Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 714
Cập nhật lúc: 2025-11-12 13:14:19
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trận động đất đến đột ngột, bất kỳ dấu hiệu báo nào.
Tiếng ầm ầm như tiếng gầm của dã thú vang dội bên tai, trong khoảnh khắc, khói bụi bốc lên mù mịt, thứ mắt dường như đều đang nhảy múa.
Sắc mặt Võ Tắc Xuyên biến đổi, một tay kéo giật lấy Khương Thăng Nguyệt, đưa cô đến một khu đất trống cách xa các tòa nhà.
Trái tim Khương Thăng Nguyệt đập thình thịch, vô cùng mạnh mẽ.
Nó đập mạnh đến mức khiến cô chút khó thở.
"Đại ca, cô !?"
Đồng tử Khương Thăng Nguyệt giãn , vẻ mặt cứng đờ. Một nhạy bén như Võ Tắc Xuyên, ngay cả trong thời khắc căng thẳng và hoảng loạn như thế cũng bỏ qua sự khác thường của cô.
Khương Thăng Nguyệt cau mày, hít một , "Gọi là A Nguyệt. ."
Cô Võ Tắc Xuyên che chở, xổm xuống đất, ngước mắt quan sát xung quanh.
Mặt đất chân rung chuyển ngày càng dữ dội, thậm chí thể vững.
Khung cảnh cũng là một mớ hỗn loạn, giày dép văng tứ tung, ngã xuống đất lóc gào thét, chỉ hận thể mọc thêm hai cái chân để lúc thể chạy nhanh hơn.
Những viên sỏi bên chân Khương Thăng Nguyệt cũng đang nảy lên nảy xuống.
Mặt đất nứt toác, để lộ bộ mặt dữ tợn. Các tòa nhà rung lắc, đá vụn lăn xuống, trông như sắp sụp đổ.
Sắc mặt Khương Thăng Nguyệt chút nào. Trận động đất , trong ký ức của cô!
Trong những t.h.ả.m họa thiên nhiên nguyên bản, động đất!
Thành phố Vô Cực quả thực cách xa thành phố Vinh Ninh, nhưng cũng là tin tức gì. Năm đó, cô từng về chuyện .
Khương Thăng Nguyệt ôm ngực, trái tim đập dữ dội, mặt đất chân rung chuyển mạnh, thứ cô thấy gần như đều đang nhảy múa.
Đột nhiên...
Đùng!
Một luồng d.a.o động năng lượng lan tỏa như sóng âm, từng đợt từng đợt quét qua cơ thể cô!
Một d.a.o động năng lượng hệ Mộc thật mạnh mẽ!
Hai , luồng năng lượng mà Khương Thăng Nguyệt cảm nhận quá ngắn ngủi, cô nhận nhiều chi tiết hơn.
thì khác. Năng lượng thể che giấu, thậm chí còn bao trùm cả căn cứ 807 một cách ngông cuồng!
Cô thể cảm nhận , đây là năng lượng hệ Mộc!
Động đất đến nhanh mà cũng nhanh, đầy ba phút, sự rung chuyển đột ngột lắng xuống.
tiếng lóc cầu xin và gào thét của vẫn dừng , từng đợt từng đợt truyền tai Khương Thăng Nguyệt.
Cùng với sự biến mất của cơn địa chấn, luồng năng lượng hệ Mộc kỳ quái cũng biến mất theo.
Khương Thăng Nguyệt cau mày, động đất và d.a.o động năng lượng mối liên hệ gì?
Mọi đều rạp mặt đất dám cử động, như thể chỉ cần cử động một chút là thể gây động đất nữa .
Đợi thêm một lúc nữa, xác nhận rằng thứ trở bình thường, tất cả mới thở phào nhẹ nhõm.
Động đất dừng .
trong lòng Khương Thăng Nguyệt bao phủ bởi một lớp mây mù.
Căn cứ 807, còn phức tạp hơn cô nghĩ.
Nhìn quanh một vòng, cô phát hiện rằng, luồng năng lượng kỳ lạ , ngoài cô , ai phát hiện .
"Rốt cuộc là chuyện gì?! Nói! Câm ?"
Phó Ích trận động đất dọa cho giật , mái tóc chải chuốt ngay ngắn cũng rơi xuống hai lọn, chòm râu dê thì xòe cả .
