Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 613

Cập nhật lúc: 2025-11-10 09:25:16
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , bên cạnh Phiền Lãng lên tiếng:

" ! nguyện ý ! Nếu , các thể tha cho một mạng ?!"

Phiền Lãng kinh ngạc Lý Nghị bên cạnh, bình thường rằng, ngờ lúc mấu chốt ngốc!

Bây giờ sân một bộ phận vẫn còn mơ hồ, nhưng đa đều phản ứng : hôm nay một trận chiến khốc liệt, khéo tất cả đều toi mạng!

Danh tiếng của ba căn cứ lớn họ thể ?

Số của một căn cứ gấp đôi họ!

Ba căn cứ gộp ...

Diêu Đỉnh lời Lý Nghị liền , "Khà khà, nhóc con khá lắm! Coi như điều! Chỉ cần ngoan ngoãn , sẽ tha cho !"

"Được! Giữ lời nhé! Đạo trưởng của chúng hơn một tháng đến Nguyệt Lạc Thành. Còn dẫn theo một dị năng giả hệ Thổ, đến bây giờ vẫn về!"

"Nguyệt Lạc Thành?" Diêu Đỉnh nhíu hai hàng lông mày trắng xám khô héo, nghiêng đầu Tưởng Phi Long và Trịnh Nam Tầm.

"Thành phố Thanh Đức của chúng từ khi nào nơi ? Sao ?"

Tưởng Phi Long cũng vẻ mặt nghi hoặc, "Không !"

Trịnh Nam Tầm gì, đáy mắt lộ ánh sáng khó hiểu.

nhẹ nhàng lắc đầu.

Diêu Đỉnh Lý Nghị, "Nhóc con, đang lừa ?!"

Mắt híp , những đường vân mặt đều trông lạnh lùng đáng sợ.

"Không ! Nguyệt Lạc Thành là căn cứ của thành phố Vinh Ninh! Thành phố Vinh Ninh bên cạnh chúng mấy tháng một thống nhất thành một thành trì, gọi là Nguyệt Lạc Thành!"

Diêu Đỉnh sững , bàn tay đặt phụ nữ siết chặt.

Ông để ý đến tiếng nũng nịu của phụ nữ.

"Thành phố nhỏ bé rách nát Vinh Ninh nhân vật như ! Thật tầm thường!"

Tưởng Phi Long đảo mắt, "Vậy thì trướng chắc chắn ít ! Có dị năng giả thể biến thành rồng ?"

Diêu Đỉnh nhíu mày lườm một cái, "Cậu chơi rồng thì về nhà mà chơi! Lúc việc chính sự thể phân biệt nặng nhẹ ?!"

Tưởng Phi Long Diêu Đỉnh mắng, sắc mặt đổi, lỗ mũi phập phồng như nổi giận, nhưng nhanh kìm nén .

"Người thật lợi hại, nhanh như thống nhất thành phố Vinh Ninh, trướng ít nhất cũng hơn vạn . Vật tư của cả thành phố đều trong tay một , thật đáng ghen tị. Nếu chúng nhiều vật tư như cũng cần vất vả khắp nơi, cư dân trướng cũng thể sống hơn một chút."

Tâm tư của Tưởng Phi Long và Diêu Đỉnh đổi.

Họ chỉ mải kinh ngạc, nhận tầng vấn đề , bây giờ nghĩ , thật thèm thuồng!

Tuyền Lê

Giọng của Trịnh Nam Tầm ôn hòa, nhưng mang một sự hê hoặc khó tả, "Người lợi hại như , nếu năng lực như thế, chắc chắn sẽ cam tâm chỉ ở một nơi nhỏ bé như thành phố Vinh Ninh. Thành phố Thanh Đức của chúng ở ngay bên cạnh cô , , đến đây nhỉ?"

Giọng nhẹ bẫng, như sức lực, nhưng vững chắc lọt lòng Tưởng Phi Long và Diêu Đỉnh.

Tưởng Phi Long tạm thời , chỉ Diêu Đỉnh, ông cũng Trịnh Nam Tầm ý khiêu khích.

thể phủ nhận những gì là sự thật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-613.html.]

Nằm bên cạnh hổ dữ, thể ngủ yên?

Đây là vấn đề mà mỗi cầm quyền đều lo lắng.

Những khác dám xen , im lặng ba bàn luận, dám manh động.

Phiền Lãng cảm giác khác, luôn cảm thấy Trịnh Nam Tầm, ngài Trịnh ...luôn đang khiêu khích.

Chẳng lẽ Khương Thăng Nguyệt và thù oán gì ?

là thần tiên đ.á.n.h , tiểu quỷ gặp họa!

Lý Nghị thấy ba đang suy tư, nhịn hét lên: "Mấy vị đại lão! Bây giờ thể cho ?"

Diêu Đỉnh ngước mắt, để lộ một hàng răng hỏng.

Ông giơ tay, một bóng ảnh năng lượng phía nhanh chóng lướt qua.

"A!" Mọi kinh hãi, Diêu Đỉnh công khai nuốt lời!

"Đùng" một tiếng, đầu của Lý Nghị bay lên rơi giữa đám đông hoảng loạn, m.á.u tươi từ cổ phun như một vòi phun m.á.u !

"Khà khà, mày cũng xứng để điều kiện với tao ? Các con, đến lúc việc !"

Phiền Lãng thầm kêu , theo lệnh của Diêu Đỉnh, Tưởng Phi Long và Trịnh Nam Tầm cũng dẫn theo thuộc hạ hành động.

Trong nháy mắt, bộ căn cứ Dung Viêm tràn ngập tiếng la hét t.h.ả.m thiết và sương m.á.u ngút trời.

Đồng tử Phiền Lãng co rút , bỏ chạy.

Sự bất an và nôn nóng trong lòng dâng lên đến đỉnh điểm!

Hắn dùng tốc độ nhanh nhất lách qua đám đông chạy về phía một tòa nhà dân cư sáu tầng, ba bước một bước lên tầng hai.

Đẩy cửa , căn nhà sạch sẽ gọn gàng, trong phòng khách nhỏ một xe lăn đang ở bàn ăn, mặt còn dính bột mì trắng.

Cậu bé thấy Phiền Lãng thở hổn hển ở cửa, giọng điệu chút vui vẻ.

"Anh về ! Em thấy còn một ít bột mì, cho một bát canh mì, đừng trách em lãng phí... Anh cả ngày bận rộn bên ngoài vất vả quá, em ..."

Phiền Lãng trực tiếp tiến lên ôm lấy , mặt chút bối rối.

"Anh, ...?"

Phiền Thụy mơ hồ cảm thấy bất an.

"Đừng hỏi nữa Tiểu Thụy, chúng mau thôi!"

Bàn tay dính bột mì của Phiền Thụy kìm run rẩy, nhưng mặt cố gắng tỏ bình tĩnh.

"Được! Vậy em mang theo thứ gì?"

Nhìn ánh mắt tin tưởng của em trai, lòng Phiền Lãng mềm nhũn, đồng thời niềm tin bảo vệ em trai cũng càng thêm kiên định.

"Đi ? Đội trưởng Phiền ? Hay là đến căn cứ Dục Hải của chúng chơi ? Ai da, hóa còn một em trai nữa ?"

Phiền Lãng mắt như nứt , đầu thấy cửa ba đàn ông vạm vỡ chặn kín.

Hết !

 

Loading...