Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 710

Cập nhật lúc: 2025-11-12 12:59:10
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ bên trong cửa sổ vọng giọng khàn khàn đầy phẫn nộ của Giáo sư Lâm: “Cút ngay cho ! sẽ bất cứ điều gì!

Ông g.i.ế.c ! Hoặc thì cút mau !”

Sắc mặt Phó Ích càng thêm u ám.

Người trong phòng giam chính là Long Dạ Nam đang hôn mê và Giáo sư Lâm Vũ Sinh với bộ dạng t.h.ả.m hại.

Sắc mặt Giáo sư Lâm trắng, còn một chút huyết sắc.

Di chứng khi trích xuất ký ức là cơn đau như kim châm trong đầu, may mắn là ông vẫn biến thành kẻ ngốc.

Phó Ích dám mạo hiểm tiến hành trích xuất thêm, sợ rằng nếu trích xuất thất bại mà còn phát điên thì sẽ hỏi gì nữa.

Giáo sư Lâm cũng coi như thoát một kiếp.

Ông yếu ớt dựa bức tường kim loại lạnh lẽo, bên cạnh là Long Dạ Nam đang thẳng với thở yếu ớt, cả hai đều quấn một tấm chăn len mỏng, đó là những trang giữ ấm duy nhất.

Đợi đến khi tiếng bước chân của Phó Ích ngoài cửa xa dần, ông mới thở phào một , đó ánh sáng trong mắt ông tối sầm .

Ngày hôm đó, khi tỉnh , ông ở trong nhà giam lạnh lẽo , bên cạnh còn Long Dạ Nam đang hôn mê bất tỉnh.

Ông cũng là bác sĩ, thể tìm vấn đề của Long Dạ Nam, nhưng ông vẫn lo lắng.

Một sống sờ sờ, cứ hôn mê như , nếu vẫn còn thở thì thực sự chẳng khác gì c.h.ế.t.

Môi trường ở đây tồi tệ, Long Dạ Nam tại mãi tỉnh .

Ông cũng kiểm tra đầu của Long Dạ Nam, vết thương, lúc đầu ông cũng hiểu , lo đến bạc cả tóc.

Mãi cho đến khi Phó Ích đến uy h.i.ế.p ông giao thông tin về Khương Thăng Nguyệt mới tiết lộ, tinh thần của Long Dạ Nam chịu tổn thương nặng nề.

Có khả năng cả đời sẽ bao giờ tỉnh .

Lòng Giáo sư Lâm như tro tàn. Trong căn hầm tối tăm thấy ánh mặt trời , ngay cả thở cũng là ẩm mốc lạnh lẽo và nặng nề, nặng trĩu khiến thở nổi.

Ở nơi khái niệm về thời gian, mỗi một giây trôi qua đều vô cùng gian nan.

Mấy ngày nay tâm trạng của ông ngày càng tệ, ông lo rằng nếu cứ nhốt như thế nữa thì sẽ thật sự phát điên.

Phát điên cũng , ở cái chốn quỷ quái của ngày tận thế , ai mà điên?

Ông chỉ sợ khi điên sẽ năng lung tung, thực sự trúng kế của Phó Ích, tiết lộ hết chuyện về thành chủ Khương ngoài.

Mấy ngày nay ông cũng gì, mỗi Phó Ích đến, ông đều giả vờ tức giận, tuy cũng là tức giận thật, nhưng ít nhiều cũng moi chút thông tin từ miệng Phó Ích.

Phó Ích bám riết Khương Thăng Nguyệt buông là vì thù, Khương Thăng Nguyệt g.i.ế.c của .

Ngoài , những câu hỏi chính mà Phó Ích hỏi ông bây giờ, quanh quẩn cũng chỉ mấy câu đó.

Một, cánh đồng lúa mì thể trồng trọt ?

Hai, Khương Thăng Nguyệt đang nắm giữ một loại t.h.u.ố.c đặc biệt nào đó ?

Ba, rốt cuộc Khương Thăng Nguyệt bí mật gì?

Giáo sư Lâm cũng phiền lòng, ba câu hỏi ngoài câu đầu tiên ông là ở thành phố ngầm , những câu còn ông đều !

