“Vậy thì để tóm tắt.
Ngày bão tuyết ập đến, nhờ thông báo của thành chủ đại nhân, các phân khu và căn cứ chính của chúng đều khởi động chế độ phòng ngự.
Tất cả cư dân đều ẩn trong các tòa nhà an bảo vệ.
Mỗi khu vực đều công trình giữ ấm, hiện tại qua khảo sát, đối phó với nhiệt độ âm 50 độ đều vấn đề.
Mặc dù cơ thể vẫn sẽ lạnh, nhưng sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Cư dân đó đều tự tích trữ thiết và quần áo chống rét, theo phân tích của A Lan, lượng dự trữ của bản cư dân thể ứng phó với trận bão tuyết .
Ngoài những dị năng giả đang xây dựng tường thành ngày đầu tiên , những khác đều chút thương do lạnh, bất kỳ thương vong nào.
Những cư dân đó cũng an trí, hiện tại thương thế đang chuyển biến , đồng thời phát thưởng."
Khương Thăng Nguyệt dựa lưng ghế lắng , thỉnh thoảng gật đầu.
“Các khu vực cũng tích trữ đủ lương thực cho nửa năm, các biện pháp phòng hộ.
Các nhà kính ngoài trời cũng công tác phòng hộ, trong thời gian ngắn sẽ vấn đề gì.
Hiện tại còn thiếu là về vấn đề cư dân ngoài trong thời kỳ nhiệt độ thấp sắp tới.
Dù chúng cũng thể cứ mãi trốn trong nhà.”
Kiều Thanh Lộ hiện tại là một quản lý cực kỳ bình tĩnh.
Quan niệm của cô là cư dân thể bảo vệ trong thời kỳ khủng hoảng, nhưng thể mãi mãi trốn trong nhà hưởng thụ thành quả của Khương Thăng Nguyệt.
Cô thật sự thương cho thành chủ.
Khương Thăng Nguyệt gật đầu tỏ ý hiểu.
“Tốt, trận bão tuyết sẽ kéo dài một tháng, chúng thể để tuyết cứ tích tụ như .
Nếu đến lúc đóng băng , nhiệt độ sẽ giảm xuống một mức cực kỳ khủng khiếp, đến lúc đó cũng sẽ c.h.ế.t cóng.
Khả năng thích ứng của con mạnh, hiện tại chắc hẳn sự thích ứng mạnh mẽ hơn.
Vài ngày nữa sẽ phân đợt phái cư dân ngoài dọn tuyết.
Để dân thường và dị năng giả phối hợp với .
Nhiệm vụ chính trong vòng một tháng tới là dọn tuyết ở khu dân cư.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-553.html.]
“Thêm nữa, về các khu vực…”
Mọi cùng tập hợp vấn đề nhỏ phát sinh gần đây qua máy liên lạc và trong phòng họp, cùng suy nghĩ.
Cuộc họp kéo dài gần ba tiếng đồng hồ.
Cốc nước bên cạnh Khương Thăng Nguyệt tiếp thêm năm .
Cho đến khi các công việc vận hành căn cứ gần như bàn bạc xong xuôi, Thẩm Quân Trạch mới đúng lúc đề cập đến chuyện ngày hôm đó bão tuyết.
“Thành chủ đại nhân, cho rằng cuộc tấn công của quái vật ngày hôm đó vấn đề lớn.”
Khương Thăng Nguyệt Thẩm Quân Trạch màn hình lớn với vẻ tán thưởng.
“ , ngày hôm đó mai phục ở phía xa, chỉ chờ thất bại là bọn chúng sẽ tấn công thành.”
Sau khi trở về thành , Khương Thăng Nguyệt trực tiếp rơi hôn mê, mới tình hình ngày hôm đó nguy cấp hơn cả tưởng tượng.
Zombie cấp bốn, trong mấy bọn họ còn từng thấy cấp ba chứ đừng là cấp bốn!
Đó là mức độ dám nghĩ đến.
Khương Thăng Nguyệt vung tay, mặt đất xuất hiện một bộ t.h.i t.h.ể quái vật to lớn, phân tách chi.
Hốc mắt đen ngòm khô quắt, lên trần nhà.
“Đây là t.h.i t.h.ể của quái vật cấp bốn đó, tìm đến tra xét thông tin còn sót đó.
xem ai đang lưng tính kế .”
.....
“Phụt phụt! Khụ khụ!”
Phó Lợi cố gắng lắm mới dẫn một đám thuộc hạ trở về căn cứ Dung Viêm.
Vừa trong nhà, đều ho dữ dội hoặc nhổ đất và tuyết dính trong miệng.
Phó Lợi mất hết dáng vẻ tiên phong đạo cốt ngày thường, mềm nhũn ngã phịch xuống một chiếc ghế.
Bọn họ rút lui quá muộn, tuyết càng lúc càng lớn, đường trở về còn cả zombie cuốn lên trời.
Đừng zombie bay trời, nhưng loại xác c.h.ế.t sẽ để ý đến cảnh của , chỉ cần sống là chúng sẽ vươn móng vuốt, há miệng.
Tuyền Lê
Thêm đó là zombie chặn đường.