Ông nhướng mày, mắt tóe lửa, chất vấn đàn ông trẻ tuổi đang run rẩy mặt.
Người đàn ông trẻ tuổi tên là Hùng Dực, lúc mồ hôi lạnh túa đầy đầu, lau mãi hết, "Dạ, xin ngài Phó! Lô hàng lẽ giao rạng sáng hôm nay, nhưng của gom đủ nên giao trễ..."
Hơi thở của Phó Ích ngưng một thoáng, đó ông cầm chiếc cốc kim loại bàn bên cạnh ném , tiếng "choang" một tiếng vang lên, vặn đập trúng đầu Hùng Dực.
Vài lá lẫn với m.á.u tươi dính mặt .
Hùng Dực đ.á.n.h nhưng dám động đậy, dám phản kháng, ngay cả thở mạnh cũng dám, chỉ cúi gằm đầu mặc cho Phó Ích trút giận.
Phó Ích tức đến mức hít sâu vài .
Hùng Dực thấy cơn giận của Phó Ích đang dần nguôi ngoai, vội vàng giải thích:
"Thường ngày khi giao hàng xong họ đều sẽ báo cáo với . Hôm nay thấy mãi ai đến nên mới tìm, lúc đó mới họ giao. vội vàng gom thêm vài , đường giao hàng thì bắt đầu động đất. Đợi đến khi giao hàng xong thì động đất cũng dừng ."
Lồng n.g.ự.c của Phó Ích phập phồng dữ dội, ông chỉ đào óc của đám xem, rốt cuộc lũ ngu đang nghĩ cái gì?!
Dặn dặn cả ngàn vạn là giao hàng xuống lòng đất đúng giờ, đúng lượng, đúng chất lượng, mà cuối cùng giao trễ!
Hôm nay nếu còn trễ hơn một chút nữa, là cả căn cứ đều chấn sập ?
Ánh mắt ông rơi xuống Hùng Dực đang bê bết m.á.u mặt, đối phương ông đến mức chân tay run lẩy bẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-714.html.]
Phó Ích nhắm mắt , : "Xử lý mấy tên ngu đó , bằng mấy đứa lời, lanh lợi hơn. Lần coi như phát hiện kịp thời, cho thêm một cơ hội. Nếu còn , thì đổi khác ."
Hùng Dực suýt chút nữa thì mềm nhũn cả chân mà quỳ xuống.
Ý của Phó Ích chỉ đơn giản là đổi , "đổi " nghĩa là c.h.ế.t , mới đổi tiếp theo.
Đặc biệt là, công việc mà phụ trách bí mật như , Phó Ích tuyệt đối thể để sống sót.
Vẻ mặt hoảng sợ cung kính, "Vâng! Sẽ ạ!"
Mạch m.á.u của Phó Ích giật thình thịch, ông kiên nhẫn hỏi: "Tình hình căn cứ thế nào, tổn thất bao nhiêu?"
"Tổn thất lớn, chỉ sập phần lớn các lều lán. Các tòa nhà từ vòng giữa đến vòng trong cùng lắm chỉ nghiêng một chút, sập, chỉ mặt đất nứt ở vài chỗ."
"Ừm, cho sửa chữa ."
Đợi lui ngoài, Phó Ích chút mệt mỏi và chán nản mà xoa xoa thái dương.
"Gọi Tin Cáp đến đây."
Trong phòng ngoài ông ai khác, nhưng lời ông dứt, từ một góc phòng vang lên một giọng nam trầm thấp.
"Vâng."
Cánh cửa văn phòng đó mở đóng một cách im lặng, như thể từ trong đó.
Không lâu , một phụ nữ trẻ tuổi gõ cửa bước văn phòng.
Nửa khuôn mặt phụ nữ đeo một chiếc mặt nạ bằng kim loại, chỉ để lộ nửa sống mũi và một đôi mắt.
Sau khi , cô cúi đầu chào Phó Ích, im lặng tại chỗ.
Phó Ích xuống ghế sofa trong văn phòng, sắc mặt trở vẻ bình tĩnh, nghiêm nghị như thường ngày.
"Tin Cáp, liên lạc với 004."
Phó Ích ném cho cô một chiếc chìa khóa nhỏ tinh xảo.
Người phụ nữ nhận lấy chìa khóa, cắm một lỗ nhỏ kín đáo ở bên cạnh mặt nạ, "cạch" một tiếng, công tắc bên hông mở .