Bí mật và nghiên cứu đặc biệt của thể cho một lão già mối quan hệ nửa quen nửa lạ như ông?

Giáo sư Lâm ngốc, Phó Ích nghĩ rằng ông , thì ông cứ giả vờ .

Phó Ích dám để ông c.h.ế.t chẳng chỉ thể moi thông tin từ ông ? Điều chứng tỏ ông vẫn còn hữu dụng!

Nếu Phó Ích phát hiện ông gì cả, chẳng sẽ lập tức g.i.ế.c diệt khẩu ? Đến lúc đó Long Dạ Nam sẽ thế nào?

Tuyền Lê

Ông vong ơn bội nghĩa, Khương Thăng Nguyệt cho ông một mạng sống, ông tuyệt đối thể phản bội.

Long Dạ Nam cũng liều c.h.ế.t bảo vệ ông, ông thể bỏ mặc cô ?

Kéo dài lúc nào lúc đó.

Chủ yếu là, ông phát hiện máy liên lạc của Long Dạ Nam biến mất.

Lúc rời khỏi thành phố Vinh Ninh, ông thấy Khương Thăng Nguyệt đưa cho Long Dạ Nam một chiếc máy liên lạc, đó là phiên bản cao cấp.

Vốn dĩ ông còn định lấy để cầu cứu, phát hiện thứ mà Long Dạ Nam luôn mang bên giờ còn nữa.

Khả năng duy nhất là Phó Ích lấy , Phó Ích hứng thú với Khương Thăng Nguyệt như , bây giờ giam cầm họ, nghĩ cách để dụ dỗ Khương Thăng Nguyệt đến.

Giáo sư Lâm một loại dự cảm, nếu Khương Thăng Nguyệt đến, họ sẽ cứu.

, bây giờ dù đau khổ đến , ông cũng chịu đựng.

Biết hy vọng sẽ xuất hiện thì ?

Cho dù , cũng lỗ.

Giáo sư Lâm tưởng rằng Phó Ích cũng sẽ rời như mấy , ngờ tiếng bước chân bên trong.

Tiếng "cộc cộc" vững chãi và rõ ràng.

Giáo sư Lâm khỏi nhíu mày, chuyện gì ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-710.html.]

Ông vội vàng dậy áp cửa, cố gắng xem thể thấy .

Trên hành lang bên ngoài phòng giam, Phó Ích nhanh chậm dừng cửa phòng giam bên cạnh phòng của Giáo sư Lâm.

Cánh cửa ở đây trông cũng tương tự như mấy cánh cửa khác, nhưng từ những chi tiết nhỏ thể thấy, cánh cửa , dày.

Cho dù thiết cắt chuyên dụng đến cũng mất một lúc lâu mới cắt .

Phó Ích dừng cửa, vặn đối diện với ô cửa sổ nhỏ cửa.

Hắn giơ đèn pin lên chiếu ánh sáng trong, bức tường kim loại bên trong phản quang, chiếu sáng cả căn phòng nhỏ.

Đồ đạc trong phòng rõ ràng hơn đãi ngộ của Giáo sư Lâm gấp mấy .

Một chiếc giường dã chiến, đó là chăn nệm dày dặn.

Trong góc còn một cái thùng nắp lật, bên nối với đường ống.

Thậm chí trong phòng giam còn một bồn rửa nhỏ.

Trên chiếc giường dã chiến đó, một đang quấn chăn dựa tường, ánh sáng chiếu giơ tay che mắt, một lúc mới từ từ hạ xuống.

Đó là một thanh niên gầy gò thanh tú, làn da trắng bệch vì lâu ngày thấy ánh sáng, sống mũi cao là một cặp kính gọng.

Trông vẻ nhốt lâu, tóc tai rối bời, áo sơ mi trắng nhàu nát.

cũng thể che giấu khí chất trầm , lạnh lùng và cao quý .

Anh giơ tay kéo chăn lên cao hơn một chút.

Nhiệt độ trong hầm thấp, chăn cũng ẩm ướt, nhưng còn hơn .

