Phó Lợi dần tìm nhịp tim của , quyết định để Khương Thăng Nguyệt dắt mũi nữa.
Khương Thăng Nguyệt trong lòng khẽ động, phế liệu ...
Phế liệu của phòng thí nghiệm?
"Ai là phế liệu còn ? Dị năng giả mất lý trí, và những quái vật đó gì khác biệt?
Mấy loại t.h.u.ố.c chiết xuất dị năng kém cỏi của các ông cần giới thiệu cho bổn thành chủ nữa."
Đáy mắt Phó Lợi mờ mịt rõ, " những quái vật đó cũng sản phẩm sản xuất hàng loạt, e rằng thể giao dịch với Khương thành chủ ."
"Không , thành chủ cũng cần nhiều.
Trước khi thành những quái vật đó, đều là dị năng giả đúng ?"
Thân thể Phó Lợi khẽ rung động thể nhận , ngờ đối phương nhiều như !
"Cái ..."
"Đừng lừa gạt bổn thành chủ, nhân tài trong thành còn nhiều hơn ông tưởng. Việc điều tra mấy quái vật là dị năng giả hề khó."
Khương Thăng Nguyệt vẫn , từ tốn rót một ly .
Chỉ là giờ đây nguội lạnh.
"Khương thành chủ thẳng , cô rốt cuộc gì?!"
Phó Lợi từ chỗ chắc chắn rơi mờ mịt, tâm trạng bồn chồn và năng lượng hệ hỏa đang lưu chuyển trong cơ thể khiến ông mất phương hướng.
Khương Thăng Nguyệt khẽ một tiếng, " đối với thí nghiệm hứng thú.
Biến những dị năng giả vốn thành quái vật dị năng kỳ lạ, thậm chí là sự dung hợp của nhiều loại dị năng.
Nghe vẻ thú vị.
Đạo trưởng giúp và phía lưng ông giới thiệu một chút, hôm nay chỉ thể thả ông , mà còn thể giúp căn cứ Dung Viêm vượt qua khó khăn."
Phó Lợi sững sờ, ngờ Khương Thăng Nguyệt vòng vòng cuối cùng tham gia nghiên cứu những quái vật !
Hơn nữa, điều kiện cô đưa , quả thực quá đủ sức cám dỗ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-581.html.]
Lần ông mạo hiểm một là để cho Thiên Cung thăm dò kỹ càng về thành Nguyệt Lạc, hai là vì Dung Viêm hiện tại thể chờ đợi nữa.
Bão tuyết và nhiệt độ thấp, căn cứ hư hại tương đối lớn, ông thể trơ mắt căn cứ vất vả lắm mới giành hủy hoại.
Tài nguyên của thành Nguyệt Lạc cũng là lý do ông nhất định mạo hiểm thử một .
Tuyền Lê
"Chậc, đạo trưởng cũng thấy tài nguyên phía , giấu gì ông, cũng đang sầu lo."
Khương Thăng Nguyệt vẻ nghiêm túc khẽ thở dài, như tuyết rơi ngoài bồng bềnh.
"Người trướng chỉ bấy nhiêu, nhưng lương thực và rau quả thì một vụ tiếp nối một vụ khác.
Nhà kho chất đầy cũng chỗ để. Với bấy nhiêu , lương thực ăn còn hết.
Ông cho ch.ó ăn, nhưng bây giờ tìm ? Tình hình bên ngoài động vật đều tuyệt diệt hết .
sầu quá, chậc."
Phó Lợi:...
Đây chẳng lẽ là cái gọi là, mặt khoe của, mà trẻ tuổi luôn đến ngày tận thế ?
Thật quá đáng ghét!!!
Còn cho ch.ó ăn, cho ăn mồm !
Phó Lợi hít sâu vài cố gắng kìm nén sự run rẩy của cơ thể do quá tức giận.
Khương Thăng Nguyệt như thấy mà tiếp tục , "Hiện tại lương thực là tiền tệ cứng, cộng thêm tuyết lớn trong thời kỳ nhiệt độ thấp , sức mua của lương thực còn cao hơn .
nhiều lương thực như ăn hết, thành chủ chỉ đang nghĩ cách tăng cường sức chiến đấu cho lãnh thổ của , đổi lấy một chút tài nguyên khác.
ông chống lưng, bọn họ nhiều thí nghiệm như , chẳng lẽ thiếu lương thực ?
dám cược, ở đây dám thiếu lương thực chỉ thành Nguyệt Lạc của ."
Khương Thăng Nguyệt nhấc cằm đang đặt tay lên, hai cánh tay đặt tự nhiên bàn đan .
Khí thế cô như máy ủi đang nghiền ép về phía đối phương.
Phó Lợi hô hấp gấp gáp thấy rõ, mồ hôi lạnh trán thấm ướt mái tóc khô xơ.