Cô dùng hai tay nâng chiếc mặt nạ xuống, má một vết hằn sâu.
Giọng phụ nữ khàn khàn khó : "Xin vui lòng đợi một chút."
Hóa phụ nữ câm, mà là quyền của cô khóa một cách nhân tạo bởi chiếc mặt nạ đặc chế.
Cô nhắm mắt , nhãn cầu rung động. Hai phút , khi mở mắt nữa, đôi mắt trở nên vô hồn, giống như một con rối.
Miệng cô cũng đóng mở như một con rối, nhưng phát một giọng nam kỳ quái.
Tuyền Lê
Giọng qua bộ biến thanh, trở nên phân biệt nam nữ.
【Chuyện gì?】
Phó Ích mím môi, kể chuyện xảy hôm nay.
"Lũ ngu việc nên đó xử lý . , thứ ở lòng đất đó, rốt cuộc là cái gì? Có đáng để chúng dùng nhiều mạng như để lấp ? Tuy mạng đáng tiền, nhưng bây giờ là thời điểm then chốt để chuyển giao căn cứ, nếu quá nhiều biến mất, e rằng sẽ gây nghi ngờ."
Người ở đầu bên im lặng vài giây.
【Ông rõ, chuyện nên hỏi thì đừng hỏi.】
Phó Ích cau mày, hài lòng với câu trả lời , giọng điệu trở nên cứng rắn.
"Quy tắc thì đúng là , nhưng bây giờ là phụ trách, quyền thứ mà đang canh giữ rốt cuộc là gì! Hôm nay chỉ trễ một chút thôi mà gây động tĩnh lớn như , suýt chút nữa thì biến cả căn cứ 807 thành một đống đổ nát!"
Lần ở đầu bên im lặng lâu hơn.
【Là một loài thực vật biến dị cấp cao, Phật Thịt Ngàn Năm. Nó là nguồn cung cấp thành phần quan trọng cho t.h.u.ố.c chiết xuất dị năng, vì ông canh giữ nó thật , bất kể trả giá nào. Chỉ là vài kẻ vô dụng, thể trở thành chất dinh dưỡng cho Phật Thịt là vinh hạnh của những kẻ vô dụng bọn chúng. Chuyện ông , , hãy xác định đúng vị trí của .】
Câu dứt, phụ nữ run lên một cái, như thể đột nhiên tỉnh .
Sau đó, cô im lặng đeo mặt nạ, đặt chiếc chìa khóa lên bàn một cách cung kính.
Giọng Phó Ích lạnh lùng: "Lui ."
Người phụ nữ c.h.ế.t lặng cúi lùi , bước khỏi phòng.
Cánh cửa lưng cô đóng chậm một nhịp, như thể nào đó cùng cô ngoài.
Sắc mặt Phó Ích thể gọi là . "Phật Thịt Ngàn Năm... Thứ trong truyền thuyết mà thật sự tồn tại! Có thể gây động tĩnh lớn như , nó là cấp bậc gì chứ?"
Ông trầm tư một lúc lâu, gọi lính gác lệnh: "Bảo Hùng Ký đến đây."
Lúc đến, vẻ mặt đầy lo lắng, "Ngài Phó, ngài tìm ?"
Phó Ích : "Lần giao hàng tiếp theo là khi nào?"
"Là ngày ạ."
"Nhanh ?" Phó Ích cau mày.
Hùng Ký cũng bất lực: "Gần đây nhu cầu của nó ngày càng lớn. Ban đầu là nửa tháng mười , đó là hai mươi . Cho đến gần đây, lên đến ba ngày năm mươi ! Hơn nữa, thường thể thỏa mãn nó nữa, nó bắt đầu đòi dị năng giả . Cứ tiếp tục như thế , biến mất quá nhiều e rằng sẽ chú ý, nếu những thật sự loạn lên cũng sẽ phiền phức."
Phó Ích đau đầu suy nghĩ một lát: "Lần cứ tìm trong những mới căn cứ. Lũ mặt dày mày dạn sống c.h.ế.t đòi 807 chẳng là vì nhắm trúng hai chữ 'chính thức', chuẩn ăn chờ c.h.ế.t . Một đám vô dụng, sống cũng chỉ lãng phí lương thực."