Là một mảnh giẻ rách.
Cô thở phào nhẹ nhõm, trái tim đang treo lơ lửng chợt thả lỏng.
Đến khi ngẩng đầu lùi nữa phát hiện chân thể di chuyển!
Sắc mặt cô đột nhiên biến xanh, thứ gì đó túm lấy bắp chân cô! Lập tức bắp chân lộ nổi đầy da gà!
Trái tim cô trào lên, cảm giác thời gian như chậm . Lúc thứ gì đó sẽ túm lấy chân cô?
Đến khi cô cúi đầu xuống thì câu trả lời. Trên bắp chân trắng nõn, mảnh khảnh một bàn tay thối rữa!
Làn da trắng nõn, mềm mại và sự thối rữa xanh đỏ tạo nên sự tương phản rõ rệt.
Bàn tay hai ngón tróc da thịt, chỉ còn xương trắng, phần còn cũng đang thối rữa.
Đồng Vân rõ thịt thối còn vài con giòi đang bò lên!
Sắp bò đến chân cô ! Tiền Nhạc cảm thấy Đồng Vân bên cạnh dừng , nghi hoặc đầu cô.
Vừa thấy cô cúi đầu, mắt mở to, khuôn mặt nghiêng tái nhợt đến cực điểm, theo ánh mắt cô qua
Còn kịp rõ, bên tai vang lên tiếng hét thất thanh.
"A!!"
"Mẹ nó! Im miệng!" Vu Hoành dọa cho giật . Còn rõ là ai hét theo bản năng mắng cảnh cáo.
Âm thanh thất thanh kéo dài, chói tai.
Đồng Vân khi rõ những con côn trùng bàn tay thối rữa đó, sợi dây đàn trong lòng cô đứt phựt.
Đầu óc như tia chớp xẹt qua, trong khoảnh khắc trống rỗng. Theo bản năng kêu lên!
Mọi tiếng kêu bên tai, thể tin nổi về phía cô.
Vu Hoành ngay cô, thấy zombie ở cửa hẻm dường như động đậy.
Hắn sợ đến run , "Mẹ nó!"
Quay đầu suýt nữa thấy amidan trong miệng Đồng Vân!
Hắn phản ứng , thấy chân cô, một con zombie chôn trong đống rác, lộ một bàn tay.
Vài nhát đao c.h.é.m đứt cánh tay zombie, đá sang một bên.
Rồi dùng tốc độ nhanh nhất c.h.ặ.t đ.ầ.u con zombie đất. Tiếng hét bên tai vẫn chói tai.
Đồng Vân mất khả năng suy nghĩ, trong lòng chỉ còn sự sợ hãi.
Những khác như biến cố đột ngột cho sợ hãi đến ngây , ai ngăn cản cô .
Khương Thăng Nguyệt cau mày tiến lên một bước.
Một cái tát giáng xuống mặt cô .
Bốp
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-59.html.]
"Tỉnh ? Đồ ngu!" Tiếng kêu của Đồng Vân đột ngột dừng .
Cô bỗng giật , như tỉnh mộng.
Ôm mặt cúi đầu Khương Thăng Nguyệt thấp hơn nửa cái đầu.
Đối diện với đôi mắt chút cảm xúc, giống như một loại máy móc hoặc dã thú.
Lạnh thấu xương cốt...
Cô cứng ngắc đầu, thấy mấy sắc mặt khó coi, ánh mắt trách móc giận dữ.
Trong lòng "cộp" một tiếng, mới phản ứng chuyện ngu xuẩn gì!
"Gầm!"
"Hề hề!"
Mọi còn kịp trách cứ Đồng Vân, mấy con zombie ở cửa hẻm gầm lên với bọn họ!
Vài cái đầu zombie đồng loạt về phía bọn họ!
Chiếc chân tay biến dạng chống đỡ mặt đất dậy, lắc lư xiêu vẹo về phía bọn họ.
"Chạy!"
Vu Hoành thấp giọng hô, dẫn đầu đầu chạy về phía .
"Anh cả đợi !"
Số còn cũng vội vàng theo .
Khương Thăng Nguyệt chăm chú thẳng zombie ở cửa hẻm, trong mắt lóe lên sự do dự.
Đối phó vài con zombie thì thừa sức, nhưng cô cứu đồ ngu!
Quan trọng nhất là, mật độ zombie trong thành phố quá tập trung.
Cô chỉ là một thức tỉnh cấp một, năng lượng dự trữ chịu nổi tiêu hao quá nhiều.
Cô dự định khám phá thành phố một ngày, lãng phí dị năng đây.
Chạy?
Tuyền Lê
Buồn , cô căn bản chạy nổi!
Chu Ỷ Mộng Khương Thăng Nguyệt yên tại chỗ.
Ánh mắt dừng gương mặt đầy mồ hôi, ửng hồng vì chạy của cô, do dự vài giây
"Xin Khương tiểu thư!"
Trong lúc Khương Thăng Nguyệt còn nghi hoặc, thấy một đôi cánh tay thô mạnh, lực vươn tới, một phen túm lấy eo !
Rồi xoay cô lên cao!
Đến khi phản ứng , cô ôm trong lòng Chu Ỷ Mộng!