi sáng, nhưng thiếu khí chất lãnh đạo. Một cô gái như , quả thực đáng yêu mến.

"Xì... Lâm..."

Giáo sư Lâm tưởng nhầm, sững sờ.

"Giáo sư Lâm..."

Giọng khàn khàn lập tức khiến giáo sư Lâm xác nhận, ông nhầm!

Giáo sư Lâm kích động trong bóng tối lập tức chạm vai Long Dạ Nam, để tiện chăm sóc cô, cô vẫn luôn bên cạnh ông. Để phòng trường hợp trong bóng tối con chuột nào ông cũng thấy.

Long Dạ Nam đau đầu như búa bổ, cảm giác trong đầu cả vạn con kiến đang bò, vô lực. Mở mắt là một màu đen kịt.

"Tiểu Nam cô cuối cùng cũng tỉnh ! Huhu!"

Tiếng nức nở của giáo sư Lâm dọa Long Dạ Nam giật . Cô sức lực, thể cử động, mở mắt , thấy một màu tối đen, chút ánh sáng nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-749.html.]

"Giáo sư Lâm ông bình tĩnh , ? Sao thấy gì cả?"

Tiếng thút thít của giáo sư Lâm dừng một cách kỳ lạ, "Cô mù, chúng đang ở trong nhà tù ở đây ánh sáng. Yên tâm , thể đầu óc cô chút vấn đề, nhưng mắt ."

Khuôn mặt Long Dạ Nam hiện lên biểu cảm nứt vỡ, cô cảm thấy như đang mắng.

Long Dạ Nam cố gắng chống dậy, thấy tiếng quần áo ma sát, giáo sư Lâm vội vàng giúp một tay, để cô tựa bên cạnh ông. Ngay từ khi hai trải qua sinh tử, ông coi Long Dạ Nam như cháu gái của

Cả đời ông chỉ lo nghiên cứu, căn bản tâm trí nghĩ đến chuyện cưới vợ sinh con, tình cảm với cũng sâu đậm. Long Dạ Nam thì khác, tình nghĩa trong hoạn nạn, hơn nữa là một đứa trẻ .

Tuyền Lê

"Tiểu Nam cô thế nào? Cảm thấy chỗ nào khỏe ?"

Long Dạ Nam thở dốc, "Ổn, chỉ là đầu đau, ngủ bao lâu ?"

"Ngủ? Cái đó gọi là hôn mê! Cô hôn mê gần nửa tháng !"

Long Dạ Nam mím môi, đầu càng đau hơn.

Giáo sư Lâm thấy nhưng nhạy bén nhận tình trạng Long Dạ Nam lúc lẽ , vội vàng an ủi.

"Tiểu Nam cô đừng sợ, tin Khương thành chủ chắc chắn sẽ đến cứu chúng ! Đợi ngoài cô sẽ khỏe ."

Long Dạ Nam sững sờ, "Nguyệt Nguyệt? Cô tại đến?"

Giáo sư Lâm suýt quên, lúc đó Long Dạ Nam kiểm soát, hơn nữa ông cũng hôn mê, là từ lời Phó Ích.

"Lúc đó cô dị năng của Phó Ích kiểm soát, dùng máy liên lạc cầu cứu Khương thành chủ, những ngày Phó Ích luôn đến hỏi về chuyện của Khương thành chủ. cô yên tâm, miệng kín lắm, gì hết. Dị năng của chắc giới hạn, thể dùng thứ hai với chúng ."

Trên mặt Long Dạ Nam xuất hiện biểu cảm tan vỡ, cô cầu cứu Khương Thăng Nguyệt ư?!

"Mẹ nó! Sao kiên trì ?! Nguyệt Nguyệt dù lợi hại đến mấy, đây cũng là địa bàn của Phó Ích! Cô thà đừng đến còn hơn! Phải đây?"

Đầu càng đau hơn.

"Có đến, nhiều ." Giọng đàn ông đột ngột dọa Long Dạ Nam giật .

"Ai?"

Giáo sư Lâm vội vàng giải thích, "Đây là hàng xóm bên cạnh chúng , giáo sư Lan, cũng cái tên ch.ó má Phó Ích nhốt , việc cho Thiên Cung, giáo sư Lan thề c.h.ế.t theo."

Long Dạ Nam gật đầu, đầu đau.

Giáo sư Lâm hỏi: "Giáo sư Lan nãy nhiều ?"

Diệp Lan Nhân lắng cẩn thận mới : " , nhiều , đều là dị năng giả từ cấp 2 đỉnh phong trở lên, bao vây chúng ở đây. Chắc là đến cứu hai vị đến ."

Giáo sư Lâm Diệp Lan Nhân là dị năng giả hệ tinh thần, sức tấn công đủ, thể trốn thoát, nhưng khả năng thám thính lợi hại. Ông cảm thấy kích động phức tạp, nhưng cũng căng thẳng.

Long Dạ Nam sai, Khương Thăng Nguyệt dù lợi hại đến mấy, nhưng đây cũng là địa bàn của khác!

Giáo sư Lâm định gì đó, Long Dạ Nam ngất .

Cách đó hai cây , nhóm Khương Thăng Nguyệt đang nhanh chóng tiến bước, mục tiêu thẳng đến nhà tù!

Dưới chiếc mũ bông dày, đôi mắt hổ phách của Khương Thăng Nguyệt trong suốt và kiên định.

Long Dạ Nam, cô đừng c.h.ế.t, hãy để trả món nợ nợ cô.

Loading...