“Giáo sư Diệp, hôm nay thể cho một câu trả lời khác ?”

Giọng điệu phần già nua và đều đều của Phó Ích vang vọng trong hành lang u ám, càng tăng thêm vẻ âm u lạnh lẽo.

Giọng đàn ông ôn hòa chút yếu ớt: “Phó lão vẫn luôn câu trả lời của , cần tốn công đến hỏi nữa.”

Khóe miệng Phó Ích trễ xuống, rõ ràng là vui: “Diệp Lan Nhân, sự kiên nhẫn của hạn.

Cậu còn trẻ và năng lực như , chỉ cần hợp tác với Thiên Cung của chúng , đảm bảo thể sống một cuộc đời phóng khoáng tự tại.

Vật tư? Mỹ nhân? Địa vị? Những thứ đó đều thành vấn đề.

Hà tất cố chấp tỉnh ngộ, lãng phí cuộc đời trong nhà giam .”

Diệp Lan Nhân khẽ một tiếng, dường như nơi đang ở là nhà giam, mà là một quán cà phê nào đó với ánh đèn ấm áp và tươi sáng.

“Các ép buộc chặn đường , giam giữ , nghĩ thế nào cũng thấy đây là thái độ hợp tác.

Phong cách việc bao gồm cả hướng nghiên cứu của Thiên Cung các đều khác xa với lý tưởng của .

Hợp tác thì thôi , .”

Giọng Diệp Lan Nhân trong trẻo và dịu dàng, nhưng vô cùng kiên định.

Phó Ích im lặng vài giây, đó chuyển chủ đề.

“Giáo sư Diệp, những ý tưởng trong bản thảo mà mang theo bên , thích.”

Diệp Lan Nhân nhíu mày, về phía ô cửa sổ nhỏ, nhưng ánh đèn pin chói lòa ở đó khiến dời tầm mắt.

Phó Ích thấy Diệp Lan Nhân phản ứng, vẻ âm hiểm nơi khóe mắt càng đậm hơn.

“Trong những sống sót chỉ bản lĩnh, Thiên Cung của chúng cũng ít nghiên cứu viên.

thừa nhận năng lực của đúng là đỉnh cao, thậm chí ai thể thế.

tin, mười, mấy chục, cả trăm nghiên cứu viên cũng thể thế .

Bản thảo và dữ liệu thí nghiệm của Thiên Cung mang nghiên cứu, tin rằng lâu nữa sẽ kết quả.

Chỉ là nội dung trong bản thảo vẫn còn sơ sài.

Làm thế nào để đảm bảo khí lưu thông lòng đất, cũng như thế nào để đảm bảo một lượng điện năng khổng lồ như vận hành đều là vấn đề, còn quan trọng nhất là thế nào để mấy vạn thể sinh tồn lòng đất.

Nơi trú ẩn trong bản thảo chỉ ba tầng, tin rằng trong ý tưởng của chắc chắn chỉ dừng ở đó.

cũng cảm ơn bản thảo của cung cấp cho chúng một hướng .

Trước đây chúng từng thử xây dựng pháo đài lòng đất, nhưng khổ nỗi trong đó quá nhiều vấn đề, nhân lực và vật lực tiêu hao vô cùng lớn.

ý tưởng của giúp chúng giải quyết một phần khó khăn, vì Thiên Cung quyết định tiếp tục dự án .

Nếu hợp tác với chúng , chúng thể cung cấp cho môi trường nghiên cứu nhất, dự án cũng sẽ do tiếp quản, sẽ một lượng lớn vật tư hỗ trợ.”

Diệp Lan Nhân cúi đầu, những sợi tóc dài che nửa khuôn mặt.

Ở nơi mà Phó Ích thể thấy, khóe môi Diệp Lan Nhân nhếch lên, mang theo vẻ châm biếm sâu sắc.

Nơi trú ẩn lòng đất?

Không, là thành phố ngầm.

Trong ý tưởng của , đó là một Utopia của ngày tận thế, là con tàu Noah bảo tồn ngọn lửa của nhân loại.

Một thành trì lòng đất, thực sự.

Loading...