Khương Thăng Nguyệt cùng bàn chính với mười vị trưởng căn cứ, thuộc hạ của các căn cứ khác xếp bốn bàn tròn còn , vặn thừa thiếu.
"Khương thành chủ, phiền thêm một chiếc ghế chứ?
Lão già sở thích nào khác, chỉ coi gái như mạng, xa một khắc cũng khó chịu đến cào tim bứt gan."
Khương Thăng Nguyệt ngước mắt lên, liền thấy Diêu Đỉnh với vẻ mặt bỉ ổi đang ôm phụ nữ xinh còn cao hơn lão cả một cái đầu.
Thần sắc của phụ nữ quả nhiên như lời Đặng Lục , hồng hào như đang yêu, lúc còn mang theo chút e thẹn cuối đầu.
Nhìn Diêu Đỉnh, đầu tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, da thịt chảy xệ.
Ở vùng má gần chân tóc còn thể thấy một mảng đồi mồi màu nâu nhỏ.
Trong lòng Khương Thăng Nguyệt dâng lên một cảm giác ghê tởm.
Đối mặt với một lão già lớn hơn gần hai con giáp, còn giảo hoạt, tàn nhẫn, lăng nhăng, toát khí tức mục rữa như , thật sự thể nảy sinh tình yêu ?
"Không phiền, lấy thêm một chiếc ghế đây."
Người phục vụ trẻ tuổi lưng Khương Thăng Nguyệt thành chủ lên tiếng liền lập tức lấy ghế.
Trong lúc đó, đều im lặng chờ đợi, dù đồ ăn bàn đến chảy nước miếng cũng dám động đũa.
Khương Thăng Nguyệt chỉ cần liếc mắt một cái là vị trí của Diêu Đỉnh trong lòng những .
Chẳng qua cũng chỉ vì quyền lực và địa vị.
Muốn nắm rõ các thế lực ở thành phố Thanh Đức , chỉ dựa chút thông tin lỏm của Đặng Lục là đủ.
Có một chuyện, một chi tiết, cô cần tự quan sát.
Ví như hiện tại, khi yêu cầu của Diêu Đỉnh đáp ứng, kể cả hai địa vị ngang hàng là Tưởng Phi Long và Trịnh Nam Tầm cũng ngoan ngoãn chờ đợi.
Có thể thấy, ba căn cứ tuy bề ngoài đều thuộc nhóm đầu, nhưng bên trong vẫn sự phân chia .
Diêu Đỉnh, hề đơn giản.
Ánh mắt Khương Thăng Nguyệt nhẹ nhàng lướt qua Trịnh Nam Tầm.
cái vô tình đó đối phương bắt .
Khóe miệng Trịnh Nam Tầm cong lên một đường cung lịch sự, nụ mặt , ngay cả bọng mắt cũng vô cùng sinh động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-627.html.]
Thoạt gì bất thường.
Khương Thăng Nguyệt cảm thấy đối phương giống như một con rắn đang mỉm với .
Khương Thăng Nguyệt gật đầu với Trịnh Nam Tầm, dáng vẻ quang minh chính đại.
Chỉ trong vòng một phút ngắn ngủi, phục vụ trẻ mang về một chiếc ghế cùng quy cách, đặt bên cạnh Diêu Đỉnh.
Người phụ nữ uốn éo xuống, nghiêng dựa Diêu Đỉnh, lúc mới dời ánh mắt phần mong chờ từ đồ ăn sang Khương Thăng Nguyệt.
Trước bữa ăn, chủ nhà phát biểu, một quy trình thể thiếu.
Khương Thăng Nguyệt là trẻ tuổi nhất và cũng là phụ nữ nắm quyền duy nhất bàn ăn, bao nhiêu cặp mắt chằm chằm cũng hề chút sợ hãi.
"Mong ăn ngon uống vui, bắt đầu ."
Mọi : "..."
Hết ?
Một dịp long trọng như , đại diện của cả thành phố Thanh Đức đều ở đây chờ cô phát biểu, mà cô chỉ thế thôi ?
Trịnh Nam Tầm nhẹ: "Sự giản dị của Khương thành chủ thật khiến ngưỡng mộ."
Khương Thăng Nguyệt liếc một cái, "Vậy thì cứ từ từ mà thưởng thức, bản thành chủ cho phép."
Trịnh Nam Tầm: "..."
Phòng Hoa quen hòa giải, lúc thấy khí dần trở nên kỳ quái, nhịn lên tiếng.
"Ha ha ha, Khương thành chủ thật là hào phóng, chuẩn cho chúng một bữa tối thịnh soạn như .
Cám ơn chiêu đãi! Vậy chúng khách sáo nữa!"
" đúng! Cám ơn Khương thành chủ chiêu đãi!"
Tuyền Lê
Mọi nhao nhao lên tiếng, bầu khí cứng nhắc dần ấm .
Khương Thăng Nguyệt cầm đũa gắp một miếng lá xà lách tươi rói mặt, khi cô động đũa, mới bắt đầu gắp thức ăn.
Khương Thăng Nguyệt chỉ gắp tượng trưng vài miếng đặt đũa xuống, từ từ uống ly nước cam bên cạnh.