Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 694

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:51:35
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Anh ơi, ý của chị gái là Niệm Niệm cũng hữu dụng ? Niệm Niệm cũng một ích."

Khương Thăng Nguyệt kịp thời nhắc nhở, "Em thể bảo vệ nó nhất thời nhưng thể bảo vệ nó cả đời.

Sự che chở của khác cuối cùng cũng chỉ là ngoại lực, chỉ bản mạnh mẽ mới là quan trọng."

Những vô dụng trong thời tận thế, sẽ thể sống sót.

Thân hình Hạnh An run lên một cái dữ dội, mím môi, trong mắt lóe lên sự do dự.

"Vậy cứ để Niệm Niệm tự quyết định, nhưng cô can thiệp."

Khương Thăng Nguyệt dừng một chút, "Có thể."

[Ting! Phát hiện nhiệm vụ thu thập dị năng giả cực kỳ hiếm - Thu phục dị năng giả 'Nguyền Rủa' thành!]

[1 mảnh vỡ bản vẽ cổng dịch chuyển đặt ba lô!]

[Ting! Phát hiện nhiệm vụ thu thập dị năng giả cực kỳ hiếm - Thu phục dị năng giả 'Phụ Ma' thành!]

[1 mảnh vỡ bản vẽ cổng dịch chuyển đặt ba lô!]

Khương Thăng Nguyệt hài lòng, mặt nở một nụ vui vẻ, chân thật.

Mảnh vỡ cổng dịch chuyển thu thập bảy mảnh.

Dị năng cực kỳ hiếm mà cô hiện tại, còn một cái nữa ở thành phố Thanh Đức, vẫn thể xác nhận là của Diêu Đỉnh Trịnh Nam Tầm, nhưng hai ...

Khương Thăng Nguyệt thầm suy tính.

Hạnh An thở phào nhẹ nhõm, giữa họ phận bình đẳng để thương lượng điều kiện, nhưng Khương Thăng Nguyệt đặc biệt dễ chuyện.

Từ những tiếp xúc ngắn ngủi, Hạnh An cảm thấy nhóm của Khương Thăng Nguyệt dù tệ đến cũng thể tệ hơn căn cứ Huy Hoàng.

Ít nhất trong đội của họ là phụ nữ chủ, như , em gái sẽ an hơn nhiều.

Mấy Chu Càn khi kiểm tra xong bốn phía liền trở phòng khách, Khương Thăng Nguyệt từ trong gian bày một bàn đầy thức ăn.

Vốn tưởng thành phố Văn Đài sẽ vội, ngờ gặp may.

Đã quyết định nghỉ ngơi thì Khương Thăng Nguyệt sẽ nghỉ ngơi cho thật .

Nước nóng, nước ngọt, bữa ăn đặt riêng bày đầy cả một bàn lớn.

Chưa kịp mở thơm đến mức Hạnh Niệm chảy nước miếng.

Chu Càn dáng vẻ của hai em, trong lòng chợt nảy một ý: "Đại ca, hai đứa trẻ ?"

Khương Thăng Nguyệt kéo ghế xuống : "Dị năng giả mới thu nhận, Hạnh An và Hạnh Niệm."

Chu Càn vẻ "quả nhiên là ".

Anh ngay đại ca thể nào đột nhiên đổi tính nết thành một bụng kính già yêu trẻ.

"Đến đây, đại ca của chúng thiếu nhất chính là đồ ăn, cứ ăn thoải mái !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-694.html.]

Hai em ngơ ngác ấn xuống ghế, cảnh tượng mắt như ảo ảnh mà cô bé bán diêm thấy khi c.h.ế.t, chỉ sợ giây ánh sáng que diêm tắt , tất cả những thứ đều sẽ biến mất.

chớp chớp mắt, mắt vẫn là những , thức ăn bàn cũng còn nóng hổi.

Trong khí đều là mùi thơm ngọt ngào của cơm canh.

Chu Ỷ Mộng thích những đứa trẻ nhỏ nhắn, đáng yêu như thế .

Cô đặc biệt chọn một lon sữa ngọt từ đống nước ngọt, mở đặt bên cạnh tay Hạnh Niệm, "Cái cho em."

"Cảm ơn chị!"

Hạnh Niệm cảm giác như đang mơ, tất cả những điều đều , .

Trên bàn nhất thời chỉ còn tiếng nhai, thỉnh thoảng xen lẫn vài câu pha trò của Chu Càn và Lục Mao.

Không khí vô cùng hòa hợp.

Hạnh An muộn màng nhận , "Vậy, các đến từ ?"

Lục Mao ở đối diện , miệng rõ lời: "Thành phố Vinh Ninh."

"Vinh Ninh? nhớ là cách đây xa, các còn đến thành phố Vô Cực ?"

Lục Mao chút để ý gật đầu, mái tóc màu xanh lục huỳnh quang của lấp lánh.

" , nào?"

Hạnh An lắc đầu, chỉ cảm thấy thắc mắc, chuyện gì mà lúc tiêu tốn xăng dầu quý giá để lái xe đến một nơi xa như .

Tuyền Lê

"Các của căn cứ nào?"

"Nguyệt Lạc Thành."

Hạnh An nhíu mày, thế giới của quá nhỏ, từng qua cái tên .

Hạnh Niệm ngẩng đầu lên từ hộp cơm, khóe miệng còn dính hạt cơm, tò mò hỏi: "Anh Lục, Nguyệt Lạc Thành là một nơi như thế nào ạ?"

Lục Mao: "...Gọi là Lục Mao."

Anh âm thầm lườm Chu Càn đang nín , : "Người ở chỗ chúng đều gọi Nguyệt Lạc Thành là thiên đường, đến lúc các em sẽ !"

Trong cái đầu nhỏ của Hạnh Niệm "thiên đường" là một phép so sánh như thế nào, cô bé chỉ c.h.ế.t mới lên thiên đường.

họ c.h.ế.t.

Hạnh Niệm vẻ mặt khó hiểu.

Trong mắt Hạnh An lóe lên sự mong đợi, thiên đường, trong thời tận thế cũng thể một nơi như ?

Cậu đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, do dự : "Cái đó, về chuyện..."

Khương Thăng Nguyệt về phía Hạnh An, đang chờ mở lời, : "Không gì..."

Khương Thăng Nguyệt nghiêng đầu một lúc, đó liền thu ánh mắt tiếp tục giải quyết bữa tối của .

Suy nghĩ của trẻ con thật khó đoán, tự nhiên sẽ .

Loading...