Nắm Trong Tay Thành Phố Ngầm Trong Tận Thế, Tôi Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Triệu Vật Tư - Chương 606

Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:37:05
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong căn phòng tối mờ, gần như thể thấy gì, chỉ tiếng ngáy nhẹ nhàng vang vọng.

[Chào buổi sáng, thưa Thành chủ.]

Cơn buồn ngủ của Khương Thăng Nguyệt tan biến chỉ vài giây mở mắt.

Nghe thấy giọng trong trẻo, ấm áp xen lẫn âm thanh máy móc của A Lan, khóe miệng cô cong lên một nụ .

Người tỉnh dậy, nhưng lẽ cổ họng vẫn sẵn sàng.

Giọng khàn khàn một đêm ngon giấc: "Chào buổi sáng, A Lan."

Gần đây A Lan một thói quen mới, đó là chào hỏi.

Khương Thăng Nguyệt chắc chắn rằng lúc đầu trong chương trình của A Lan bước , đây là điều mà nó mới gần đây.

Giống như một đứa trẻ đang trong giai đoạn trưởng thành, đầy tò mò về thế giới và ngừng học hỏi.

Không ai là đầu tiên chào hỏi nó buổi sáng, để nó học .

Bây giờ mỗi ngày khi Khương Thăng Nguyệt mở mắt đều thể thấy giọng của A Lan.

Hai cửa sổ lớn trong phòng phát tiếng kêu vù vù, tấm chắn thép bên ngoài tự động nâng lên sự điều khiển của A Lan.

Trong phòng chỉ rèm voan trắng, ánh sáng dịu nhẹ từ từ chiếu bộ phòng ngủ.

"Meo ~"

Tiểu Hoa, chú mèo nhỏ vẫn đang ngáy khò khò ở góc giường, lười biếng vươn vai, bộ lông mềm mại xù lên như một cục bông.

Đôi mắt xanh biếc mở tìm đến Khương Thăng Nguyệt để cưng nựng.

Khương Thăng Nguyệt nở nụ thoải mái và vui vẻ nhất trong ngày, "Chào buổi sáng, Tiểu Hoa."

"Meo ~ Grừ grừ"

Cái đầu nhỏ của Tiểu Hoa dụi dụi lòng bàn tay Khương Thăng Nguyệt.

đầu, theo thói quen đưa tay còn rảnh xuống sàn nhà bên cạnh giường...

Rồi, dừng giữa trung.

"Ừm... chào buổi sáng? Mạc Mạc."

Khương Thăng Nguyệt Mạc Mạc bên cạnh giường với vẻ mặt khó tả, hình nó dài hơn gấp đôi chiếc giường hai mét.

Ngay cả khi ngủ sát đất, nó vẫn cao hơn giường hai phân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-606.html.]

"Xì xì"

Tuyền Lê

Chiếc lưỡi đỏ thẫm lướt qua bàn tay đang lơ lửng của Khương Thăng Nguyệt, khiến cô rùng .

Khương Thăng Nguyệt: "..."

Sau đó, bàn tay cô đặt lên cái đầu to lớn, đầy cảm giác tù túng của Mạc Mạc.

"Nhà ai đậu xe tăng trong phòng ngủ thế ...?"

Khương Thăng Nguyệt khẽ thở dài, lẩm bẩm một .

Sau đó, cô xuống giường rửa mặt, bắt đầu buổi tập luyện hôm nay.

Sau khi thành một bộ kế hoạch tập luyện Võ Tắc Xuyên thiết kế riêng cho bình thường khỏe mạnh, Khương Thăng Nguyệt mồ hôi đầm đìa.

Cô ăn hết hai xửng tiểu long bao và một cốc sữa đậu nành.

"Ợ."

Khương Thăng Nguyệt bàn ăn, hạnh phúc ợ một tiếng.

Thực lượng thức ăn nhiều, chỉ là tiêu chuẩn bình thường mà một phụ nữ bình thường thể đạt .

Khương Thăng Nguyệt thì khác, cơ thể cô mới chỉ hồi phục một phần, đây ăn thêm vài miếng cảm giác nôn, bây giờ mới thực sự tận hưởng niềm vui no bụng.

Sau vài ngày tập luyện, cô gần như tìm giới hạn phục hồi thể chất của .

là tiêu chuẩn của một bình thường, lẽ còn yếu hơn một chút.

hài lòng.

[Thưa Thành chủ, đây là danh sách việc cần hôm nay.]

Trong tầm chip của mắt Khương Thăng Nguyệt, một bảng điều khiển màu xanh lam trong suốt hiện nền bàn ăn.

Trên đó chi chít những công việc của cô hôm nay.

"Được, bắt đầu ngay bây giờ."

Khương Thăng Nguyệt tràn đầy năng lượng và tinh thần việc.

Đã gần một tháng kể từ khi trở về từ phòng thí nghiệm ở bãi rác.

Tuyết bên ngoài ngừng rơi, bước giai đoạn nhiệt độ thấp định, nhiệt độ ngoài trời định ở âm 35 độ.

Những sống sót một nữa thích nghi với môi trường khắc nghiệt mới , mặc dù sợ lạnh, nhưng ít nhất thể chịu đựng cái lạnh để hoạt động ngoài trời.

 

Loading...